Nhớ

Bỗng một hôm anh lại nhớ đến em
Người con gái anh thầm thương trộm nhớ
Kỉ niệm lần đầu anh gặp em trên phố
Một nụ cười làm tim anh xuyến xao

Nhớ không em những ngày học cùng nhau
Anh vẫn cứ nhìn em nơi cuối lớp
Vẫn nụ cười rạng ngời như tỏa nắng
Anh cứ nhìn em mãi không thôi.

Nhớ không em lần tỏ tình đầu tiên
Anh lơ ngơ viết lá thư tình cảm
Anh viết vào tình cảm của lòng anh
Muốn đưa em mà lòng không dám tới
Hồi đó còn con nít quá mà em.

Anh nhớ em anh vẫn nhớ mọi điều
Nhớ nụ cười ánh mắt đầy yêu thương
Nhớ đôi môi như một áng mây chiều
Và giọng nói em làm anh chết đứng

Cớ sao em lại xa anh đi mãi
Chỉ vài câu em chẳng nói với anh
Làm anh đây mãi chờ em năng tháng
Nhớ em nhiều em có biết hay không
============



Cánh phượng cuối cùng

Buổi chiều tà cánh phượng mỏng manh rơi
Nhưng em nhẹ hứng ánh vàng rất khẽ
Để phượng rơi rồi nuối tiếc giận hờn
Ứ… sao anh không đón lấy tặng em

Những chiều sau anh đón lá thu phong
Ôi cánh phượng ngày hôm qua chẳng có
Cánh cuối cùng theo gió đã đi qua
Và em cứ giận hờn anh thế đó

Những đêm thu anh chờ trước gió
Và nhẹ nhàng hứng ánh trăng rơi
Em có thấy ánh trăng mong manh quá
Lọt tay anh rồi chiếu má em hồng

Và cứ thế, em giận anh lần nữa
Bắt đền anh cánh phượng cuối cùng rơi
Với ánh trăng long lanh ngoài biển cả
Em vẫn cười, suốt đời thế thôi anh

Anh ngẩn ngơ tìm ra nơi biển cả
Lấy trăng vàng về xoa dịu lòng em
Và anh trồng muôn trùng hoa phượng đỏ
Tặng hết cho em chói đỏ tấm lòng
***
(Sưu tầm)