Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (66)
Cảnh Ngộ Trái Ngang
Ngày ấy chia tay với vợ nhà
Lênh đênh biển sóng, vượt ngàn xa
Tìm thăm đất Tổ, tình thâm trọng
Vơi nỗi đau lòng lạc Mẹ Cha…
Bỗng đâu u ám, dậy cuồng phong
Lật úp thuyền nan xuống giữa dòng
Cuồn cuộn lôi người va mỏm đá
Thời gian…tỉnh lại, ngó mênh mông
Lạnh run, ê ẩm khắp toàn thân
Trầy xước thịt da, máu tụ bầm
Tâm trí vật vờ, sao chẳng nhớ…
Chơi vơi, lạc lõng, bước lang thang!
Thời gian lặng lẽ cứ trôi đi
Chốn lạ dần quen khắp bốn bề
Lởn vởn còn đây nhưng phải sống
Vui buồn ấm lạnh cánh hồn phi…
Rồi cũng như ai, ghé đậu thuyền
Dưới bầu thanh mát kết xe duyên
Căn lều tình ái ngày hai buổi
Mưa nắng, cần lao…trải nỗi niềm…
Bất chợt tia vàng xẹt xuống mơ
Khai thông u ám rải lờ mờ
Từ từ mở cửa trong tiềm thức
Ẩn hiện chập chờn một bến thơ…
Đau lòng da diết mảnh hồn linh
Ngang trái giờ đây buộc chữ tình
Vợ đó, vợ đây đều cũng vợ
Hỡi ôi! Sao xé nửa thân mình!...
NTS
Thổ Lộ Cùng Tình Lang
Sấm chớp cuồng phong trùm vũ trụ
Mộng trần lạc bước mảnh hồn linh
Lang thang kiệt quệ thân rời rã
Vọng kiếm Tình Lang mãi biệt hình
Trời xui đất khiến vườn tao ngộ
Hiện kiếp đôi hồn trải áng thơ
Thiên thu thương nhớ sầu ly biệt
Trong những đêm đen sương phủ mờ
Nhìn nhau suối lệ chảy hai hàng
Gầy guộc xanh xao bóng dáng chàng
Vẫn chứa tim yêu đầy mãnh liệt
Nghe đau tủi phận nghẹn tâm can
Nay chàng thổ lộ chuyện trần gian
Nghiệt ngã gian truân lắm bẽ bàng
Thương cảm bạn lòng lâm nghịch cảnh
Dạ càng tha thiết mến yêu Lang
Đã tỏ nguồn cơn luống cảm thông
Dù không trọn vẹn kết tơ hồng
Vẫn mong quyện chặt đôi tim vỡ
Sưởi ấm tình thơ dưới ánh hồng......
T.M
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (67)
Thổ Lộ Cùng Tình Lang
Sấm chớp cuồng phong trùm vũ trụ
Mộng trần lạc bước mảnh hồn linh
Lang thang kiệt quệ thân rời rã
Vọng kiếm Tình Lang mãi biệt hình
Trời xui đất khiến vườn tao ngộ
Hiện kiếp đôi hồn trải áng thơ
Thiên thu thương nhớ sầu ly biệt
Trong những đêm đen sương phủ mờ
Nhìn nhau suối lệ chảy hai hàng
Gầy guộc xanh xao bóng dáng chàng
Vẫn chứa tim yêu đầy mãnh liệt
Nghe đau tủi phận nghẹn tâm can
Nay chàng thổ lộ chuyện trần gian
Nghiệt ngã gian truân lắm bẽ bàng
Thương cảm bạn lòng lâm nghịch cảnh
Dạ càng tha thiết mến yêu Lang
Đã tỏ nguồn cơn luống cảm thông
Dù không trọn vẹn kết tơ hồng
Vẫn mong quyện chặt đôi tim vỡ
Sưởi ấm tình thơ dưới ánh hồng......
T.M
Nỗi Niềm Hồn Lang
Bâng khuâng, vọng tưởng mảnh tình xưa
Khiến mãi ưu tư giữa bốn mùa
Khuây khỏa nỗi niềm lên mảnh trắng
Thả vào ảo ảnh gửi đong đưa…
Lặng lẽ thời gian chầm chậm trôi
Gần ba thu quạnh một canh đời
Cánh hồn đây đó tìm thương nhớ
Ngờ ngợ cũng rồi…chỉ thế thôi
Ngày kia gặp gỡ bóng hình ai
Suối biếc long lanh, mái xỏa dài
Vóc ngọc thanh tao, nhìn thẳng hướng
Lưng ong, thon thả nét trang đài
Nàng đã cùng ta san sẻ lòng
Thuyền mơ bậu bạn lướt dòng sông
Thơ trăng xướng họa ru dìu mộng
Dào dạt lâng lâng cả trái hồng….
Tất cả sao mà tợ giống Nương
Cho dài thao thức dưới canh sương
Vấn vương, lưu luyến hoài canh cánh
Nghịch cảnh trần gian…dạ thấy buồn!...
NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (68)
RU TÌNH MỘNG ÁI
Sao óng ánh giang cầu
Chàng hỡi tận nơi đâu
Từng đêm ta tựa gối đầu
Dưới vầng nguyệt tỏ là màu mắt xưa
Gió thoảng lá đong đưa
Tí tách hiên lầu mưa
Đèn khuya lấp loé song thưa
Hồn Nương mãi đợi chàng chưa thấy về
Bóng ngả vọng sơn khê
Thân lưu lạc não nề
Vấn vương hoá cánh hồn thê
Tìm nhau nối lại lời thề sắc son
Trông chờ luống mỏi mòn
Thấm buồn dạ héo hon
Dế kêu vạc khóc nỉ non
Mày ngài mắt phượng giữ tròn huyết trinh
Lẻng kẻng tiếng phong linh
Điệu nhạc đượm ru tình
Yêu chàng ta thoát hồn linh
Nương vào dạ thảo mộng tình ái ân...
T.M
Dìu Mộng Phôi Pha
Tao ngộ giữa đêm thanh
Dào dạt ngắm nhìn nàng
Lòng nghe cảm xúc lâng lâng
Để rồi vương vấn ngập tràn con tim…
Ôm ấp trọn nỗi niềm
Mang cánh một loài chim
Không gian ảo ảnh bay tìm
Gần ba thu quạnh bên thềm đong đưa
Héo hắt nhớ hình xưa
Khắc khoải mãi bốn mùa
Âm thầm lặng lẽ canh khuya
Thả hồn lững thững tìm về bến mơ
Nương lạc nẻo chơ vơ
Lang mỏi gót bên bờ
Dòng sông nước chảy lững lờ
Chuyến đò đậu sẵn đợi chờ bóng ai
Nay dưới ánh trăng đầy
Gió thổi giạt làn mây
Hồn linh đan chặt bàn tay
Dìu nhau bến mộng, chuỗi dài phôi pha…
NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (69)
Lỡ Làng Xót Xa
Ai nỡ gieo chi cảnh lỡ làng
Để em trời ấy bóng lang thang
Còn anh ôm trọn bầu tê tái
Thương nhớ trăng vàng vội vỡ tan!
Hỡi ôi! yêu dấu thuở năm nao
Bỗng chốc ngày kia “lạc chỗ nào”
Và kẻ say tình lay điệp khúc
Trở thành ngọn gió “khuất vào đâu”
Đường đời đôi ngả rẽ chia xa
Nguyệt tỏa long lanh hóa nguyệt tà
Bến mộng trăm hồng dần hé nhụy
Biến chiều thu quạnh rũ hàng hoa
Hãy khóc đi em! Khóc thật nhiều
Những gì đau đớn chứa bao nhiêu
Được loang theo nước trào ra khóe
Rơi rụng chìm sâu dưới ngọn khều!
Bởi anh nay đã có vườn thơ
Cây trái sum sê dọc mé bờ
Có nhạc, có đàn vui réo rắt
Có niềm ước vọng thả khung mơ
Còn em thui thủi sớm chiều hôm
Muốn vói bàn tay nắm chiếc đờn
Nhưng đã đứt rồi luôn mấy sợi
Làm sao khuây khỏa nỗi cô đơn
Em cứ khóc đi! Khóc nữa đi
Để mai, để mốt chẳng còn chi
Người thương tha thiết từ năm ấy
Va đá giờ đây…lạc lối về…
NTS
Nhỏ Lệ
Mộng điệp vì đâu nhạt sắc màu
Ái ân thề hẹn vội tan mau
Đắm say thương nhớ giờ hư ảo
Một thuở luyến lưu hoá bể sầu
Gió lộng đêm tàn rũ suối mây
Thuyền tình lệch lối bỡi vì ai
Ưu tư héo hắt hồn thơ thẩn
Lụng phím tơ chùng nhỏ lệ cay...
T.M