E hiện là sinh viên đang theo học tại 1 trường đh hn. Các thím đừng bắt e tắt máy học bài tội nghiệp .Giới thiệu như vậy là vì tuổi tác công việc của em có liên quan đến phần sau. Chuyện là dư lày :Tuần vừa rồi Mama em có tham dự 1 hội thảo tổ chức tại HN. Do đoàn thiếu người nên mama kêu e đi cho đủ quân số. Nội dung hội thảo về vấn đề bạo lực gia đình – phòng chống buôn bán phụ nữ bla… bla…Bước vào hội trường̣ đập vào mắt e là em MC hết sức duyên dáng đáng yêu. Giọng nói của nàng rất truyền cảm cuốn hút người nghe . Nhưng thôi biết thân biêt phận em yên vị ngồi cạnh mama. Hết người này đến người khác đứng lên phát biểu. Họ toàn nói nhưng cái theo em nghĩ thì quá xa rời thực tế và điều đó khiến em buồn ngủ.Fiêu theo khí thế của hội thảo em cảm giác như mình là Nguyễn Minh Triết đang đập bàn chỉ tay 5 ngón thì ôi cái đẹt hóa ra là em ngủ gật các thím ạ. Người vừa đập bàn chỉ tay 5 ngón không phải là em MC ban nãy. Hóa ra đến lượt e phát biểu. Cũng may mama có đưa trước tài liệu. Việc còn lại của em chỉ là thể hiện bản lĩnh của một học sinh ưu tú môn tập đọc lớp 1.Từ lúc đó em không ngủ được nũa. Em bắt đầu để ý em Mc hay nhìn và cười vs em . Nàng dễ thương ứ chịu được. Cơ mà mỗi lần như thế e lại giơ tay thành hình khẩu súng bắn thằng về phía nàng. Cảm giác như mặt nàng hồng hồng và ánh mắt nhìn em có chút e thẹn.Đến giờ nghỉ trưa tất cả mọi người xuống nhà ăn của khách sạn. Chả biết trời xiu đất khiến thế nào mama lại chọn đúng bàn có em Mc. Vừa vào nhập cuộc ẻm đã bán liên thanh hỏi thăm hết người này đến người khác. Đúng là Mc có khác luôn tạo cho người khác cảm giác dễ gần. Ẻm Mc sinh năm 88 vừa ra trường 1 năm và đang làm bên ban tuyên giáo hội liên hiệp phụ nữ. Mải nghe ẻm nói mà quên mất em cũng đang ngồi cùng bàn. Mà ngồi cùng bàn thì tất nhiên phải giới thiệu. Nhất là cả hội thảo được có vài mống nam nhi ( hội thảo của hội phụ nữ )Em nào có chuẩn bị trước cái gì lúc đó run quá chém bừa. Đầu tiên em chém sinh năm 86 vừa ra trường được vài năm hiện đang công tác bên đoàn thanh niên. Vì em cũng to cao ăn mặc khá lịch sự lại có phần già trước tuổi nên chẳng ai nghi ngờ gì. Sau màn giới thiệu em được các chị em phụ nữ trong mâm đặc biệt ưu ái vì là thằng đàn ông duy nhất. ẻm Mc cứ thỉnh thoảng lại gắp thức ăn cho em. Tất nhiên người khác cũng có gắp nhưng em cảm nhận được hành động đó khác vs ẻm Mc. Chả biết có CDSHT không nữa
Đầu giờ chiều họp tiếp. Ăn no ngủ kĩ nên buổi chiều tâm trạng em rất thoải mái. Bước vào hội trường liếc mắt cười tình với ẻm Mc 1 cái. Ẻm cũng cười lại với em. Vẫn còn sớm nên mọi người chưa đến đủ. Để tránh nhàm chán ẻm Mc biểu diễn 1 số tiết mục văn nghệ. Mặt xinh dáng chuẩn công việc đàng hoàng ổn định lại còn hát hay. Ai mà cưới được ẻm này chắc fai tu từ 3 kiếp trước.
Đang miên man suy nghĩ và thưởng thức giọng hát ngọt ngào ấy thì ẻm Mc bỗng lên tiếng
Ẻm MC : Lúc nãy nghỉ trưa em có vinh hạnh được làm quen với một anh ở bên đoàn thanh niên. Để góp vui với hội thảo, anh có thể lên hát cùng em bài anh ở đầu sông em cuối sông được không?
WTFFFFFFFF fat này thì xong cmnr. Hoàn cảnh của em bây giờ đúng là anh ở đầu sông em cuối sông đây. Từ bé đến giờ em chỉ nghe duy nhất nhạc trẻ vs nhạc nước ngoài. Thêm vào đó giọng hát của em dở tệ chắc cũng tầm đệ tử chaien. Giờ bảo em hát mấy bài đó … chặt đầu em đi. Ẻm Mc cứ nhìn em chằm chằm khiêu khích mời gọi. Em thì mặt méo xệch như sắp khóc lên không được mà ở cũng không xong. Đúng lúc này thì vị cứu tinh của đời em xuất hiện. Đó là một anh bên đoàn Hà Giang tầm 27 – 28t. Ảnh cười tươi bước lên bục làm mọi người lầm tưởng ẻm Mc mời anh đó. Thế luôn ông này lên là có ý đồ với ẻm Mc chứ chả lẽ ổng không phân biệt được đang gọi ai. Hình như có 1 chút thất vọng trên gương mặt ẻm Mc nhưng rồi ẻm cũng nhanh chóng hát. 2 người tình tứ với nhau trên sân khấu em chỉ muốn chạy lên đạp cho thằng già đó một phát giữa mặt. Chẳng lẽ em ghen? Em với ẻm Mc có gì đâu mà ghen chứ. Buồn cười thật 2 tiếng sau đó diễn ra hết sức nhàm chán và vô vị vì tâm trí em đã không còn ở đó nữa rồi. Ẻm Mc thỉnh thoảng vẫn nhìn em nhưng em chả buồn đáp lại. Như kiểu một cách giận dỗi của con nít ấy.Đến giờ nghỉ giải lao em bước ra ngoài ban công hóng gió. Suy nghĩ vẩn vơ thì một tách cafe ấm ấm dí sát vào má em. Đằng sau tách cafe ấy là ẻm Mc với nụ cười rạng rỡ. Ẻm bắt chuyện với em rất tự nhiên và cái cách nói chuyện của ẻm làm em quên mất mình đang giận ẻm vì dám song ca với lão già kia. Không biết ẻm đang đá cho đội nào mà độ xoáy cứ phải gọi là… Lân la một hồi ẻm cũng hỏi sao ko về quê mà lại làm ở HN? Chắc có n.y ở đây à? Em cũng thả cá luôn đâu có người yêu… Muốn làm ở đây vì linh cảm cho biết ở HN sẽ có một điều gì đó quý giá với anh.Hết giờ giải lao ẻm xin số đt em với lý do có vài việc liên quan đến đoàn thanh niên muốn nhờ em giúp. Tự hào rút con ip3gs ra nháy thì ôi thôi ẻm cầm ip4 thật là nhục nhã … em tính tìm con dao cắt féng đi cho đỡ nhục nhưng mãi chẳng thấy con dao nào nên thôi.Sau buổi hội thảo hôm đó ẻm Mc có liên lạc với em. Tầm 4 – 5 ngày, ngày nào cũng gọi điện nhắn tin nhưng chỉ dừng lại ỏ những câu chuyện đời thường. Ẻm hẹn em tối chủ nhật ( Tối nay ) đi cafe rồi nhờ vài việc luôn. Em đang suy nghĩ có nên đi không vì thực sự bây giờ em đang rất phân vân. Như đã nói từ đầu em hiện đang là sinh viên chứ chẳng phải cán bộ đoàn điếc gì sất. Thậm chí là một thằng sinh viên nghịch ngợm mãi đến cuối năm lớp 12 mới được tống vào đoàn để thi tốt nghiệp.Nếu đi cafe với ẻm Mc nguy cơ bị lộ là rất cao. Hình tượng đẹp đẽ của em trong lòng ẻm sẽ bị đổ vỡ. Cách nghĩ của ẻm về em cũng theo đó mà thay đổi.Rồi còn liên quan đến công việc của mama em. Tuy nói là hội thảo này không quan trọng nhưng nếu để lộ ra đi họp hộ sẽ ảnh hưởng rất lớn đến uy tín của mama. Nếu đúng như vậy thì em mất cả chì lẫn chài rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục