Ngày ấy, hợp tác xã quê tôi có xây một nhà vệ sinh công cộng khá hoành tráng. Ông thư ký HTX nổi tiếng là người hay thơ, dùng than đen ghi lên thành tường nhà vệ sinh hai câu thơ:

“Ai ơi bỏ trúng mới tài,
Nếu bỏ ra ngoài kỹ thuật còn non”.


Một anh xã viên vào nhà vệ sinh thấy thơ đề trên tường biết ngay là của thư ký HTX, anh quyết tâm chọc tức, cũng đề luôn hai câu vào phía dưới:


“Còn non thì mặc còn non,
Bỏ trật vài hòn thì đã làm sao?!”.


Nhìn thấy hai câu thơ, ông thư ký HTX không chịu nổi, nhất là đứa nào đã dám nhại cả thơ ông. Thế là ông viết thêm hai câu nữa để xem mày có tài thi thơ với ông không nào:


“Làm sao là nghĩa thế nào,
Bỏ trật ra ngoài là mất vệ sinh!”.


Anh xã viên cũng chẳng kém cạnh, lại đề tiếp:


“Vệ sinh thì mặc vệ sinh,
Kỹ thuật của mình chỉ có thế thôi”.


Đến mức này thì không chịu được nữa, tài năng của mình bị chúng nó phỉ báng, nghĩ vậy ông cáu tiết ghi luôn:


“Thế thôi thì đi ra ngoài,
Luyện tập thành tài rồi hãy về đây!”.


Một lần, chủ nhiệm HTX bất chợt xuống thăm, thấy bức tường trắng ghi đầy những chữ đen. Đọc thơ, ông đoán ngay là của thư ký HTX, và ông cũng xuất thần làm hai câu thơ ghi ở phía dưới:


“Thơ hay thì thật là hay,
Bỏ ra tiền túi quét ngay bức tường!”.