Text Link Text Link: truyen tranh 18 | Tin Game | Tin Xe | Tin Làm Đẹp | w88 | 188 | 188bet | truyen tranh adult | https://bossnhacai.com/ | 333666 | tải sunwin | mb66
Kết quả 1 đến 1 của 1

Chủ đề: Đồ dê xồm tránh xa ta ra - Phần 1

  1. #1
    Ngày tham gia
    May 2013
    Bài viết
    1,944
    Cám ơn
    576
    Được cám ơn 975 trong 461 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    206

    Loveit Đồ dê xồm tránh xa ta ra - Phần 1

    Tính đến hôm nay là nó đã học được một tuần lễ của năm học mới.Nghe nói hôm nay lớp nó sẽ có học sinh chuyển đến.Không biết là nam hay nữ nữa.Mong là một anh chàng đẹp trai nào đó.Nó vừa bước vào lớp vừa nghĩ vẩn vơ.
    Tiếng chuông báo hiệu vào giờ cũng cất lên nó đặt chiếc cặp rồi ngồi xuống chiếc bàn thứ 3-nơi cạnh cửa sổ nhìn ra sân trường mà nó cho rằng đó là một vị trí lí tưởng.
    Vừa ngồi xuống con bạn thân bàn trên ngoảnh xuống tám:"Nghe nói học sinh mới chuyển đến là nam thì phải?Mà chúng nó bảo là đẹp trai lắm đó"- vừa nói Bảo Vi vừa cười típ mắt lộ rõ vẻ thích thú.
    ~~~~[Giới thiệu sơ lược] ~~~~
    *Hoàng Trúc Anh-nó:
    -17 tuổi,học sinh lớp 11b trường Giang Thiên-một ngôi trường nhỏ của tỉnh.
    -Ngoại hình:
    + mắt sâu,bộ tóc đuôi gà được cột gọn gàng,sống mũi vừa phải không cao lắm.
    + Chiều cao hạn chế 1m58.03,cân nặng 44 kg
    =>nói chung ngoại hình thuộc dạng vô cùng bình thường.
    -Tính cách:
    Hòa đồng,vui vẻ,nội tâm,ghét người ngang ngược,không chịu khuất phục trước người khác....Đặc biệt thích ngắn trai đẹp
    *Trần Bảo Vi- bạn thân nó:
    -17 tuổi học cùng lớp với nó
    -Ngoại hình:
    +mái ngố,mắt tròn,mặt trái xoan,..
    +cao 1m62 nặng 47kg.
    -Tính cách:
    Hòa đồng,phóng khoáng,tâm lí,hiền lành...Và cũng cực kì thích ngắm trai đẹp(giống nó ghê,bạn thân có khác)
    ~~~~~***~~~~~~
    Chúng nó lại tám hết chuyện từ trên trời xuống dưới đất.Tiếng chuông thứ hai cất lên báo hiệu vào tiết một.Tiết Hoá- môn nó cực kì ghét nhưng giáo viên dậy không ai khác chính là chủ nhiệm lớp nó và hơn hết người đó còn là cô ruột nó-người mà nó rất quý cũng như người quý nó nhất.
    Tiếng bước chân lộp cộp ngày một gần và một người phụ nữ khoảng 29 tuổi bước vào,không ai khác chính là chủ nhiệm kiêm cô ruột nó.Cô Hoàng Ngọc Thi.
    ""Hôm nay cô không mang theo cặp sách chắc tiết này được ngồi chơi rùi""-nó nghĩ và mừng thầm vì đã không phải học môn mà nó cực kì ghét.
    Cô bắt đầu cất giọng:"hôm nay chúng ta sẽ nghỉ tiết này để đón bạn mới nhé" kèm theo sau là một nụ cười tươi.
    Chỉ sau khoảng 1phút im lặng và tiếng hò reo đập bào ghế vang lên khiến cho cô Thi phải gõ mạnh chết thước gỗ xuống mặt bàn để ổn định lớp.
    Khi thấy cả lớp đã ổn định cô bắt đầu từ tốn nói:
    "Lớp chúng ta cùng chào đón bạn Triệu Sơn Tùng đến với chi đội 11b.Hãy cùng nổ một chàng pháo tay chào đón nào"- kết thúc câu nói cô làm động tác vỗ tay mở đầu tiếp đó là những chàng pháo tay của cả lớp.
    Kết thúc mọi người cùng hướng mắt đa cánh cửa nhưng 1p,2p,....rồi 5p không thấy động tĩnh.Không khí trở lên u ám vì không thấy xuất hiện người đâu.
    Một lúc sau tiếng cửa kẽo kẹt của bản lề cũ vang lên một dáng người mảnh khảnh cao chừng 1m78 bước vào,không ai khác chính là cái tên trời đánh bắt cả lớp nó chờ đợi.
    Khuôn mặt hiện ra,một người con trai với cái mặt trắng trẻo,mũi cao,mắt đen,mái tóc bồng bềnh để kiểu giống mấy anh Hàn Quốc,cô Thi cất giọng:"Chào mừng em đến với lớp 11b,hãy tự giới thiệu mình với mọi người đi nào"-kèm theo sau là nụ cười sẵn có cùng với đôi mắt vẫn dán lên người con trai đứng trước mặt.
    "Tôi tên Triệu Sơn Tùng học sinh mới chuyển đến mòn mọi người giúp đỡ"- kết thúc là nụ cười tỏa nắng khiến lũ con gái lớp nó+cả nó phải hò reo.Đám con trai thì vó vẻ hứng thú vì có thêm một học sinh nam nữa.
    "Bây giờ em hãy tự chọn chỗ mình ngồi nhé"
    Hắn đảo mắt quanh lớp và dừng lại ở vị trí nó đang ngồi.
    "Có lẽ mình sẽ được ngồi cùng hot boy rùi."vừa nghĩ nó vừa cười ngất ngưởng.
    "Em muốn ngồi bàn 3 có cái bạn nữ đang cười như *** kia cô ak.Nhưng với một điều kiện là bạn nữ ấy sẽ chuyển đi vị trí khác cô nhé!"-nói xong hắn nở một nụ cười mê hoặc ngoảnh sang cô giáo.
    Nó như chết đứng sau khi câu nói của học sinh mới kết thúc.
    "Con ****,chuyển chỗ?Không đời nào.Dám nói ta là con **** hả vậy thì đừng mong sẽ ngồi kể cả cạnh ta chứ đừng hòng ta chuyển chỗ nhá"-nó nghĩ mà mặt đỏ lừ vẻ tức giận.
    Đứng phắt dậy chưa kịp cho cô giáo đưa ra quyết định nó nói:"Em không đồng ý,mong cô xếp bạn ngồi vị trí khác".Nói xong nó ngồi xuống mà cười thầm vì biết cô nó sẽ không phản đối ý nó đâu.
    Cô phân vân vì dù sao nó cũng là đứa cháu mà mình quý nhất nên chỉ còn cách duy nhất là ngoảnh sang hắn ý chọn chỗ khác nhưng bắt gặp ánh mắt mèo con của hắn kèm theo lời nói kiểu nhõng nhẽo như con nít của hắn:"cô ơi em chỉ muốn ngồi bàn đó thui".
    Cả hai lời nói khiến cô phải phân vân vì một bên là cô cháu gái yêu quý một bên cô lại không thể cưỡng lại vẻ đẹp trai của hắn(cô này mê trai ghê thảo nào cô cháu gái mê trai là phải).
    Động não 1p rồi nở nụ cười mãn nguyện vì ý tưởng quá ư là hoàn hảo.
    "Sơn Tùng em có thể ngồi ở bàn 3 nhưng sẽ ngồi cùng bạn Trúc Anh,thế nhé còn mấy phút cuối cô dành cho lớp đón bạn mới bây giờ cô có việc phải lên văn phòng"-nói xong cô phóng thẳng ra khỏi cửa bỏ lại tiếng ý ới của nó đằng sau.
    Cơn giận dồn lên não khi mà lần đầu tiên cô nó lại không tán thành ý kiến của nó.Trong khi đó trước mặt nó là cái tên dám kêu nó là dở hơi kia cười nói:"bạn Trúc Anh thân mến bạn ngồi xích vô trong để mình còn ngồi chứ".
    Lại thêm lời nói mỉa mai của hắn nó gắt:"không thích ra chỗ khác mà ngồi" rồi nó quay ngoắt mặt lại kệ cho hắn vẫn đứng ở đó.
    "Nếu bạn không xích vô thì đừng trách tôi dùng biện pháp mạnh nhé".
    "Mi định đánh ta chăng,có giỏi thì cứ ra tay đánh ta,ta không sợ đâu"-nó nghĩ rồi cứ ngồi yên một chỗ không có ý định xích vào.
    Thấy không có biến chuyển sau lời cảnh cáo hắn bắt đầu hành động.
    -"là do cô chuốc lấy thôi đấy nhé!"- kết thúc câu nói hắn ngồi xuống ghế cạnh nó dù chỉ có một phần rất nhỏ và cả cơ thể hắn chạm vào lưng nó một luồng khí nóng tỏa ra.Nó giẫy nảy ngồi tít vào sát tường và ngoảnh lại nhìn hắn với vẻ mặt hốt hoảng mà thốt:"này mi làm cái gì đấy hả".Hắn cười khẩy nói:'Tôi đã cảnh báo cô rồi còn gì" nói xong hắn gục xuống bàn chợp mắt.
    Mặt nó đỏ bừng tức giận mà không thể làm gì hắn.
    "Được thôi mối thù này ta sẽ trả ngươi" rồi nó cũng gục mặt xuống bàn mà nghĩ mưu tính kế.
    Và bốn tiết còn lại đối với nó là một cực hình,càng khiến nó ghét cay ghét đắng cái bạn hot boy -học sinh mới đang ngồi cận kề nó.Cụ thể như sau:
    Tiết 2ảo Vi-con bạn thân nó rủ xuống căng tin,hớn hở đứng dậy nhưng lại vướng phải một vật cản không ai khác chính là cậu bạn học sinh mới cứ nằm ngủ trên bàn mặc sức nó hét,nó cấu,nó véo lên thân thể mình mà nằm im bất động như tảng đá.Kết quả là nó phải nhờ Bảo Vi mua dùm mấy cái bánh trong khi nó áng ngữ không thể đi đâu được.
    Tiết 3:là môn Văn-cái môn mà khiến nó gật gù.Cũng như thường khi thì nó hay chống tai lên mặt mà nhắm mắt khò khò(trên bục giảng nhìn xuống trông nó như đang chăm chú nghe giảng).Ai ngờ cái tên chết tiệt ngồi cạnh nó bỗng đứng dậy thưa cô giáo là nó ngủ trong lớp.Thế là nguyên tiết hôm đó nó phải đứng góc lớp.
    Tiết 4rong khi nó và von bạn thân đang nhắn tin giấy cho nhau bàn luận về kế hoạch chiều lượn lờ ăn kem thì cái tên đó lại một lần nữa báo cáo giáo viên khiến nó phải đứng học cho đến hết tiết.Tình hình con bạn thân không phải đứng vì tên đó khai tên độc mình nó.
    Và tiết 5,cái tiết cuối cùng hắn cũng không tha khi mà nó đang cắm cúi chép bài trong giờ kiểm tra 15" sử thì hắn thưa cô giáo rằng nó mở vở.Xong nó bị đánh dầu bài và viết bản kiểm điểm.

    Quốc bộ về nhà vì hôm nay con bạn thân có việc nên không đèo nó về được nó ngán ngẩm lết xác về nhà.Vừa đi vừa lẩm bẩm:"cái tên sơn nhà đó cứ ám mình là sao.Đừng nói mi cố ý làm vậy để bắt ta chuyển chỗ nhá.Đã vậy thì hãy đợi đấy ta sẽ không bao giờ nhường ngươi đâu"(má ơi anh ý tên Sơn Tùng đâu phải sơn nhà đâu).
    ~~~~~*****~~~~~~
    Thấm thoát đã một tháng trôi qua kể từ khi học sinh mới chuyển đến.Một tháng cũng là khoảng thời gian mà khiến người ta hiểu nhau và thân thiết hơn.Nhưng đối với nó và hắn thì một tháng là khoảng thời gian cãi nhau,đấu đá,chơi xỏ nhau.Chỉ một tuần nữa là đến noel nó và con bạn thân đang bàn bạc về ngày nghỉ noel sẽ làm gì?Bỗng Bảo Vi lên tiếng:
    "Tao với mày cá cược đi nếu mày thắng tao sẽ đãi mày ăn còn nếu mày thua thì mày sẽ đãi tao ăn.ok không?"
    "Được thôi nhưng cá cái gì mới được chứ?"-nó nhanh nhảu trả lời khi nghe con bạn nói sẽ đãi ăn.(chị này ham ăn lắm ak hơn cả ngắm trai đẹp kìa).
    "Mày sẽ rủ Sơn Tùng rồi *****"-nói xong Bảo Vi nở một nụ cười đắc thắng.
    Nghe xong cái bẫy mà con bạn giăng lưới mình mắt nó giật giật nói:"tại sao lạ là tên chết dẫm đó.đổi người khác đi"-ánh mắt cầu xin như một con mèo con chớp chớp nhìn Bảo Vi.
    Quay phắt mặt ra chỗ khác để không bị nó mê hoặc mà yếu lòng cô tiếp:"thế là mày không làm được chứ gì vậy thì chuẩn bị tiền đãi mo măm măm đi nhé!".
    Đứng dậy,quay lưng,bước đi.Một bước,hai bước....
    "Được thôi tao sẽ làm mày chuẩn bị món nỳ đi nhé"-tiếng của nó vọng theo sau và dần dần tan vào không khí.Và thế là kế hoạch được tiến hành từ hôm sau.
    ~~~~****~~~~~
    "Hế lô"-nó vẫy vẫy tay khi nhìn thấy Sơn Tùng đang đi đối diện nó bước vào cổng trường.Hơi ngạc nhiên trước thái độ của nó hắn không nói gì bước thẳng vào cổng trường.Bị "bơ" sau cú chào hỏi nó hơi tức giận nhưng vì sự nghiệp ăn uống cộng thêm cái tính kiệt sỉ không muốn bỏ tiền ra nên nó cố nuốt cơn giận mà đuổi theo hắn bắt chuyện.
    "Làm gì mà bơ nhau thế mấy khi ta nói chuyện tử tế với nhau."-nó nở nụ cười gượng gạo nhìn hắn.
    "Không phải cố đâu.Cô nghe câu cố quá thành quá cố chưa?"-nhìn thấy cơ mặt nó không được tự nhiên hắn phán.Bỏ mặc nó đang đứng như pho tượng đá hắn bước đi tiến vào lớp.
    "Không từ bỏ,không khuất phục,không thể để tiền của mình đi vào miệng lưỡi của Bảo Vi được.Mình phải cố gắng còn 4 ngày nữa là noel rồi phải đẩy nhanh tiến trình mới được."
    Nghĩ là thực hiện,trong 4 ngày ngắn ngủi nó liên tục là người bắt chuyện,hết trực nhật hộ hắn,rồi thì mua đồ ăn.....Cứ liên tục liên tục như vậy và thời khắc quyết định đã tới.
    Tiếng chuông báo giờ ra về đã vang lên.Hôm nay nó bảo Vi về trước không cần đợi nó.Rồi đứng ở cổng trường đợi hắn.Một lượt học sinh đi ra rồi hai....phải mất 20' sau khi không còn một bóng người nó mới thấy hắn lững thững dắt chiếc xe đạp đi ra.
    20" không phải là một t.gian dài nhưng cũng đủ để đôi chân nó tê dại vì đứng lâu một chỗ.Nó gắt:"làm cái quái gì mà giờ này mới ra hả".
    Bỏ qua câu hỏi của nó hắn hỏi ngược lại:"cậu đợi tôi sao?"
    Lúc này nó mới ngớ người nhòa ra mục đích của nó là gì nhẹ nhàng lên tiếng:"ak mình muốn hỏi cậu một việc"
    "Việc gì nói nhanh đi" hắn hơi gắt
    "Ak thế này mai là noel mình có thể mời cậu dùng bữa được không?".
    Hơi ngạc nhiên nhưng hắn cũng tờ mờ hiểu ra được hành động của nó dạo gần đây là muốn mời hắn đi chơi."có lẽ cô bé

    Nguồn: Wapchoi.Mobi

    Lần sửa cuối bởi TT.BoxTorrent, ngày 20-05-2014 lúc 02:48 PM.

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  

Quảng Cáo

RSS 2.0 XML MAP