Nghẹn lời
(Tặng ai đó vô tình)

Anh viết tặng riêng em
Những vần thơ tha thiết
Em ơi em có biết
Nỗi mong chờ trong anh

Niềm tin dẫu mong manh
Trái ngang đầy cách trở
Nhưng tình yêu nỗi nhớ
Luôn tràn ngập con tim.

Anh vẫn luôn kiếm tìm
Anh vẫn luôn khao khát
Tình anh luôn dào dạt
Vỗ mãi bến bờ em.

Buồn vui vẫn đan xen
Đắng cay kề hạnh phúc
Cạnh nhớ thương rạo rực
Kề chua chát xót xa

Nỗi buồn quá bao la
Niềm vui, tầy gang tấc
Buồn, vui không cung bậc
Rất gần lại rất xa.

Những gì ép đôi ta
Một con đường hai ngả
Tôi muốn quên tất cả
Nỗi đau quá nghẹn lời.
=====



Bối rối

Bình minh đến rộn rã tiếng chim non
Lung linh nắng vờn trên làn tóc rối
Bước em tôi nhẹ nhàng như gió thoảng
Khẽ ùa vào trong nhịp thở tình yêu

Em xinh xắn rạng ngời trong nắng đổ
Nụ cười duyên ngơ ngẩn chiếm hồn tôi
Vương vấn rồi, lòng tôi trào cảm xúc
Phải em là hạnh phúc của đời tôi?

Này em nhé, đừng như là sóng vỗ
Xô vào bờ rồi lại vội ra khơi
Tình tôi đó, em đã cuốn đi rồi
Cho tôi làm biển xanh, dìu sóng vỗ!

Để mùa thu cùng nhau nhìn lá đổ
Mùa đông về ta sưởi ấm hồn nhau
Xuân qua đi tình ta càng thắm đượm
Hạ về rồi, cùng ngồi đợi thu sang

Dẫu biết rằng còn muôn ngàn gian khổ
Hãy tin rằng ta sẽ mãi bên nhau
Mỗi sớm mai gọi nhau trong giấc mộng
Để bên đời tôi mãi có, em tôi!
====
(Sưu tầm)