Text Link Text Link: truyen tranh 18 | Tin Game | Tin Xe | Tin Làm Đẹp | w88 | 188 | 188bet | truyen tranh adult | https://bossnhacai.com/ | 333666 | tải sunwin | mb66
Kết quả 1 đến 1 của 1

Chủ đề: Đồ dê xồm tránh xa ta ra - Phần 2

  1. #1
    Ngày tham gia
    May 2013
    Bài viết
    1,944
    Cám ơn
    576
    Được cám ơn 975 trong 461 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    206

    Loveit Đồ dê xồm tránh xa ta ra - Phần 2

    đã cảm nắng ta sao?"-hắn nhách mép trả lời:
    "Được thôi".rồi phòng xe đi thẳng bỏ lại nó đứng đó.
    Để chuẩn bị cho kế hoạch thêm hoàn hảo nó đã mất cả một ngày lục tung tủ quần áo lên để chọn cho mình một trang phục sao cho phù hợp cụ thể là:chiếc quần jean canh ôm gọn chân nó,chiếc áo phông dáng dài qua mông,thêm chiếc áo khoác(trời cũng lạnh mà) điểm thêm là mấy phụ kiẹn linh tinh,tóc xõa ngang vai...trông nó lúc này cực kì cá tính.
    Đồng hồ đã điểm 6h15 mà nó hẹn hắn lúc 6h30 nên nó xin phép ba má rùi ra ngoài đến điểm hẹn.
    Đến nơi nó đã thấy hắn đuqsng chờ nó nhanh nhảu chạy đến rồi kéo vào quán ăn nhanh bên đường(cái quán này cũng trong kế hoạch của nó.Chờ sẵn đên trong là Bảo Vi).Đương nhiên là nó sẽ kéo hắn ngồi vị trí để Bảo Vi dễ quan sát rồi.Như dự định khi vừa ngồi xuống nó đã chuyển vị trí sang ngồi kế bên hắn khiến hắn hơi ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì.
    Tiếp tục kế hoạch nó bỗng dưng đặt hai bàn tay lên mặt hắn làm cái tự thế giữ chặt lấy hai bên má hắn.
    1s,2s,3s...5s bỗng có tiếp bước chân đến gần nó cũng rời tay khỏi mặt hắn mà ngảnh lại nhìn,không ai khác chính là Bảo Vi.Đứng trước bàn nó Bảo Vi vỗ tay chịu thua:"Được rồi tao thua mày bây giờ muốn ăn gì thì đi thôi.Nó đứng dậy theo sau Bảo Vi đến chiếc bàn ban nãy cô bạn thân ngồi rồi lật thực đơn lên chỉ chỉ gọi gọi rồi lại lật lật khiến chị bán hàng không kịp gi lại những món nó đã gọi.
    Hắn thì đơ như pho tượng không nhúc nhích khi bị nó lừa.Lúc hoàn hồn đã thấy nó đang gọi món và ngồi ở bàn Bảo Vi cánh bàn hắn không xa.Cơn giận nổi lên hắn đứng phắt dậy tiến về phía bàn nó nói:"Này cậu lợi dụng tôi chỉ vì mấy cái này hả"
    "Uk đúng rùi đó là kế hoạch của tôi"-nó nói nhưng không nhìn hắn mắt vẫn dán vào quyển sổ thực đơn như có ý định gọi thêm.
    Tức giận trước thái độ dửng dưng của nó hắn không nói gì mà nắm lấy cổ tay nó mà kéo ra khỏi quán.
    Nó vùng vẫy thoát khỏi bàn tay rắn chắc của hắn,vừa hét:"cậu điên az,có bỏ tay tôi ra không,đừng làm phiền tôi,tôi còn phải vào giải quyết mấy món ăn đang đợi tôi trong kia nữa"
    Hắn dừng bước nhìn nó nói:"ham ăn nó vừa thôi không ăn một bữa cậu chết az"
    "Kệ tôi"-nói xong nó giằng tay hắn rồi co cẳng chạy trở lại quán ăn.Nhưng chưa được ba bước nó đã bị hắn đuổi kịp và hắn làm cái động tác khiến cho mọi người đi đường đều phải ngước nhìn rằng hắn đã nhấc bổng nó đặt lên vai mình mà đi về nhà bỏ ngoài tai những lời nó chửi rủa,đấm vào lưng mình.
    ~~~~Ở một nơi khác~~~~
    "Dạ thôi chị az em không gọi nữa đâu bạn em bỏ đi rồi"- Bảo Vi cười nói rồi bước ra khỏi quán mà lòng vẫn thầm nghĩ:"cám ơn Sơn Tùng nhé,không có cậu tôi đã bị Trúc Anh đốt hầu bao của mình rồi".Và Bảo Vi trở về nhà.
    Chỉ trong chưa đầy 10p hắn đã đến nhà đặt nó xuống và rồi nắm chặt tay nó kéo vào trong.Vừa được đặt xuống đất mẹ nó vùng vẫy nhưng khi nhìn thấy một ngôi biệt thự tuy không lớn lắm nhưng thực sự rất rất đẹp.Nó vô thức bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của ngôi nhà mà mặc kệ hắn kéo và trong.
    Bước vào trong nó càng không biết trời đất là gì nữa cứ mải ngước cổ lên nhìn những họa tiết được trang trí trên trần nhà.
    "Này ngắm nhà tôi cậu thấy no rồi nhỉ chắc chả cần mấy thứ này nữa đâu nhỉ".Câu nói của hắn đã kéo nó về thực tại và một lần nữa nó bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của những món ăn đang bày trước mắt và đập vào mắt nó là hình ảnh khỏa thân bóng nhẫy của con chicken đang yên vị giữa bàn ăn.
    "Tôi xử lí được chứ"-nó hỏi trong vô thức mà không rời mắt khỏi dáng nằm quyến rũ của con chicken.chỉ đợi mỗi câu "uk" của hắn nữa là nó có thể nhảy đến mà chụp lấy nó(con gà quay az) mà xử lí nhanh-gọn-nhẹ.
    Cũng chẳng để nó đợi lâu hắn "uk" một tiếng rồi đứng nhìn nó ngấu nghiến.
    15p trôi qua nó đã xử lí gần xong con gà bày ra bèm cạnh là một đĩa xương ú ụ.Chuẩn bị tư thế chiến đấu với mấy món ăn còn lại thì nó bị hắn kéo dạy đi ra ngoài.Nó ngoái đầu nhìn lại bàn ăn thịnh soạn chưa được nó xử lí nốt mà thốt lên:"để tôi xử lí nốt đã'-cái mặt phụng phịu như đứa trẻ con bị giành đồ ăn.
    "Trên này tôi có cái ngon hơn nữa cơ"-hắn nói mà kéo nó lên lầu.
    "Thiệt hả?Vậy thì nhanh lên"-nó trả lời hồn nhiên mà phóng lên trước.Hắn mở cửa phòng và hiện ra trước mắt nó là chả có món gì cả nó chạy vào trong tìm kiếm.
    "Làm gì có gì đâu"- nó hơi nổi nóng quay lại nhìn hắn thì bỗng nhiên hắn tiến đến gần nó rồi đây nó ngã xuống giường.Cả cơ thể hắn đè lên trên người nó khiêan noa tái mặt định nói câu gì đó nhưng bị hắn chặn lại bằng một nụ hôn.Chừng 10p âu hắn mới rời môi khỏi môi nó và nói:"ngon thật,ngọt nữa,thế này ai chả muốn ăn" rồi nhìn noa băng con mắt thích thú.
    Nó thì bất động trước hành động của hắn cùng câu nói sau cùng.Nó đẩy nhưng không tác dụng nó không thể thoát khỏi hắn trong cái tư thế:hai chân nó bị hai chân hắn kẹp chặt,hai tay hắn chống lên nệm,mặt hắn cách mặt nó chừng 5cm.
    Nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận của nó hắn tiếp lời:"đây là hậu quả của cậu khi lợi dụng tôi".Rồi hắn thả nó ra quay lưng bước ra ngoài bỏ lại nó đang hồn siêu phách lạc ở lại.
    15p không thấy nó xuống hắn hơi lo nghĩ thầm:"có phải mình làm quá không nhỉ?" Đang có ý định lên xem nó thế nào thì tiếng bước chân uỳnh uỳnh như muốn phá vỡ mọi thứ của nó vang lên kèm theo là cái chỉ thẳng tay vào mặt hắn và những lời chửi rủa:"đồ chết tiệt kia,đó là first kiss của tôi ai cho cậu cướp nó hả?Cậu phải chịu trách nhiệm"-có vẻ như phát hiện mình nói hớ nó đưa hai tay bịt miệng.
    Hắn dường như cũng đã nuốt gọn từng câu của nó hắn bắt đầu đứng dậy tiến lại phía nó.
    Lùi dần lùi dần cho đến khi nó bị ngăn lại bởi bức tường nó đứng im tay vẫn bịt miệng không nói lời nào.Hắn đặt 1 cánh tay lên tường đẩy khuôn mặt mình lại gần mắt nó nói:"cậu kêu tôi chịu trách nhiệm hả".
    Khi nghe đến "chịu trách nhiệm" theo phải xạ nó bỏ tay khỏi miệng mà phải bác:"ak không làm gì có"
    Hắn hơi nhếch mép trước thái độ của no hắn tiếp lời ghẹo nó:"không sao,tôi là người rộng lượng tôi sẽ chịu trách nhiệm với những gì mình làm"- kết thúc hắn đẩy mặt mình lại gần nó hơn.Thấy tình hình không ổn nó ngồi thụp xuống làm nó giật mình trước hành động của nó.
    Nó gượng cười nói:"bạn Sơn Tùng có làm gì đâu mà phải chịu trách nhiệm chứ.Mà thôi giờ cũng muộn rồi tôi về không làm phiền cậu nữa.Hẹn không gặp lại"- Vừa nói hết câu nó liền tẩu thoát ngay khỏi nhà hắn nhằm để hắn không thể thực hiện thêm mưu đồ đen nào khác.
    Thấy nó chạy như ma đuổi kiến hắn không khỏi phì cười.Lần này hắn phải công nhận nó ngày càng thú vị.Và ngay lúc này đây một ý tưởng xấu xa đã xuất hiện và hình thành trong đầu hắn.
    Trên đường từ nhà hắn về nó không ngừng chửi rủa hắn cho đến khi về đến nhà nó đã tự nhủ rằng không bao giờ được để người khác lừa mình bằng đồ ăn.

    Ngày nghỉ noel cũng đã kết thúc chúng nó lại bắt đầu đi học lại bình thường.Nó đến lớp nhưng không vào chỗ thường ngày nó đã xin cô mình chuyển chỗ ra vị trí khác cách xa bàn hắn.Thấy nó ngồi không đúng vị trí(trước đây) định đứng dậy kéo nó về chỗ cũ nhưng tiếp chuông đã vang lên.Hắn bèn lôi chiếc điện thoại hí hoáy một lúc thì đầu dây bên kia báo rung tin nhắn đến.
    Nó mở ra xem của ai thấy dòng tin nhắn số lạ:"em yêu"
    Nó trả lời trong bực tức:"thằng điên nào đấy,nhầm số rồi nhóc" và ấn gửi.
    Cuộc trò chuyện qua tin nhắn không có dấu hiệu ngừng với dung:
    Hắn:anh yêu của em đây mà
    Nó:yêu đương gì.cút
    Hắn:em không nhớ anh ak?hôm qua......
    Nó:hôm qua làm sao.nói nhanh không cút.
    Hắn bực mình khi mà nói đến từ "hôm qua"mà nó vẫn không phản ứng gì.Hắn trả lời,cái câu mà hắn tin chắc câu trả lời ấy sẽ khiến nó nhận ra mình là ai.
    Tin nhắn báo đến,nó mở ra xem trong tâm trạng khó chịu:
    "Kiss"-một từ,một từ duy nhất nhưng cái tên chết dẫm ấy vẫn không chịu nói tên.Nó bực mình trả lời:
    "Thằng điên kia sáng sớm đã muốn trọc giận bà hả có biến ngay ra chỗ khác chơi không đừng có để bà bắt được không thì mày chết với bà"-máu giang hồ của nó.
    bùng phát.
    Đọc xong tin nhắn đe dọa của nó hắn phì cười,rồi đôi lông mày hơi nhíu lại thắc mắc:"chả nhẽ Trúc Anh không nhớ sao,ngủ 1 đêm quên hết ak hay đang giả vở nhỉ????"- lần lượt những giả thiết được hắn đưa ra nhưng không thể tự giải.Hắn quyết định nói cho nó biết mình là ai.
    Điện thoại của nó là 1 lần nữa rung lên báo tin nhắn đến.Nó lần này thực sự nổi điên lên rồi sao có người nó nói như vậy mà vẫn cứ làm phiền nó là sao(má ơi đấy gọi là chửi + dọa nạt chứa không phải nói đâu ạ)
    Nhưng khi mở tin nhắn ra từng chữ đập vào mắt nó,cụ thể nguyên vẹn tin nhắn đến là như sau:"Mình tên Triệu Sơn Tùng học sinh lớp 11b trường Giang Thiên ngồi bàn thứ ba,bạn có thể ngoảnh lại chút để xác nhận được không?".Nó choáng váng như nhớ ra điều gì đó,lén lút ngoảnh về vị trí cũ của mình thì bắt gặp một ánh mắt đang nhìn chằm chằm mình,không ai khác chính là hắn.
    Như cảm nhận được ánh mắt giết người của hắn(nó tự suy diễn),nó giật mình quay lên mà không dám ngoảnh lại dù chỉ một lần về phía hắn.
    Những tiết học cứ lần lượt trôi qua nhanh chóng nhưng đối với nó thời gian ấy như thế kỉ.Ngồi trong giờ học thì nó không thể tập chung khi mà cảm nhận thấy có ánh mắt nhìn chằm chằm mình.Giờ ra chơi dù rất muốn chạy ra khỏi lớp để thoát khỏi cái không khí u ám đang bao chùm nó nhưng chớ chêu thay chân nó không thể đứng dậy,cái mông thân yêu của nó thì cứ ì ở một chỗ như bị dính keo.Kết quả là cả buổi học hôm đó nó không thể tập chung nghe giảng mà thay vào đó là cái cảm giác lo lắng của một kẻ vừa mắc lỗi.
    Đường về nó mệt mỏi lết xác về nhà.Hôm nay Bảo Vi có việc nên không đưa nó về được.Nó vừa đi của đeo phone lẩm nhẩm theo giai điệu bài hát nào đó.Vì đeo phone nên không để ý rằng đằng sau nó có một người vẫn đang dõi theo.
    Hắn nhanh nhảu đi lại gần nó,rồi ngang bằng nó.Nhưng có vẻ nó không để ý nên không biết có người đi bên cạnh.Được một quãng hắn quyết định nhảy ra đứng chắn trước mặt nó và:"HÙ".Hai tay hắn ôm mặt tạo dáng mặt xấu hù trước mặt nó khiến nó giật mình nhảy về sau 2 bước định hồn nó tức giận hét lên:"làm cái trò gì thế.định dọa chết người ta ak"nó vừa nói khuôn mặt nó đỏ bừng vì tức giận.Dấu hiệu này chứng tỏ đã thật sự nổi điên(hắn nghĩ thầm)nhưng lại chính cái hình ảnh ấy mà hắn càng muốn chọc giận nó.
    Hắn bỏ ngoài tai tiếng hét long trời lở đất của nó mà tiếp tục chọc ghẹo nó:"đâu!mình đâu có ý đó.chỉ là mình muốn biết bạn Trúc Anh sẽ định giết tớ như thế nào thôi".Lời nói đầy ám chỉ khiến nó hơi chột dạ nhưng vẫn ngang bướng cứng đầu cãi lí:"tôi chả có ý định giết ai cả".(giả nai quên chuyện).Hắn tiếp lời moi móc:"bạn nào ý.sáng nay ý.bảo sẽ giết ai ý....".

    "ai thế,ai mà gê gớm thể?"nó lại tiếp tục giả nai như không hề biết

    Nguồn: Wapchoi.Mobi

    Lần sửa cuối bởi TT.BoxTorrent, ngày 20-05-2014 lúc 02:47 PM.

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  

Quảng Cáo

RSS 2.0 XML MAP