Phương Hồng Thủy


Em Trong Mắt Anh




Tập 1

" ...Ánh mắt giao nhau. Anh lần tìm bàn tay cô, bóp nhẹ ....

Đúng rồi. Anh cũng thấy mình trong mắt cô. Cô và anh sẽ mãi mãi trong mắt của nhau, trong tim của nhau và cùng sánh bước đi vào tương lai!

...Rốt cuộc, lễ đính hôn hôm nào là thật. Ngay những ngày đầu năm họ tiến hành đám cưới cùng với hành trang là tình yêu mới toanh thơm nồng hương vị mùa xuân!".

Hất món tóc lòa xòa trước trán ra sau, cô khoan thai bước vào quán bar. Lối đi được soi sáng một cánh dè sẻn bởi mấy bóng đèn vàng, xanh, đỏ gắn trên tường. Cô có vẻ đến đây nhiều lần nên bước chân không chút rụt rè.

Ở đây khá ồn ào. Đa phần là những người trẻ tuổi, model từ gốc tới ngọn toàn bộ lớp vỏ áo quần, đầu tóc. Họ ngồi từng nhóm ba, bốn người có, đông hơn cũng có. Một số ngồi từng cặp trò chuyện trên nền nhạc điện tử ầm ĩ.

Có lẽ cô là khách sôlô duy nhất của quán. Có vẻ hơi lạc lõng. Cô không bận tâm. Cô là vậy thích thì đi. Cần gì phải rủ theo ai đó.

Tới đây, ngồi nhấm nháp một ly rượu mạnh, một chai bia. Rồi tình cờ gặp một người quen. Một chút bất ngờ, vui vẻ thú vị đấy chứ. Cô từng vài lần như vậy.

Thoạt đầu, chưa ai nhìn thấy cô. Họ đang bận bịu với đối tượng hoặc đối tác của mình. Cho tới khi còn cách quầy bar hơn hai mét. Cô lọt vào tầm mắt của anh chàng phục vụ đứng phía sau.

Không chờ cô ngồi trên chiếc ghế cao không lưng tựa duy nhất còn trống bên quầy, anh phục vụ lên tiếng chào cùng với nụ cười rất tươi:

- Cô lại đến đó à?

Sở hữu chiều cao kha khá có lẽ dư để làm người mẫu, cô không cần phải nhón đôi chân thon dài.

Vừa ngồi lên ghế, cô vừa nheo mắt ngắm nghía anh chàng phục vụ quầy.

Anh ta bao nhiêu tuổi cô không biết, nhưng chắc chắn không còn nhỏ, còn lâu mới già. Anh ta mặc quần Jean áo pull. Có thể áo màu xám nhưng dưới ánh đèn màu gần quầy bar và đèn vàng nhạt phía trong quầy thì nó thành ra xanh xanh, tím tím lẫn vàng vàng, lạ mắt. Dẫu là nụ cười chuyên nghiệp nhưng thật lòng mà nói, cô lại cảm thấy dễ chịu.

- Cô uống gì nào? - Anh ta lại hỏi, vẻ rất chú tâm.

- Một chai bia đi.

Vài giây, chai bia lạnh được bật nắp đặt ngay trên mặt quầy, sát khuỷu tay cô. Vài giây tiếp theo, cô được ưu ái thêm dĩa nhỏ đậu phộng da cá. Cô cầm chai bia, tợp một ngụm, đặt trở xuống quầy và đưa mắt nhìn xung quanh.

Bây giờ thì rất nhiều người nhận ra sự có mặt của cô ở đây rồi. Cô biết chắc chắn là vậy. Những cái đầu nghiêng vào nhau để nghe rõ khi giọng người nói hạ thấp một chút. Cô phớt lờ tất cả!
(...)

Download