Text Link Text Link: truyen tranh 18 | Tin Game | Tin Xe | Tin Làm Đẹp | w88 | 188 | 188bet | truyen tranh adult | https://bossnhacai.com/ | 333666 | tải sunwin | mb66
Trang 73 của 86 Đầu tiênĐầu tiên ... 2363717273747583 ... CuốiCuối
Kết quả 721 đến 730 của 853

Chủ đề: Thao thỨc...

  1. #721
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thao thỨc...



    Chỉ Mối Tơ Vương

    Em thả bước lối mòn lặng lẽ
    Dưới khung mờ quạnh quẽ thê lương
    Dạ mang trọn khối u buồn
    Thẫn thờ, thất thểu, vấn vương não nề!

    Ai nỡ đẩy trăng thề rụng vỡ
    Khiến giờ đây trăn trở riêng“ta”
    Nghẹn ngào, đau đớn, xót xa
    Tự mình móc quả tim ra khỏi lồng

    Gửi trả lại mênh mông ngày tháng
    Gửi trả người lai láng niềm yêu
    Vói tay bứt sợi dây diều
    Giữa trời lộng gió xuôi chiều biệt tăm

    Để thôi hết bâng khuâng lưu luyến
    Thôi chuỗi ngày xao xuyến nhớ nhung
    Lan man nghĩ ngợi mông lung
    Nỗi sầu da diết quấn tròn tâm tư…!

    Bởi không nỡ nhìn đò vắng khách
    Chẳng cam tâm thấy đất cằn khô
    Thương tình héo hắt chơ vơ
    Tái tê buốt giá bên bờ cô đơn

    Dẫu tha thiết tiếng đờn réo rắt
    Dẫu ngập đầy ngây ngất mê say
    Cũng đành dõi cánh chim bay
    Mặc cho vàng võ, tháng ngày giá băng…

    Hỡi em ơi! Muôn phần thắm đượm
    Trả lại người mong muốn người vui
    Còn em khắc khoải chơi vơi
    Lá vàng phơi ngõ, ngậm ngùi khổ đau!

    Ai sẽ quét lá sầu lác đác
    Ai khăn tay lau mắt em đang…
    Rồi ai trổi khúc cung đàn
    Khẻ ru giấc điệp mơ màng tặng em?

    Sao có thể bắt tim dừng đập
    Đâu thể nào nắng tắt hừng đông
    Bóng thuyền nhẹ lướt xuôi dòng
    Bến đời… Còn đó! Cõi lòng… Còn đây!



    1/6/2018
    Nguyễn Thành Sáng




    Muốn Gọi Em Mà Không Thể

    Anh mãi nhớ tháng năm mùa hạ trước
    Gót phiêu bồng thả bước nẻo đường xa
    Khoảnh khắc say ánh ngà trên sóng nước
    Rồi cảm nhìn óng mượt một cành hoa!

    Dưới đêm trăng vi vu luồng gió nhẹ
    Hoa lắc mình he hé nửa chừng xuân
    Hương thoang thoảng loang dần theo cõi lộng
    Khiến dạt dào lay động nỗi lâng lâng

    Một cái gì chậm chậm chảy vào tim
    Anh bỗng muốn ôm hồn em trong đoá*
    Tay dang ra, lại chợt nhớ con thuyền
    Mùa thu trước đã chìm bên vách đá!

    Còn đâu nữa để chở em vào mộng
    Cùng nâng ly rượu nóng đượm men tình
    Trải hồn yêu bồng bềnh trên dãy sóng
    Hòa không gian lồng lộng vỗ lênh đênh…

    Đành lặng lẽ trở về khu vườn vắng
    Ôm cây đàn, bậu bạn với mây sương
    Tìm phôi phai, vơi buồn đau hụt hẫng
    Muốn gọi nàng mà chẳng thể lời buông!...


    * Đóa hoa


    5/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng





    Làm Sao Mở Cửa
    Đón Làn Hương

    Anh ngần ngại và em cũng ngần ngại
    Dẫu trong lòng vọng ấy biết bao nhiêu
    Khiến mỗi độ tắt chiều, đêm trở lại
    Một chút gì ngây dại rải phiêu diêu!

    Nầy ánh biếc, bờ môi, vần thơ ngọt
    Chậm từ từ nhẹ rót mãi vào tim
    Đôi mắt khép, lim dim, từ từ hưởng
    Rồi ôm chầm sung sướng mảnh tình êm…

    Chợt tỉnh ra chỉ là cơn ảo giả
    Đây vẫn đây và đó vẫn ngoài kia
    Đường mờ mịt, lối về xa khuất ngõ
    Cánh chim ngàn rụng gió một trời mưa

    Vậy mà sao lặng lẽ mái hiên buồn
    Lòng cứ mãi trào tuôn từng gợn sóng
    Niềm thao thức bềnh bồng lên vạn trượng
    Trải loang dài khắp hướng cõi mênh mông!

    Có phải chăng tận cùng nơi sâu thẳm
    Hãy còn muôn say đắm ngập tràn đầy
    Mãnh liệt một vòng tay ôm chặt thắm
    Đưa tình vào đỉnh tận ngút tầng mây

    Trong anh là như vậy, còn ở em?
    Có khao khát, từng đêm mang nỗi đợi
    Và yêu nhiều mà ngại nói đành im
    Phải như vậy không em? Sao chẳng nói?...

    Thôi! Anh đã hiểu rồi tình yêu ạ
    Bởi bây giờ biển cả mịt mù sương
    Em bên kia, con đường không có gió
    Thì làm sao mở cửa đón làn hương!


    7/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng
    Lần sửa cuối bởi Nguyễn Thành Sáng, ngày 14-02-2020 lúc 10:36 PM.

  2. #722
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thao thỨc...



    Chí Hãy Còn Đây!

    Sinh tố*chiều nay đã đặt rồi
    Ngồi trầm quán cốc, nghĩ xa xôi
    Mối lo kéo đến như từng bửa
    Cái cảnh nhà ta khắc khổ đời!

    Dãi dầu mưa nắng suốt thời gian
    Hết sức đôi tay ghị, níu lần
    Cơn sóng bật thuyền ra nhấp nhố
    Để rồi vùi dập giữa mông mênh

    Cố vắt bao lần tấm vải thô
    Để tìm giọt nước thấm môi khô
    Qua cơn bỏng cháy, chờ mưa đến
    Càng vắt càng khan với rã rời

    Từ mặt lề đường đến hẻm xa
    Tới lui kiếm mối bỏ hàng ra
    Giao đi rồi rút rồi giao lại
    Lẩn quẩn, loanh quanh vẫn ế mà!

    Quần quật quay vòng đến mỏi mê
    Hang cùng, ngõ cụt rải lê thê
    Giờ đây hết chỗ không còn nữa
    Biết phải làm sao kiếm nẻo về

    Ôi! Cảnh cần lao kiếm bạc tiền
    Cứ hoài trăn trở với man miên
    Thấy như mù mịt màn đen phủ
    Lo lắng cầm canh mãi quấn xiềng…

    Ta hớp hơi đầy, mạnh bước đi
    Năm xưa nung nấu dưới trăng thề
    Dẫu cho biển sóng ngàn cơn gợn
    Chí hãy còn đây có xá gì!

    8/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng





    Tiếng Của Lòng Anh

    Mình yêu ơi! Hơn nửa năm thắm thoát
    Kể từ ngày ngọn gió kéo hồn mơ
    Đang lạc lõng, chơ vơ đầu cây cỏ
    Ôm đàn cò vò võ nhịp sầu lơ!

    Về bên nhau bậu bạn với mây sương
    Mang điệp khúc cung thương chiều ngân tiếng
    Em da diết niềm riêng từ một hướng
    Anh chạnh lòng lởn vởn bóng thuyền quyên

    Rồi thời gian lặng lẽ cứ dần trôi
    Theo khoảnh khắc từng hồi thêm thắm đượm
    Nhìn sông xanh sóng gợn trải xa xôi
    Ôi! Vương vấn, ngậm ngùi trong thấp thỏm!

    Có nhiều lúc muốn ôm em thật sự
    Siết từ từ nỗi nhớ giữa bờ môi
    Hừng rực lửa cung ngôi, bừng khắp chỗ
    Dậy sóng cồn nhấp nhố tận trùng khơi…

    Để bù đắp tháng năm chìm khắc khoải
    Nhỏ sương tàn nhức nhói tận tâm can
    Từ sâu thẳm ngập tràn bao nhắn gửi
    Chỉ mịt mờ, bến gọi, vắng đò ngang

    Tiếng vợ vợ, chồng chồng muôn ấm áp
    Là chăn len tình đắp giữa mùa đông
    Còn thuyền đời trên dòng đang bão táp
    Chỉ mình em vùi dập dưới cuồng phong

    Anh muốn gào, muốn hét thật lớn lên
    Sao cứ phải bồng bềnh trôi trôi mãi
    Tha thiết muốn đưa tay dìu mộng đến
    Mà trời ơi! Khắp chốn vẫn trùm mây!


    9/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng










    Khen Và Chê

    Khen cháu hiên ngang trước cảnh đời
    Gặp điều trái khoáy chẳng hề lơi
    Quan tâm chia sẻ và lên tiếng
    Tìm chữ công minh hiến tặng người!

    Khen cháu lòng ngay, dạ chính nhân
    Tâm hồn trong sáng tợ vầng trăng
    Trải muôn lóng lánh, xua màn tối
    Khai mở đường đi dưới cõi tầng

    Khen cháu dầy công với sách đèn
    Hoặc đời khốn khó lắm bon chen
    Cố theo ngày tháng tìm thăng tiến
    Đáp nghĩa cù lao hoạn dưỡng mình…

    Nhưng mà cháu hỡi! Để bây giờ
    Tôi thấy đắng lòng chê cháu đây
    Hấp tấp, ngông cuồng, không chính chắn
    Chỉ nhìn bề mặt vội ra tay!

    Chưa biết đầu đuôi chuyện thế nào
    Sự tình đen trắng ra làm sao
    Chỉ xem lá rụng cho là gió
    Chẳng hiểu vì thu, phải rớt màu

    Nghe đàn héo hắt, trách ru mê
    Nào biết du dương dưới ánh thề
    Là để thăng hoa hồn mộng ước
    Giúp dài đượm thắm chuỗi lê thê…

    Sự đời muôn mặt khó đo lường
    Tí nước đêm trường nhỏ giống sương
    Nhưng khác ở nhau đâu sự thật
    Một đàng kết tụ, một ngàn phương

    Muốn hiến cho đời nghĩa vị tha
    Bình tâm, tường tận lẽ gần xa
    Chớ nên vội vã lao vào cuộc
    Tự chuốc vào thân ách nghiệt mà!


    11/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng



    Nếu Như Có Một Ngày

    Nếu như có một ngày ly biệt
    Ta sẽ không còn tha thiết nữa
    Bến nước, dòng sông…Thôi! Trả lại
    Hồn tình khắc khoải khỏi vườn mơ!

    Có lắm buồn không? với xót xa
    Nhớ con đường đất một lần qua
    Có chim ríu rít hoà hương tỏa
    Có gió đong đưa lá dưới tà

    Hết chuỗi đêm thanh xoải cánh ngàn
    Cùng em lướt chậm dưới trăng vàng
    Lắng nghe đồng vọng đàn non nỉ
    Trổi khúc du dương thiếp của chàng

    Sẽ mất vô vàn tiếng nhớ thương
    Cho nhau ấm áp giữa đêm sương
    Hết bao hồng tửu, say tình mộng
    Bù đắp tâm tư nỗi quạnh trường!...

    Để rồi cũng phải cố mà quên
    Là bởi vườn nầy đã xoá tên
    Tên thật của tình yêu rất thật
    Luôn cùng sát cánh giữa mông mênh

    Em hãy sống đi, sống thật lòng
    Cho mình có lửa sưởi hàn đông
    Còn tôi, thuyền mộng đành quay lại
    Hướng cũ ngàn khơi lắm bập bồng…

    Tim ơi! còn lại cái gì đây!
    Một trái bầm đau rũ tháng ngày
    Lặng lẽ âm thầm nơi tĩnh mịch
    Lắc lư chút nhịp để tìm say!


    12/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng
    Lần sửa cuối bởi Nguyễn Thành Sáng, ngày 19-02-2020 lúc 08:45 PM.

  3. #723
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thao thỨc...




    Lóng Lánh Nằm Đây

    Đêm qua em ngủ có ngon không
    Có cạn hàn sương rỉ rả lòng?
    Khi sợ con thuyền chao sóng đẩy
    Lật chìm một thoáng giữa mênh mông!

    Dẫu biết tình yêu vẫn có buồn
    Bởi chiều còn đó một hồi chuông
    Ngân nga đồng vọng bầu nhân thế
    Sướng, khổ, sầu, thương…rải trước đường

    Mưa nắng thời gian trải bốn mùa
    Vòng quay khoảnh khắc gió đong đưa
    Bước chân mấy lượt ngày lui tới
    Chẳng thể làm sao khỏi vật vờ

    Để phút vô tình phải lắt lay
    Tím mờ chầm chậm một vầng mây
    Kéo lê che phủ màu u ám
    Lãng đãng màn thu một chút nầy!...

    Nhưng hãy còn đây buổi tối nào
    Lúc niềm quạnh quẽ, nghẹn chơi vơi
    Hồn ta gặp gỡ, rồi cùng nhúm
    Bếp lửa hồng than sưởi ấm đời

    Cả mấy trăm lần dưới bóng đêm
    Nhẹ nhàng nhịp đập của con tim
    Ngàn yêu, trăm nhớ, bao mong đợi
    Gửi tặng về nhau trọn nỗi niềm…

    Thì có là chi một chút mờ
    Vô tình tay vướng sợi dây tơ
    Phất phơ loáng thoáng vào nơi ấy
    Mối kết nằm đây, lóng lánh mà!



    13/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng

  4. #724
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thao thỨc...





    Trăn Trở Dưới Mưa

    Cũng gió, cũng mây, cũng loé trời
    Cũng đang tránh đụt ngóng mưa rơi
    Mà nay khác hẳn ngày xưa ấy
    Một chuỗi thời gian lắm đổi dời!

    Mười mấy năm dài thoáng chốc qua
    Giờ đây khô cứng khắp làn da
    Tuổi xuân cường tráng còn đâu nữa
    Cơm chén cân ngang để sống mà

    Chỉ còn cái giống, vẫn suy tư
    Nhìn nước ngàn phương đổ cả giờ
    Con phố co mình theo sấm chớp
    Hàng cây gió giật ngã đong đưa

    Chàng trai năm ấy nép bên hiên
    Mắt hướng về xa khắc khoải niềm
    Lo lắng mai nầy cơm, áo, gạo
    Làm sao kiếm được giữa truân chuyên!

    Cha đã không còn, Mẹ ốm đau
    Đàn em nheo nhóc tựa đằng sau
    Bạc tiền không có, không nơi dựa
    Tất cả là đây! Cả khối sầu…

    Chàng ấy bây giờ…Đã phủ sương
    Cà phê từng ngụm, ngắm mưa tuôn
    Thả về xưa cũ, bao thương nhớ
    Tuổi mộng mà sao lại quá buồn…

    Lờ mờ cận mái ở bên kia
    Cái dáng của ai cũng đứng kìa
    Có giống như ta thời dĩ vãng
    Để rồi sau tạnh… Nát đôi hia!


    15/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng











    Đoạn Cuối Một Cuộc Tình

    Thà đừng gặp lại nhau…Tình ấy!
    Để bây giờ không phải nhói đau
    Tiếc vầng lóng lánh thuở nào
    Mà nay đã rụng, để sầu đêm đen!

    Thà chẳng nhớ đến em ngày đó
    Mặc dòng đời mưa gió vần xoay
    Nhớ chi để phải những ngày
    Quay tìm dĩ vãng, tìm ai làm gì

    Thà quên hẳn, không ghi ký ức
    Để cho lòng khỏi lúc vấn vương
    Bước chân trở lại con đường
    Hỡi ôi! Đường cũ mù sương mất rồi

    Thà chớ bận một đời héo hắt
    Khỏi chuyển về gió mát trăng thanh
    Tặng thêm quả chín treo cành
    Thì đâu có phải đoạn đành cố quên!…

    Thôi hết rồi! Cái tên tình mộng
    Chuỗi năm dài quyện bóng theo tôi
    Những khi tận đỉnh chơi vơi
    Vẫn còn một chỗ trao lời dấu yêu

    Em đã quét lá chiều gom góc
    Để không nhìn lăn lóc đầy sân
    Trải lên cảnh sắc điêu tàn
    Dưới tà rụng tắt thêm ngàn xót xa

    Kể từ nay chỉ là vĩnh biệt
    Còn cái gì để viết thành thơ
    Thì đây! Mảnh trắng đang chờ
    Ngân nga khuây khoả những giờ buồn tênh!


    16/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng




    Cứ Thế Đi Em

    Hạ em sao giống Đông về
    Cũng ngồi trước cửa, lê thê nỗi niềm
    Cũng hong suối tóc dịu mềm
    Cũng làm xao xuyến con tim…tôi buồn!

    Em là tiếng vọng hồi chuông
    Ru hồn lãng tử trên đường phiêu du?
    Hay là mây xám âm u
    Kéo về vần vũ mịt mù lối đi?

    Khiến người thao thức ủ ê
    Khiến niềm trăn trở tràn trề mộng mơ
    Vườn ai ...ạ ạ bài thơ
    Đem về ngân khúc đợi chờ Ngày Xưa…

    Em ơi! Có phải gió lùa?
    Niềm thương, nỗi nhớ nhẹ đưa vào lòng
    Nào hay khoảng cách dòng sông
    Tay chèo tê cóng nên trông…thôi mà!

    Tình yêu chấp cánh bay xa
    Nhưng chân em mỏi phải là…”nha anh”
    Phép mầu biến hóa thêm xanh
    Gửi vào lồng lộng tặng anh cung đàn

    Duyên em còn đó ngập tràn
    Dẫu cho bóng ngọc ngỡ ngàng đêm sâu
    Chân tình có xá gì đâu
    Em ơi! Cứ hãy lâu lâu…mượn về!

    13/3/2017
    Nguyễn Thành Sáng
    Lần sửa cuối bởi Nguyễn Thành Sáng, ngày 22-02-2020 lúc 09:03 PM.

  5. #725
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thao thỨc...




    Phải Chi

    Tôi đã đọc thơ em hằng mấy lượt
    Rồi nghe lòng da diết một niềm thương
    Cảnh phong cuồng vần vũ cặp uyên ương
    Đẩy lạc mất bên đường đôi mộng thắm!

    Để hôm nay phố chiều tan nhạt nắng
    Bóng thuyền quyên trĩu nặng bước chân đơn
    Ôm khối sầu nhẹ thả giữa hoàng hôn
    Cho vơi bớt chập chờn muôn nỗi nhớ

    Tuyết sương lạnh phủ trùm lên trăn trở
    Chỉ âm thầm than thở với riêng ta
    Mới hôm nào rực thắm sắc hồng hoa
    Nay héo hắt dưới tà trông diệu vợi

    Chẳng yêu đông, chẳng màng may áo mới
    Bởi trắng dầy phủ lối hãy còn đây
    Khát khao ngày gặp lại ảnh hình ai
    Mà cứ mãi, mãi hoài như vô vọng…

    Thơ của em! Vần thơ như triền sóng
    Vỗ mạn thuyền hồn bóng của đời tôi
    Làm lắc lư, nhô nhấp cõi chơi vơi
    Khiến dao động từng hồi dâng xúc cảm

    Nhịp tim em trải từng vầng mây xám
    Còn ở tôi u ẩn nhịp cung đàn
    Em từng giờ trông ửng ánh vầng trăng
    Tôi năm tháng ngập tràn canh thao thức…

    Phải chi được một lần không đau nhức
    Chẳng bao giờ day dứt chuyện ngày xưa
    Bánh xe đời quay ngược lại thời thơ
    Chắc có lẽ tôi chờ…Em cũng vậy!

    15/3/2017
    Nguyễn Thành Sáng




    Em Buồn Làm Tôi Nhớ

    Lặng lẽ tôi ngồi đọc lại thơ
    Bài thơ em viết giữa khung mờ
    Tuyết sương phủ trắng màu di ảnh
    Một bức tranh buồn, nỗi xác xơ!

    Em đi trên phố chỉ mình em
    Ánh nhạt trăng vàng quyện trái tim
    Héo hắt, cô đơn hòa vọng tưởng
    Xót xa, quạnh quẽ quấn thuyền quyên

    Cứ vẫn âm thầm nhẹ bước chân
    Dẫu trời chẳng có chút màu xanh
    Chỉ đông lạnh lẽo trùm lên vắng
    Hoà lẫn mưa phùn vội vã tan

    Em chẳng mặn mòi với tiết đông
    Chỉ vì có đó tợ bằng không
    Bởi niềm băng giá thêm băng giá
    Buốt tái mà thôi, tím cõi lòng!...

    Ảnh hình em cuối tợ sương pha
    Một nét trang đài giống thuở xa
    Đã khiến lòng tôi luôn nhớ mãi
    Khoảng trời rực thắm sắc hồng hoa

    Tôi đã yêu nàng, yêu biết bao
    Đêm từng góp nhặt ánh vì sao
    Điểm tô lóng lánh thêm tình mộng
    Những tưởng tình duyên đến bạc đầu

    Nào hay giữa sóng từng cơn gợn
    Bị xám xa về bủa kín vây
    Một mảnh nan thuyền đang nhẹ lướt
    Quay cuồng, dập vỡ, nát tan thây…

    15/3/2017
    Nguyễn Thành Sáng




    Còn Gì Đâu Để Tặng Em

    Ở bên kia ai đàn trổi nhịp
    Giữa bài ca nửa tiếp, nửa qua
    Nghe sao giông giống đời ta
    Từng bao dang dở, lại mà vấn vương!

    Tim rỉ máu trên đường lá đổ
    Cứ ngỡ rằng khắp chỗ đều thu
    Nào hay khúc đoạn âm u
    Một cơn gió thổi vụt vù bên tai

    Để khoảnh khắc hồn lay xúc cảm
    Quả đỏ hồng biến xám hôm qua
    Bỗng nay lư lắc ngân nga
    Tiếng lòng một thuở đã cho mây ngàn

    Còn đâu nữa ánh vàng để tặng
    Có còn đâu thầm lặng nhớ nhung
    Còn đâu vút thẳng không trung
    Hương tình loang toả cả vùng thênh thang!

    Ngày xa vắng ngập tràn nỗi nhớ
    Đêm mưa rào trăn trở thâu canh
    Bao đêm cố hái vầng trăng
    Gửi về yêu dấu một lần mà thôi…

    Nay vơi cạn những lời âu yếm
    Khô cứng rồi xao xuyến con tim
    Làm sao còn để cho em
    Rượu nồng đầy chén, cạn tìm bến mơ

    Dẫu lưu luyến, tình thơ tha thiết
    Dẫu bao chiều da diết trông chiều
    Nhưng đâu thể nói lần yêu
    Bởi còn đâu nữa cánh diều ngày xưa!

    16/3/2017
    Nguyễn Thành Sáng




    Tím Cả Lòng Tôi!

    Tiếng của em buồn…
    Qua điện thoại…
    Như cái gì nhức nhói quả tim tôi!
    Yêu làm chi! Rồi khi nghe giọng nói
    Thấy lòng nầy rười rượi nỗi buồn rơi!

    Trăng không nhạt!
    Tình không vắng!
    Nhưng cảnh đời phải trầm lắng bởi xa xôi!

    Em ơi! Một chuyến xe đời!
    Em đỗ bến!
    Buổi trưa nào khấp khểnh bước chân đơn
    Bởi sợ ráng tắt, sợ khung mờ giăng phủ
    Sợ hoa tàn cánh rũ nẽo đông phong

    Khiến em vội lấy chồng…
    Mà tình yêu đâu thắm thiết
    Cho chuỗi dài phải da diết nghẹn sầu ai
    Năm bốn mùa mãi vẫn có heo may
    Đêm vẫn lạnh và ngày luôn áng xám…

    Cuộc đời của em…
    Là cả ngàn mây phủ ám
    Chưa một lần lai láng trải niềm thương
    Chỉ rút co, lẩn tránh cạnh bên đường
    Tai văng vẳng hồi chuông từ viễn xứ….

    Chiều hôm qua
    Tôi! người lữ thứ
    Thấy chạnh lòng xúc cảm với tình ai
    Một quả tim
    Ôi! Còn nhiều nhịp đập thật là dài
    Máu trong đó còn tràn loang đang chảy

    Vậy mà sao! Em lại đứng dưới trăng tà
    Đong ánh lệ
    Xót xa bài não nuột…
    Có phải chăng duyên ta từ bao kiếp trước
    Trở về đây hẹn ước buổi hoàng hôn?!

    Cớ mà sao lại phải vấn vương!
    Lại phải thương nhớ mảnh linh hồn!
    Đang tẻ lạnh!
    Đang từng cơn gào trước gió!...

    22/3/2017
    Nguyễn Thành Sáng
    Lần sửa cuối bởi Nguyễn Thành Sáng, ngày 28-02-2020 lúc 03:29 PM.

  6. #726
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thao thỨc...




    Vầng Trăng Như Chạnh Khuyết

    Tôi yêu em bằng tình yêu nồng cháy
    Của linh hồn trở lại thuở nghìn năm
    Tìm về nhau quyện bóng, tắm vầng trăng
    Cho gột rửa ngập tràn thu héo hắt!

    Để từ nay sẽ không còn trầm mặc
    Nghĩ ngợi nhiều làm nát mảnh đơn côi
    Dưới ráng tà chầm chậm lụn sau đồi
    Mang dãy xám dần trôi treo sắc ám

    Nửa nhiệt cuồng, nửa nhẹ nhàng đằm thắm
    Tặng cho tình ngàn đắm với muôn thương
    Vậy mà sao em nỡ để sương buông
    Lại quên tiếng ngân chuông từ diệu vợi!

    Em có hiểu từ lâu tôi ngóng đợi
    Sẽ một ngày em tới cận mình tôi
    Giúp thêm hồng loang toả trải muôn nơi
    Tăng sức sống cuộc đời trăm rạng rỡ

    Vì cao thấp, hơn thua mà đành nỡ
    Biến vô tình lối ngõ cứ quay lưng
    Cả khối sầu quấn chặt nỗi bâng khuâng
    Tôi lặng lẽ ngắm vầng như chạnh khuyết!.......


    9/4/2017
    Nguyễn Thành Sáng





    Khuất Cả Vầng Trăng

    Hôm nào em nói, em cười
    Thơ trăng dào dạt, rạng ngời ánh xuân
    Hương loang toả rộng không tầng
    Cảm hồn phiêu lãng thấm dần vấn vương!

    Giờ đâu nét vẽ thuyền quyên
    Đong đưa suối tóc, ngón duyên che hồng
    Đâu đàn êm ả xuôi dòng
    Treo bầu trăng mộng bềnh bồng trôi xa

    Đâu rồi điệp khúc ngân nga
    Gợi bao nỗi nhớ đậm đà cho ai
    Hè về ngắm lá me bay
    Những trưa thoang thoảng gió lay mảnh tình

    Giờ em héo hắt riêng mình
    Khối sầu quấn chặt, mông mênh nỗi niềm
    Nghẹn ngào siết chặt buồng tim
    Lịm thành Sen héo rũ chìm đáy ao

    Hỡi “Ngày Xưa” ấy vì sao?!
    Giọt buồn, giọt tủi nhỏ vào bóng thơ
    Khiến đây xúc động thẫn thờ
    Khiến đây vọng nhớ để mà tái tê

    Hết rồi nhịp đập lê thê!
    Hết rồi giao cảm tràn trề mến thân
    Bây giờ khuất cả vầng trăng
    Mịt mùng trải lối, muôn phần xót xa!...


    12/4/2017
    Nguyễn Thành Sáng




    Hiểu Về Em Và Anh Nhận

    Anh đã hiểu em ở tấc lòng
    Màu thu nhạt tím phả ven sông
    Em buồn, em nhớ, em trông đợi
    Khắc khoải hồn đau thả dưới dòng!

    Nhưng rồi cứ vọng cõi xa xôi
    Chầm chậm thời gian trải bến đời
    Lữ khách qua đò không trở lại
    Như làn nước bạc lững lờ trôi

    Giờ góc hiên chiều chạnh vấn vương
    Một thời gom đọng , hoá thành sương
    Bao nhiêu giọt nhỏ là bao tủi
    Da diết làm sao! Một nỗi buồn!

    Tâm tư ngày tháng vẫn quay tròn
    Ảm đạm, u hoài vẫn sớm hôm
    Dẫu trắng mịt mù nơi diệu vợi
    Mà sao lưu luyến mãi đầu non…

    Nắng hồng em gửi tặng cho anh
    Anh đặt lên cành, giữa bóng thanh
    Cho ấm sưởi dài lên nhánh lá
    Kéo nguồn nhựa sống đẩy thêm xanh!...

    18/4/2017
    Nguyễn Thành Sáng
    Lần sửa cuối bởi Nguyễn Thành Sáng, ngày 29-02-2020 lúc 09:43 PM.

  7. #727
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thao thỨc...




    Yêu Quá Bài Thơ

    Yêu quá bài thơ viết thật hay
    Lòng tôi xúc cảm, chút gì say
    Vấn vương hình bóng người năm ấy
    Xướng họa cùng tôi chuỗi tháng ngày!

    Tôi nhớ, tôi yêu một bóng hình
    Mà không thể gọi tiếng người tình
    Bởi con tim đã lần trao tặng
    Còn nữa mà đâu…Để muốn mình

    Cứ vậy mà sao vẫn luyến lưu
    Tháng ngày tao ngộ giữa mùa thu
    Dòng sông xuôi ngược đò qua lại
    Loáng thoáng không gian phả mịt mù

    Nàng đã cùng tôi những mấy lần
    Hồn chung thuyền lướt sóng trường giang
    Xoè tay vớt bọt, từng trăng trắng
    Bóp chặt, nhìn nhau, một tiếng đàn!

    Từng đêm thao thức dưới trăng mờ
    Hướng vọng phương trời kết ý thơ
    Mượn gió xa về trao nỗi nhớ
    Nhẹ nhàng vào mộng gặp trong mơ…

    Tôi vẫn nhớ nàng, nàng hiểu không?
    Nhưng đò đã kéo chỉ còn sông
    Âm thầm có kẻ bờ đây hướng
    Một cái gì nghe, khắc khoải lòng

    Nàng hãy thơ hay cứ trải hoài
    Để từ trong đó ửng hình ai
    Tôi xem, tôi ngắm, tôi da diết
    Để mãi còn luôn…Chuỗi tháng ngày!


    22/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng

  8. #728
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thao thỨc...



    Chọn Màu

    Ta ngửa mặt cười, ngửa mặt cười ….
    Kha! Kha! Kha!... Kha! Kha! Kha!...

    Để xả trong nầy một thoáng đau
    Và rồi tiếp tục…Chẳng vì sao!
    Ưu tư, phiền muộn dầu hay đến
    Cũng vậy mà thôi!... Giạt cái sầu!

    Hãy cứ nhẹ nhàng , với bước chân
    Đi tìm cho được ánh vầng trăng
    Bởi phần hụt hẫng từ nơi tối
    Khắc khoải cầm canh lắm giọt tràn

    Cố đứng thẳng người, mạnh bước đi
    Giữ lòng kiên định, chẳng suy vi
    Dẫu bao sỏi đá nằm lăn lốc
    Lặng lẽ đùa qua có xá gì

    Với cả nhiệt thành của nấu nung
    Mệt nhoài, rã rượi cũng bằng không
    Lắm khi trăn trở niềm tâm sự
    Rồi cũng bình tâm phả cõi lòng!

    Đâu màng cao thấp với hơn thua
    Cũng mặc thời gian, mặc gió lùa
    Ước vọng loang dài ra khắp nẻo
    Vá lành cánh rụng thuở ngày xưa…

    Nhưng có phải vì…”Thẳng cánh bay”?
    Yêu thì yêu lắm, lắm như say
    Còn vui, vui thật không hề chấp
    Tình tận thì trong, quá xá đầy

    Để rồi chới với giữa muôn hình
    Đủ sắc đủ màu lóng lánh pha
    Xanh, trắng, tím, vàng…chung thích hợp
    Nâu, đen, đỏ, xám…Tránh xa ra…

    Thôi vậy từ nay khéo chọn màu
    Xem đâu thích hợp nhẹ pha vào
    Còn chi lệch nét, dành bên đó
    Để vẫn đẹp xinh một cổng chào!

    Kha! Kha! Kha!...Kha! Kha! Kha!...

    23/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng



    Tại Sao Tôi Thích
    Viết Thơ Buồn!

    Tại sao tôi thích viết thơ buồn
    Để cảnh thu chiều quyện tiếng chuông
    Rỉ rả từng cơn đưa não nuột
    Lay sầu lữ khách cõi ngàn phương!

    Tại sao tôi thích viết thơ buồn
    Vì ở trong nầy mãi nhớ thương
    Nhưng biết bao giờ tròn nguyện ước
    Khiến hoài da diết nhớ hồn nương

    Tại sao tôi thích viết thơ buồn
    Là bởi mộng tàn, dạ chẳng buông
    Thao thức, trở trăn cùng tiếc nối
    Một thời dĩ vãng vó buông cương

    Tại sao tôi thích viết thơ buồn
    Bởi tận tấc lòng cứ vấn vương
    Ray rứt… trao tình rồi phụ ước
    Làm cho hệ lụy một thuyền quyên!

    Tại sao tôi thích viết thơ buồn
    Bởi giấc mộng đầu luôn lởn vởn
    Nầy mắt, nầy môi, nầy miếng ổi…
    Hoá thành đêm vắng nhỏ hàn sương…

    Biết làm sao hết nỗi u buồn
    Khi hãy còn đây máu, thịt, xương
    Vẫn đỏ, vẫn săn và vẫn trắng
    Ngày đêm nhúc nhích nhẹ từng cơn

    Biết sao quên được để tròn vui
    Sảng khoái vươn vai hít khí trời
    Giũ sạch bụi hồng, lam khói dính
    Mai nầy khẻ nói hỡi! Em ơi!

    24/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng




    Mong Thuyền Em
    Đừng Vướng Mù Sương

    Mùa thu trước trong vườn thơ gặp gỡ
    Tôi và em bỡ ngỡ phút đầu tiên
    Rồi khoảnh khắc hữu duyên hoà trăn trở
    Hoá thành thơ khuây khoả nỗi man miên!

    Theo ngày tháng dòng sông xuôi sóng lướt
    Giữa hai bờ xanh mướt cỏ cây đan
    Sáng rực hồng, chiều tàn êm dịu mát
    Đêm dạt dào, chất ngất dạ lâng lâng

    Nếu hỏi rằng tôi có yêu em không?
    Chắc sẽ nói: Dòng sông còn xa lắm
    Nhưng ngược lại trăm lần nhìn cõi lộng
    Ảnh hồn ai!... khuấy động nước lăn tăn

    Một cái gì như là còn khó hiểu
    Để nắng vàng phản chiếu ánh lung linh
    Kẻ ước vọng cánh tình giăng khắp nẻo
    Người yêu thơ vẽ khéo bức tranh xinh!

    Đời như áng phù vân trôi diệu vợi
    Cũng một ngày rẽ lối bước đôi nơi
    Tôi về với mộng đời yêu dấu hỡi
    Em âm thầm đi tới cõi xa xôi

    Kể từ đó không còn nhìn nhau nữa
    Khép thời gian một thuở lắm thơ say
    Bao kỷ niệm tràn đầy hương hoa nở
    Thả bay rồi theo gió gửi vầng mây…

    Nơi biển lớn, thuyền em ở bên kia
    Theo nhấp nhố, từng tia sà bọt xuống
    Tôi chạnh nhớ con đường chiều lá đổ…
    Lòng mong em đừng có vướng mù sương!...

    26/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng




    Vẫn Mãi Tràn Đầy

    Đọc thơ em nghe lòng cảm xúc
    Quả trong nầy từng phút ngân nga
    Duyên tình tận cõi ngàn xa
    Mãi luôn tha thiết, đậm đà, vấn vương!

    Anh vẫn nhớ đêm buồn năm ấy
    Thả cánh hồn vào cõi thênh thang
    Mong tìm gặp được trăng thanh
    Tắm vầng lóng lánh, phả tan mịt mờ

    Gặp được em, tình thơ yêu dấu
    Rồi tháng ngày đau đáu nhớ nhung
    Từng đêm hướng vọng không trung
    Để nghe trong gió tiếng lòng của ai

    Tình khắn khít chuỗi dài đan mộng
    Suốt bao mùa quyện bóng, hoà đôi
    Dẫu rằng cách trở xa xôi
    Mà như gang tấc, ngọt bùi ấm êm!

    Dòng lai láng từ tim ta trải
    Men hương tình mê mải say sưa
    Trăng, sao, mây, gió…Bao giờ
    Gom về kết tụ thành thơ giải sầu…

    Anh vẫn hiểu từ lâu sương lạnh
    Dưới khuya mờ trầm lắng, nhẹ rơi
    Cảnh đời chốn ấy sầu tơi
    Thân em vò võ, chơi vơi nỗi niềm

    Để đôi lúc bên thềm hiu hắt
    Chén rượu tình thơm ngát tràn loang
    Em ơi! Một tấc lòng son
    Thì nào sớm khuyết, khuya tròn xá chi

    Em có nghe? Bốn bề gió lộng
    Bóng thời gian chuỗi sống còn đây
    Duyên thơ thắm thiết ngàn say
    Trọn đời ấp ủ tràn đầy luyến thương!

    27/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng
    Lần sửa cuối bởi Nguyễn Thành Sáng, ngày 07-03-2020 lúc 12:20 AM.

  9. #729
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thao thỨc...




    Sảng khoái

    Thuyền đã đến giữa trùng dương bát ngát
    Ta thẳng người ngước mặt hướng về xa
    Tim dào dạt nhả ra từng đoạn nhạc
    Vuốt ve lòng dịu mát cuộc phong ba!

    Rời bến đậu vào buổi sáng mùa thu
    Hai năm trước lúc mù sương phủ kín
    Mang khát vọng bồng bềnh quên nỗi nhớ
    Bỏ lại vườn trăn trở lạc niềm tin

    Nhìn nước chảy, đường xa, lòng da diết
    Cõi trập trùng, biển biếc lắm cuồng phong
    Cánh mong manh trên dòng ôm khúc biệt
    Thoả mộng đời hay thiệt mạng tiêu vong

    Nhưng thà đi còn hơn là ở lại
    Khắp bốn bề chỉ thấy nhạt mờ sương
    Ngày sớm tối mang buồn đau nhức nhối
    Chí dặm trường vời vợi lắc hoài chuông!

    Ta nhổ sào rồi chèo theo con nước
    Ngắm hai bờ tha thướt nhánh đong đưa
    Từng lá rụng vật vờ theo ngọn gió
    Lay ảnh hình muôn thuở chuyện ngày xưa

    Nắng vẫn chói, vẫn từng cơn sóng nhịp
    Thuyền ta đi vẫn tiếp, tiếp đi xa
    Từng đảo nhỏ, hồn hoa gieo mộng đẹp
    Rời khỏi rồi, giấc điệp thoảng lời ca…

    Biết bao giờ tới đích cuộc viễn du
    Khi phía trước âm u còn lởn vởn
    Gió vẫn mạnh, rít hờn khơi nhấp nhố
    Sảng khoái tràn! há sợ lúc liều thân!

    Kha! Kha! Kha!...Kha! Kha! Kha!


    28/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng

  10. #730
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thao thỨc...



    Giữa Trái Tim Ngân…

    Đã khá lâu rồi mới thấy em
    Vào vườn tôi nhẹ điểm hàng tên
    Nhìn tên, nghe nhớ thời tao ngộ
    Ấm áp vần thơ họa nỗi niềm!

    Tôi mến, tôi yêu nét dịu dàng
    Lời như suối ngọt đọng tơ vàng
    Lắm khi thiếu gió reo nhè nhẹ
    Những lúc du dương khẽ nhịp nhàng

    Sớm đã qua rồi chuỗi vấn vương
    Mà sao đây vẫn cảm sương buông
    Bao chiều lặng lẽ nhìn sang ấy
    Xúc cảm trào dâng gặp nét buồn

    Muốn tiến gần ai nhưng chẳng thể
    Sợ hồn yêu dấu rũ niềm đau
    Sợ tim trao trọn còn đâu trọn
    Sợ bạn tình chung khóe lệ trào

    Phải chăng thi sĩ quá nhiều mơ
    Sào cắm, đò neo tại bến chờ
    Con nước đêm ngày luôn sóng vỗ
    Nên hoài lư lắc chẳng thờ ơ

    Phải chăng tôi thật kẻ đa tình
    Nên cõi tận cùng chẳng lặng thinh
    Gót mộng phương ngàn phiêu lãng khách
    Nhìn đâu cũng thấy ảnh màu xinh…

    Tiếng hò văng vẳng tận trời xa
    Mình hỡi! Mình ơi! Hãy nhớ nhà
    Bến hẹn, cây đa, bờ lạch nhỏ
    Ngày đêm luống đợi, nhớ thương mà!...

    Muốn nắm một lần, anh muốn nắm
    Bàn tay thon nhỏ tụ hàn băng
    Xoè đưa chầm chậm…Rồi rơi xuống
    Giữa trái tim ngân…Khúc nhạc trầm!


    28/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng




    Nếu Có Hỏi Tôi Sẽ Nói

    Bên kia sông em ngồi nghiêng vóc liễu
    Ôm cây đàn nặng trĩu nỗi lòng đau
    Ngón thon nhẹ khảy sầu ngân khẻ tiếng
    Vọng về đây, rung chuyển ngọn lao xao!

    Chiều ảm đạm, nắng tàn xuyên cỏ lá
    Khung cảnh mờ buồn bã tụ làn sương
    Tôi đưa mắt sang hướng bờ bên đó
    Nghe tận cùng vò võ một niềm thương

    Em có hiểu? Tim nầy cũng cảm xúc
    Cũng dạt dào, từng phút nhịp ngân nga
    Lặng lẽ ngắm cành hoa sau vườn trúc
    Đã bao lần trổi khúc điệp loang xa

    Mùa thu trước lạc bước đến vườn ai
    Vô tình thấy trang đài…đang giận dỗi
    Nét duyên dáng mà lời như ngúng nguẩy
    Nửa hờn hờn, nửa lại nhoẻn cười tươi!

    Tôi cảm thấy con tim mình xao xuyến
    Một cái gì lưu luyến ở nơi đây
    Từng khoảnh khắc tháng ngày theo gió quyện
    Cung nhạc trầm uốn lượn thả trời mây…

    Nếu có hỏi rằng tôi cảm luyến không?
    Có nhìn thấy dòng sông trôi êm ả?
    Có sâu thẳm đậm đà vương ảnh bóng?
    Có chuỗi ngày ước vọng kiếm đò qua?

    Tôi sẽ nói: Làm sao mà chẳng có
    Khi bốn bề mãi gió thổi đong đưa
    Sao quên được “Ngày Xưa” muôn nỗi nhớ!
    Chỉ nghẹn lòng trăn trở…Tại trời mưa!


    30/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng



    Hãy Khóc Cạn Một Lần Đi Em!

    Hãy khóc đi em! Khóc thật nhiều đi!
    Khóc cho cạn những gì tim chất chứa
    Để mai nầy ta không còn nhau nữa
    Cũng hết rồi một thuở gió, trăng, sương!

    Và nếu như tình cờ bước trên đường
    Bất chợt gặp chẳng vương niềm dĩ vãng
    Em cứ thẳng và lòng tôi bình thản
    Có gì đâu vướng bận cõi lòng ai

    Nơi em đến chắc không thấy heo may
    Không khoắc khoải tháng ngày ôm khúc biệt
    Không mất ngủ, bỏ ăn, sầu da diết
    Không những lần tha thiết…Nhớ nghe anh!

    Còn chỗ tôi chắc gió cũng rung rinh
    Lá vàng đổ như tình tôi đã đổ
    Đêm cũng trăng khi lúc mờ, lúc tỏ
    Những chiều về trước ngõ vẫn lam treo!…

    Tình yêu ơi! Tôi yêu biết bao nhiêu
    Nhưng không thể, dẫu nhiều lần bịn rịn
    Bởi hồn gió kiếp đời đây đã định
    Còn ở em khép kín mộng vườn xuân

    Bóng thênh thang theo khắp dãy không tầng
    Sao giữ được sắc vàng nơi thượng uyển
    Khi mây ám, cuồng phong đà luân chuyển
    Thì làm sao ánh nhuyễn vẹn toàn đây…

    Hãy khóc đi em! Khóc cạn hôm nay
    Giọt lai láng tràn đầy lên khoé mắt
    Anh lau lệ cho em mà lòng tan nát
    Cũng cam đành phụ bạc…Một lần thôi!


    31/5/2017
    Nguyễn Thành Sáng



    Day Dứt!...

    Mảnh trắng ơi! Ngươi ôm buồn trải đó
    Tái tê lòng tưởng nhớ tháng ngày qua
    Biết bao lần…Hẹn mai anh sang nhà!
    Nhiều lần nữa….Kể ra anh đọc nhé!

    Và những lúc giấy chờ tà bóng xế
    Đợi bé về, theo bé đến tay em
    Bên ngọn đèn, đôi lóng lánh lim dim
    Ngàn cảm xúc êm đềm… em da diết …

    Vậy mà nay tờ giấy nằm rũ riệt
    Uống giọt hồng anh viết cuối dòng thư
    Ký cái tên ThànhSáng tự bây giờ
    Sẽ vĩnh biệt, không mơ, không yêu nữa!...

    Bên kia kinh từng đêm em nức nở
    Thả lời ca đau khổ vọng sang đây
    Kẻ bạc tình giống ngọn gió lắt lay
    Chỉ khoảnh khắc rồi bay đi bến khác…

    Ba năm dài hồn em đà tan nát
    Lụy si tình trầm mặc quấn đau thương
    Mà trời ơi! Anh chẳng thấy đoạn trường
    Ngoảnh mặt hẳn, con đường ai nấy bước…

    Giờ chạnh nhớ mấy mươi năm về trước
    Nghe cõi lòng não nuột bóp con tim
    Sao đoạn đành phụ rẫy mối tình em
    Muôn trọn vẹn, ai tìm ai dễ gặp?!

    Cây cầu gòn hai bờ anh đã đắp
    Cũng là anh kéo sập rẽ ly tan…
    Để hoàng hôn vương vấn thuở ngày xanh
    Nỗi day dứt muôn phần… Như mạch nước….


    1/6/2017
    Nguyễn Thành Sáng
    Lần sửa cuối bởi Nguyễn Thành Sáng, ngày 11-03-2020 lúc 09:41 PM.

Trang 73 của 86 Đầu tiênĐầu tiên ... 2363717273747583 ... CuốiCuối

Các Chủ đề tương tự

  1. Cược Thể Thao Ảo Nhận Hoàn Trả Tiền Mặt 0.3%
    Bởi bodog88_vn trong diễn đàn $$ [MMO] Kiếm tiền Online (Make Money Online) $$
    Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 24-09-2013, 07:31 PM
  2. Hội thao Đậu Đậu
    Bởi hungpt trong diễn đàn Games Online Việt Nam và Quốc Tế
    Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 12-12-2011, 12:48 AM

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  

Quảng Cáo

RSS 2.0 XML MAP