Text Link Text Link: truyen tranh 18 | Tin Game | Tin Xe | Tin Làm Đẹp | w88 | 188 | 188bet | truyen tranh adult | https://bossnhacai.com/ | 333666 | tải sunwin | mb66
Trang 17 của 20 Đầu tiênĐầu tiên ... 71516171819 ... CuốiCuối
Kết quả 161 đến 170 của 196

Chủ đề: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội

  1. #161
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (461)

    Day Dứt

    Tuổi xanh dào dạt mộng yêu thương
    Thuyền đến rồi đi nghĩ chuyện thường
    Sóng nước mây trôi, hồn vọng tưởng
    Trăng lòng ánh nhạt, dạ quên đường
    Son sắt tơ tình ai một hướng
    Phũ phàng sắc mộng kẻ đa phương
    Chiều tà thao thức niềm suy tưởng
    Cắn rứt tâm hồn nhỏ vấn vương!

    Nguyễn Thành Sáng

    Day Dứt Nỗi Niềm

    Trách phận thanh xuân chê mối chỉ
    Hờn duyên tuổi trẻ kén đường tơ
    Nay sầu hối hận niềm canh cánh
    Nọ tiếc ăn năn nỗi thẫn thờ
    Ứa hạt châu rơi u cõi mộng
    Ươm hòn ngọc rớt tịch cơn mơ
    Đời chiều bóng xế hoài cô lẻ
    Lủi thủi trăng đơn xót lững lờ.

    October 15, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (462)

    CẢNH ĐỜI BUỒN CỦA EM

    Có ai hiểu cho em nỗi khổ?
    Cảnh vợ chồng như phố canh khuya
    Vắng tanh, lạnh lẽo bốn bề
    Lâu lâu gợn ánh vụt về nẻo xa!

    Lỡ tuổi xuân, trăng ngà nhạt ảnh
    Thôi! Đoạn đành một cánh hồn hoa
    Đưa chân làm vợ người ta
    Mộng lòng xuân trẻ bỏ qua góc đời

    Men hương lửa một thời sớm tắt
    Bởi bóng mờ, đuổi bắt mơ hồ
    Khung trời mây áng lững lờ
    Gió chìm ngưng thổi, khuất mờ vầng thanh

    Cho đêm sáng biến thành u ám
    Chuỗi thu vàng phủ bám màn loan
    Dưỡng nuôi ước vọng tình son
    Trôi theo con nước ghịt vờn rã tan!

    Để ảm đạm, muôn vàn héo hắt
    Lời ngọt ngào vắng bặt từ lâu
    Bước chân dã dượi qua cầu
    Cầu bao nhiêu nhịp dạ sầu bấy nhiêu…

    Rồi hôm nay bóng chiều dần đến
    Chỉ còn đây khấp khểnh niềm thương
    Cất đau trong trái đoạn trường
    Sống cho nghĩa sống, vấn vương hững hờ

    Em chán ngán, thẫn thờ ai hiểu?
    Nỗi u buồn, nặng trĩu tâm tư
    Từng đêm bậu bạn qua thơ
    Ủi an năm tháng nát bờ yêu đương!


    Nguyễn Thành Sáng

    Niềm Riêng Của Anh

    Nỗi trăn trở miên trường canh cánh
    Thời gian trôi buộc mảnh tơ lòng
    Gối chăn lạnh lẽo mênh mông
    Nhớ thương da diết quạnh phòng cô liêu

    Tuổi nay cũng xế chiều thấp thoáng
    Lỡ bước đường đứt đoạn thâm ân
    Bà con quyến thuộc ân cần
    Phút chốc dương trần tẻ nhạt riêng anh

    Lần vấp ngã chòng chành thua thiệt
    Vị mặn môi quỵ kiệt tình si
    Cung sầu chuốc khổ lụy vì
    Hận đời đen bạc sầu bi ngút ngàn

    Những khao khát tơ đan võng thắt
    Mộng lương duyên chỉ chặt mối tình
    Trớ trêu Nguyệt Lão lặng thinh
    Thuốc tàn thờ thẫn một mình đơn côi

    Con sóng vỗ từng hồi ngất ngưởng
    Để đêm về âm hưởng buồn tênh
    Cõi lòng cứ mãi chông chênh
    Nợ duyên rời rạc bấp bênh u hoài

    Chân đã mỏi đọa đày thân xác
    Bóng ma trơ lác đác tả tơi
    Tâm tư hư ảo rối bời
    Lạt phai nhiệt huyết trùng khơi thuở nào

    Bầu u tịch lệ trào khoé mắt
    Thán thạch sùng dằn vặt linh hồn
    Chuỗi dài ray rứt vô ngôn
    Lấp nơi đáy huyệt càn khôn tìm về!

    October 16, 2018
    Tam Muội





    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (463)

    Động Vật

    MÈO TRẮNG thu mình tránh gió đông
    BƯỚM XANH uốn lượn ghẹo hoa hồng
    CHÓ ĐEN lững thững ra khung cổng
    VỊT ĐỎ nhẹ nhàng lướt bến sông
    CỌP XÁM gầm gừ theo gió lộng
    HẠC HỒNG lờ lượn thả non bồng
    TRÊ VÀNG đầu bự trong thì rổng
    DƠI BẠCH tối về kiếm khoảng không!

    Nguyễn Thành Sáng

    Thực Vật Vào Đông

    Hoa Quỳ nở rộ giữa trời ĐÔNG
    Nhạt ánh cành trơ rũ đoá HỒNG
    Cúc Họa Mi lan bày trước CỔNG
    Đan Tam Giác Mạch phủ bờ SÔNG
    Đài hương Thược Dược đưa lồng LỘNG
    Phiến phấn Bằng Lăng thoảng bập BỒNG
    Vũ trụ giao mùa buồn trống RỔNG
    Đêm nằm ngẫm sự sắc và KHÔNG.

    October 25, 2018
    Tam Muội

    "Đối ngược động và danh từ đầu câu 3 và 4"





    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (464)

    Nỗi Đau Của Mẹ

    Con ơi! Mẹ thấy quá đau lòng
    Héo hắt, con nằm phơi tấm mỏng
    Con khóc, con rên từng chập một
    Khổ nhiều, nhiều lắm biết không con!

    Trời ơi! Cảnh sống mãi trầm luân
    Chẳng thấy chút nào một ánh xuân
    Chỉ tối bốn bề vây kín mãi
    Màu đen tràn ngập khắp xa gần…

    Cha con đã sớm về thiên cổ
    Bỏ lại dương trần tiếng khóc than
    Mẹ bệnh, con thơ giờ cũng bệnh
    Bạc tiền chẳng có, kiếm đâu ăn?

    Họ hàng thân quyến xa xôi quá
    Ai cũng thiếu nghèo, khổ tấm thân
    Chỉ có nơi nầy con với mẹ
    Tháng ngày dưa muối trải năm canh

    Mẹ lượm ve chai kiếm chút đồng
    Nhịn ăn gom góp để ruổi rong
    Trên tay vé số trầm mưa nắng
    Xẹp lép, bụng cào bởi trống không

    Để có chút tiền lo bệnh con
    Vậy mà giờ lại phải rầu hơn
    Con nằm thoi thóp rên la đó
    Còn mẹ bệnh nhiều bởi thiếu cơm…

    Không lẽ hôm nay mẹ đánh liều
    Cùng nhau âm phủ gặp cha con
    Bởi giờ không thể, không còn thể
    Tận khổ quá rồi, con hỡi con!

    Nguyễn Thành Sáng

    Nỗi Niềm Của Con

    Mấy bữa trời giông ngập thuỷ triều
    Mái tranh rã rệu cảnh liêu xiêu
    Nước tràn lũ lụt gieo tang tóc
    Bể ải trần gian khổ biết nhiêu

    Góc thềm bó gối nỗi niềm lo
    Dạ quặn từng cơn khi Mẹ ho
    Bịnh hoạn lại không tiền chửa trị
    Mỗi ngày teo tóp dáng co ro

    Cha xưa đốn củi ở ven rừng
    Sẩy té chấn thương huyết mạch ngưng
    Từ đó Cha thường hay thất chí
    Chẳng màng thế sự thịnh suy hưng

    Tần tảo gánh gồng ba miệng ăn
    Lắm khi ủ rũ những băn khoăn
    Tương lai phía trước lu mờ quá
    Thắc thỏm u hoài đêm trở trăn

    Cha già Mẹ yếu nặng tân toan
    Sóng dập thuyền chao nơi cõi hoang
    Thân gái dặm trường sầu cánh liễu
    Nghẹn ngào nén tủi lệ lòng loang

    Cuộc sống cơ hàn nghiệt ngã vây
    Bây giờ con phải làm sao đây
    Học hành chữ nghĩa thì không có
    Vườn tược ruộng đồng phủ nước mây

    Nghĩ quẩn muốn trao ngưỡng Nguyệt Lầu
    Mua hương bán phấn phận tầm dâu
    Hầu nuôi Cha Mẹ lành cơm áo
    Dẫu luống truân chuyên, tan nát nhầu!

    October 26, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (465)

    Chạnh Lòng Tình Trong Nấm Mộ

    Bên một góc nghĩa trang đìu hiu nhạt
    Nấm mộ buồn trăng trắng nỗi ly tan
    Chưa được lần trọn vẹn giấc mơ trăng
    Phải lặng lẽ ôm đàn vào đất lạnh!

    Bóng thời gian thả dài theo năm tháng
    Đã lần tan quá khứ sắc thu đông
    Thuở năm nào thuyền mộng đón bên sông
    Mà lữ khách trên dòng không ghé lại

    Để hồn thương ngậm ngùi mang tê tái
    Hằng đêm về ngây dại xót xa mơ
    Từ ngôn từ lạc lõng cố thành thơ
    Mong êm ả canh chờ sương lộng ánh!

    Nhưng mãi đợi với nỗi niềm canh cánh
    Ánh vàng kia vẫn khuất tận nơi nào
    Để tim nầy ôm ấp lặn chìm sâu
    Khao khát mộng dạt dào trong nghẹn tủi

    Ai có hiểu từng thu mờ thui thủi
    Một linh hồn lạnh lẽo vọng trời xa
    Nghe từ sâu thăm thẳm nhịp ngân nga
    Lời khe khẻ đậm đà…em yêu hỡi!

    Vậy mà anh mãi vói hoài không tới
    Chỉ chập chờn vời vợi nẻo xa xăm
    Cho tim đau tan nát tự bao lần
    Muôn ảm đạm trôi dần theo chuỗi sống…

    Ôi chiều nay! Dưới khung trời chếch bóng
    Chợt chạnh lòng vương vấn chuyện ngày xưa
    Nấm mồ kia ôm hình hài muôn thuở
    Một ái tình trăn trở mảnh hồn si…

    Như phảng phất đâu đây lời non nỉ:
    Tôi yêu em là để khổ cho tôi
    Bởi sao kia ở tít tận xa xôi
    Thân cánh gió chơi vơi đâu gần được

    Chỉ chết rồi chân hồn theo nhịp bước
    Về trần gian lặng ngắm ảnh hình ai!...


    Nguyễn Thành Sáng


    Tình Vương Hồn Đáy Huyệt

    Chiều nhạt nắng nghĩa trang buồn ảm đạm
    Cuộc tình mình vầng xám cách ngăn đôi
    Ngưỡng âm dương vỡ mộng vạn kỷ rồi
    Chỉ còn lại từng hồi đau tâm tưởng

    Nhánh nghiệt ngã sông đành chia hai hướng
    Mây lững lờ vất vưởng võ vàng hoa
    Đêm sang đêm trăn trở nhạt ảnh nhoà
    Sâu tận quả vỡ oà bao nhức nhối

    Anh yêu hỡi! Ngàn lần em có lỗi
    Lỗi lầm nầy đọng khối mãi ở em
    Chuỗi ngậm ngùi dằng dặc trắng thâu đêm
    Phút lặng lẽ bên rèm môi mặn đắng

    Mộ lạnh lẽo xin chiết vành tang trắng
    Tiễn u hồn trống vắng kể từ đây
    Mũi kim châm rỉ máu trái tim nầy
    Niềm hối hận ngất ngây dâng tâm trí

    Thầm khẽ gọi người tình thời vô thỉ
    Kết hữu duyên tri bỉ khảy phím đàn
    Nợ chẳng tròn réo rắt biệt ly tan
    Em trần thế lệ lan nơi khoé mắt

    Bầu chuyển tiết gợi ưu tư héo hắt
    Ngọn thu phong se sắt rũ dáng hồng
    Em hững hờ để hương rã sắc không
    Phụ lời hứa, ngóng trông anh hoài vọng

    Đáng trách lắm vì đua đòi ảo mộng
    Gió vô tình thổi lộng cánh uyên ương
    Thuyền bấp bênh ngược sóng nước đoạn trường
    Hoài vật vã luyến thương người đã khuất

    Rong rêu phủ cỏ cây hoang trầm uất
    Cõi chập chờn hồn xuất mãi về đâu
    Có hay chăng em đang tủi phận sầu
    Luồng ray rứt nát nhầu anh có hiểu?

    Thán chim cú gù gù vang đỉnh miếu
    Chìm cô đơn bóng liễu úa mi phai
    Nghe rưng rưng chua xót ghịt gót hài
    Miền loang lổ trần ai gieo bể oán

    Trời bàng bạc sương mờ giăng thấp thoáng
    Tiếng vạc sành tấu đoản khúc tình chung
    Phải Mộng hồn đang thổn thức nấu nung?
    Hãy chờ buổi tương phùng trong khoảnh khắc!


    October 27, 2018
    Tam Muội


  2. #162
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (466)

    Em Sẽ Nhạt Dần Trong Mắt Tôi

    Em sẽ nhạt dần trong mắt tôi
    Không vì hai nẻo cách xa xôi
    Cũng không phải tại do hoàn cảnh
    Là bởi vì em quá khác rồi!

    Đâu còn hình ảnh của năm xưa
    Tóc xỏa ngang vai, gợi gió lùa
    Ánh biếc, môi hồng chan chứa mật
    Hồn xuân phơi phới thả trời mơ

    Em nói, em cười, em nghĩ suy
    Vấn vương, lưu luyến gót người đi
    Mong ngày trở lại xây bờ mộng
    Chỉ mối se duyên kết nguyện thề…

    Chẳng ngờ thoáng chốc bóng thời gian
    Đóa thắm giờ đây héo nhạt tàn
    Co rút khô gầy nơi vắng lặng
    Đìu hiu, quạnh quẽ hứng trăng tan

    Em đã biến mình thành sỏi đá
    Dưới trời chịu đựng nắng mưa sa
    Mặc tình lông lóc hay vùi dập
    Đành chịu thế thôi, phận số mà!...

    Tôi tìm dĩ vãng thuở yêu đương
    Mong nhẹ tấc lòng nỗi nhớ thương
    Suốt cả chuỗi dài canh cánh mãi
    Để rồi trăn trở thấy sương buông…

    Có lẽ từ nay sẽ cố quên
    Bởi vì tất cả dưới mông mênh
    Tợ như lam khói bay lờ lững
    Gió thổi mây đưa dễ rã hình!


    28/9/2017
    Nguyễn Thành Sáng

    Anh Vẫn Sáng Ngời Trong Mắt Em

    Lá rụng mấy mùa thu lại qua
    Hồn vương hướng vọng chuỗi ngân nga
    Nhớ nhung da diết hoài mơ mộng
    Hội ngộ tri âm trải ánh tà

    Nguyệt Lão nhểu tình nỗi khát khao
    Nên thêu chỉ thắm sắt cầm trao
    Tạo cơ Loan Phụng duyên hòa hợp
    Hồ hải tang bồng nghĩa kết giao

    Một chiều mưa đỗ gió hây hây
    Nhận được tin chàng sắp đến đây
    Rộn rã cõi lòng bao hớn hở
    Dâng tràn hạnh phúc quyện trời mây

    Ngớ ngẩn phút giây thóang giựt mình
    Buổi đầu gặp gỡ trái rung rinh
    Mấy năm mường tượng in tư tưởng
    Tuấn tú, khôi ngô, lãng tử hình

    Nào ngờ diện mạo ủ lưng đồi
    Ảm đạm xám vầng lờ lững trôi
    Vạn kỷ dung nhan ngay trước mặt
    Ngỡ ngàng xúc động trỗi từng hồi

    Bàng hoàng ngấn lệ giọt long lanh
    Gọi bác hay từ tha thiết anh
    Thực tế vỡ oà dòng nhức nhối
    Nghe niềm tan tác ngập bầu xanh

    Trấn tĩnh tinh thần giữa bóng đêm
    Tận trong tiềm ẩn dịu hương mềm
    Đậm đà, sâu sắc, dạ chung thuỷ
    Anh vẫn sáng ngời trong mắt em!


    October 28, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (467)

    Gặp Em

    Hôm ấy tình cờ gặp được em
    Hương hoa thơm ngát, mắt môi mềm
    Long lanh sắc mộng bầu phơi nguyệt
    Rạng rỡ khung tầng ánh trải đêm
    Cảm xúc ngân nga lâng cõi tận
    Mơ màng. trăn trở dậy bao niềm
    Nhìn ai cảm thấy hồn xao xuyến
    Điệp khúc trăng lòng buộc ý thêm!

    Nguyễn Thành Sáng


    Người Dưng Khác Họ

    Kẻ lạ chưa quen đem dạ nhớ
    Người dưng chẳng biết để lòng tơi
    Ngày qua kết mộng keo sơn vững
    Tháng lại đan mơ gắng bó khơi
    Nắn nót vài hàng tin Bậu hỡi
    Nâng niu mấy chữ nhắn Mình ơi
    Nằm nghe gió hú đêm buồn quá
    Réo rắt tâm tư vọng cuối trời.

    October 28, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (468)

    Nỗi Lòng Của Em

    Mắt Thương cứ mãi lim dim
    Nhớ Mộng nên chìm giấc ngủ mê say
    Trong mơ Thương Mộng siết tay
    Dắt dìu dưới ánh dương ngày nắng êm

    Rồi hòa quyện phút êm đềm
    Cạnh mái hiên thềm đầu tựa ngắm trăng
    Nhìn đôi Bắc Đẩu sáng băng
    Quả hồng phơi phới, phải chăng tình tròn?

    Giựt mình tủi phận héo hon
    Dẫu bờ cách trở sắt son vẹn gìn
    Ước thề vạn kỷ làm tin
    Dặn rằng chớ để rung rinh tấc lòng

    Vì duyên tiền kiếp vợ chồng
    Sao dời vật đổi vẫn không phai mờ
    Hương nồng kết chặt tình thơ
    Khỏa khuây xướng họa chỉ tơ lâu bền

    Vơi đi năm tháng chênh vênh
    Cõi trần thực tế bồng bềnh tâm tư
    Nghẹn ngào trải bức tâm thư
    Tình em thắm đượm mãi như trăng ngà...


    27/10/2018
    Tam Muội

    Nỗi Lòng Của Anh

    Cảnh xa, người lại không xa
    Vấn vương, lưu luyến đậm đà trong tim
    Dẫu rằng chẳng được gần bên
    Nỗi niềm yêu dấu thang thênh mãi kề

    Đêm đêm tắm ánh trăng thề
    Ngày ngày mở trí hướng về thênh thang
    Cánh ngàn xoải rộng không gian
    Lâng lâng, dào dạt ngập tràn tâm tư

    Thuyền duyên nhấp nhố sông mơ
    Chu du đây đó ngắm bờ hương say
    Chuỗi ngày giá lạnh, heo may
    Thả vào lồng lộng hoà mây cuối trời

    Thời gian lặng lẽ dần trôi
    Phù vân cõi thế cũng rồi tà dương
    Bến xưa ước hẹn, con đường
    Hồn thương trở lại, giải buồn cho nhau

    Khoé mắt em! Nay lệ trào
    Khăn tay nhè nhẹ anh lau cho mình
    Rung rinh! Nàng cứ rung rinh
    Nhưng đừng buồn nữa nhé tình của anh!


    28/10/2018
    Nguyễn Thành Sáng




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (469)

    VƯƠNG VẤN TRI ÂM

    Âm thầm lặng lẽ ghé vườn ai
    Nghe vẳng đâu đây giọt nhỏ dài
    Như tiếng cung đàn vương vấn thuở
    Một thời lộng gió, cánh ngàn bay!

    Thắm thiết tình thơ trải mộng hồn
    Từng cơn nhịp đập khảy hoàng hôn
    Cảm rung, lai láng niềm tâm sự
    Nhạc khúc du dương trổi dập dồn

    Quyện bóng mây sương dưới ráng chiều
    Giữa mùa thu quạnh nỗi đìu hiu
    Bao nhiêu lá đổ là bao thổi
    Vi vút không gian vọng sáo diều

    Đến đông lạnh lẽo nét tiêu sơ
    Bỗng chốc trăng phai phủ bóng mờ
    Mây trắng lững lờ trôi ảm đạm
    Về nơi khuất bóng cõi chơ vơ!

    Hoa hương sắc thắm giữa vườn xuân
    Bốn phía bao quanh dãy bức tường
    Dẫu gió mây ngàn vương vọng tưởng
    Chỉ đành nhẹ lảy khúc sầu tương

    Có phải thế không… hỡi một thời?
    Cùng ai sánh bước dưới trăng soi
    Bên nhau thắm thiết tình tao ngộ
    Giờ nghẹn ly tan, cách biệt rồi!

    Tôi về nhớ mãi chuỗi ngày qua
    Gió lộng thênh thang ánh nguyệt ngà
    Lưu luyến tâm tình thơ bậu bạn
    Hai mùa thoáng chốc… nhẹ trôi xa!


    Nguyễn Thành Sáng

    Vương Vấn Tình Thơ

    Ngoài trời réo rắt ngọn thu phong
    Lác đác vàng khơi thắt thẻo lòng
    Sa mạc gió luồn giọt tí tách
    Mơ hồ ký ức phả tầng không

    Tư lự bồi hồi nhẹ lướt qua
    Vườn thơ hiu quạnh lạnh trăng ngà
    Rêu phong phủ kín, bầu u tịch
    Nhện bám sương giăng chuỗi xót xa

    Hạnh ngộ kết tình mùa lá bay
    Cảnh xưa lối cũ vẫn còn đây
    Ngọt ngào tha thiết tình bằng hữu
    Xướng họa thi ca vui tháng ngày

    Em thùng anh thẹn trải cung mơ
    Dã thảo đong đưa, nước lững lờ
    Mộc mạc chân tình nhưng đậm nét
    Mặn nồng chan chứa dệt vần thơ

    Quyến luyến treo mây cuộn cuối trời
    Thời gian ấm áp khẽ khàng rơi
    Đèn khuya lấp lóe dần tàn lụn
    Vội vã lìa cành, hoa tả tơi

    Ngậm ngùi ngơ ngẩn mối tình sâu
    Vị đắng men cay giấc mộng đầu
    Gương vỡ đôi đường đời cách biệt
    Hạt buồn rỉ rả nhạt canh thâu

    Đêm nay dĩ vãng quấn hồn thương
    Dẫu biết đàn buông khúc đoạn trường
    Lặng lẽ dáng gầy in gối lạnh
    Nghe lòng da diết nỗi niềm vương.

    October 29, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (470)

    Phôi Tan

    Người chờ ảm đạm ở bên sông
    Kẻ chốn xa xôi cũng giá đông
    Nhung nhớ âm thầm theo gió lộng
    Thương sầu lặng lẽ trải mây rong
    Thời gian ly biệt hằng mơ mộng
    Năm tháng pha phôi mãi chạnh lòng
    Duyên phận bọt bèo nay rũ bóng
    Cuốn về tít tận cõi mênh mông!

    Nguyễn Thành Sáng

    Chiều Vương

    Chiều tàn tản bộ mé ven SÔNG
    Sắc chuyển giao mùa gợi tiết ĐÔNG
    Thắc thỏm tơ hồng nương gió LỘNG
    Lo âu chỉ thắm quyện mây RONG
    Đêm dài gối lẻ lu đường MỘNG
    Tháng rộng chăn đơn nhạt nẻo LÒNG
    Ước vọng đôi tim soi nguyệt BÓNG
    Khung trời hạnh ngộ mãi mênh MÔNG.

    October 29, 2018
    Tam Muội

  3. #163
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội





    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (471)

    Tiếng Kêu Của Hồn Tình

    Hồn tình hỡi! Có còn mang u ẩn
    Chuyện hôm qua mấy bận gió lay cành
    Làm lư lắc, rung rinh oằn trĩu nặng
    Những ửng hồng lủng lẳng dưới khung xanh?

    Bởi chưa hề không gian dừng một chỗ
    Vắng lộng cuồng, mưa đổ, nắng hanh hao
    Và sông sâu thiếu trào cơn nhấp nhố
    Để khoảng dài lỗ chỗ cánh chênh chao

    Dẫu ấm áp, ngọt ngào, muôn tha thiết
    Chuỗi êm đềm, da diết luyến lưu thương
    Nhưng mối chỉ, tơ vương bầu cách biệt
    Thì làm sao tránh được lắm khi buồn

    Đêm thao thức, hàn sương dần gom đọng
    Chạnh nhớ người, hướng vọng cõi mù khơi
    Nỗi mênh mang, ngậm ngùi ôm chiếc bóng
    Lặng âm thầm trông ngóng, dạ sầu tơi!

    Ai hát xướng, ai vui say chè chén
    Ai lữ hành đi, đến cuộc ngao du…
    Còn ở đây mịt mù, tay thấp nến
    Sáng soi gần giữa chốn tối âm u

    Nẻo thênh thang màu thu phơi xác lá
    Con nai vàng ngơ ngác bức tranh xưa
    Là hình ảnh bốn mùa treo trước ngõ
    Canh cánh hoài, trăn trở một chiều mưa

    Cảnh trái ngang dây dưa niềm khắc khoải
    Làm xót xa, tê tái gợn đìu hiu
    Khiến đôi lúc cheo leo bờ đỉnh núi
    Đẩy hồn tình chới với cất lời kêu…



    29/10/2018
    Nguyễn Thành Sáng

    Tiếng Nấc Mảnh Hồn Đơn

    Hồn Mộng hỡi! Rong rêu vây vạn ngả
    Để canh tàn cõi dạ luống lắt lay
    Sợi đau đớn lay phay ngân trọn quả
    Khiến u hoài lã chã giọt lệ cay

    Dẫu đã biết lá bay vì gió lộng
    Trăng lả lơi khơi mộng dệt nhẹ nhàng
    Mây ngả ngớn điệu đàn du dương võng
    Phiến đa tình sao hỏng vướng tơ dang?

    Nhành cỏ nội ngỡ ngàng nhưng ích kỷ
    Muốn ánh vàng soi chỉ bóng mình thôi
    Và ngọn sóng chớ trôi nguồn uỷ mị
    Tan nát hồn tri bỉ tím vỡ đôi

    Thuyền ngược bến từng hồi đau tâm tưởng
    Dãy khói mù vẫn hướng phía ngàn phương
    Chuỗi thổn thức luyến vương treo mảng trướng
    Đêm chập chờn ngất ngưởng đẫm hàn sương

    Ai hạnh phúc lửa hương nồng tiếng ái
    Ai say sưa nâng hái nụ hoa hồng
    Còn dã thảo bềnh bồng đơn hiên mái
    Ưu võ vàng trống trải giữa mênh mông

    Mây lỡ hẹn tầng không giăng mờ mịt
    Mưa khúc buồn thắt ghịt nỗi niềm riêng
    Liêu xiêu bóng muộn phiền rơi thút thít
    Vẳng dư âm vấn vít trĩu cô miên

    Mơ khoảnh khắc hồn nhiên miền thanh thản
    Hoà nhịp xuôi dạo bản nhạc êm đềm
    Vơi nghịch cảnh quạnh thềm bờ chán nản
    Nhưng thói đời nào mãn được dòng êm!



    October 30, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (472)

    Kết Tình

    Em nói bao lời xao xuyến anh
    Lời ai lảnh lót điệp vàng oanh
    Khiến hồn thu giá vơi sầu lạnh
    Nở cánh hồng hương ngát đượm nhành
    Biến cõi mây mờ trùm bóng cảnh
    Thay xuân hoa rạng rực hồn xanh
    Dang tay đón nhận, ôi! vinh hạnh
    Nguyện giữ tình trăng vẹn chữ thành!

    Nguyễn Thành Sáng


    Mộng Tình

    Từ lâu tấc dạ cảm thương anh
    Với những vang lừng rạng chiến danh
    Bạch mã tung cương ngời dũng mãnh
    Hoàng ưng xoải cánh sáng long lanh
    Hy sinh tuổi trẻ gìn non sảnh
    Thí mạng thanh xuân giữ đất gành
    Dẫu phải yêu đương trong nghịch cảnh
    Trăm năm vẫn ước miếng trầu xanh.

    October 30, 2018
    Tam Muội





    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (473)

    Tiếng Nấc Mảnh Hồn Đơn

    Hồn Mộng hỡi! Rong rêu vây vạn ngả
    Để canh tàn cõi dạ luống lắt lay
    Sợi đau đớn lay phay ngân trọn quả
    Khiến u hoài lã chã giọt lệ cay

    Dẫu đã biết lá bay vì gió lộng
    Trăng lả lơi khơi mộng dệt nhẹ nhàng
    Mây ngả ngớn điệu đàn du dương võng
    Phiến đa tình sao hỏng vướng tơ dang?

    Nhành cỏ nội ngỡ ngàng nhưng ích kỷ
    Muốn ánh vàng soi chỉ bóng mình thôi
    Và ngọn sóng chớ trôi nguồn uỷ mị
    Tan nát hồn tri bỉ tím vỡ đôi

    Thuyền ngược bến từng hồi đau tâm tưởng
    Dãy khói mù vẫn hướng phía ngàn phương
    Chuỗi thổn thức luyến vương treo mảng trướng
    Đêm chập chờn ngất ngưởng đẫm hàn sương

    Ai hạnh phúc lửa hương nồng tiếng ái
    Ai say sưa nâng hái nụ hoa hồng
    Còn dã thảo bềnh bồng đơn hiên mái
    Ưu võ vàng trống trải giữa mênh mông

    Mây lỡ hẹn tầng không giăng mờ mịt
    Mưa khúc buồn thắt ghịt nỗi niềm riêng
    Liêu xiêu bóng muộn phiền rơi thút thít
    Vẳng dư âm vấn vít trĩu cô miên

    Mơ khoảnh khắc hồn nhiên miền thanh thản
    Hoà nhịp xuôi dạo bản nhạc êm đềm
    Vơi nghịch cảnh quạnh thềm bờ chán nản
    Nhưng thói đời nào mãn được dòng êm!


    October 30, 2018
    Tam Muội

    Tâm Sự Với Nàng

    Thương!

    Nàng có hiểu! Từng canh khuya vắng lặng
    Ta ngồi đây trầm lắng, dạ bâng khuâng
    Hồn dào dạt, lâng lâng tràn lai láng
    Thả bước vào tiềm ẩn kiếm thăm nàng?

    Giữa kiếp đời trần gian, dòng ly biệt
    Cứ từng hồi da diết ở con tim
    Một cái gì không yên trùm tha thiết
    Mãi ghịt xiềng bóng chiếc dưới màn đêm

    Kia côn trùng rỉ rên ngoài mé cỏ
    Nọ xạc xào vài chỗ ngọn rung cây
    Đó thỉnh thoàng lai nhai ngoài đầu ngõ…
    Đẩy mối sầu vạn thuở vượt tầng mây

    Có những tối phủ dài cơn tầm tả
    Ôm cõi lòng vàng võ tránh mưa rơi
    Góc hiên mờ ngậm ngùi trông ra cửa
    Lởn vởn hình ai đó tận xa xôi

    Những chiều tà xong xuôi phần trách nhiệm
    Lộ ửng đèn, gió quyện cánh phong sương
    Đoàn xe cộ trên đường vun vút tiến
    Còn ở ta ẩn hiện… Nỗi u buồn!…

    Bỗng bất chợt một luồng tia sấm chớp
    Loé bừng lên cởi lốt mịt mù tâm
    Từ dạo ấy âm thầm ra biển lớn
    Nửa giải niềm hụt hẫng nửa tìm em

    Mộng tình ơi! Trời đêm nay tĩnh mịch
    Gió từng hồi rả rích trải âm vang
    Ta thao thức ôm đàn lay khúc nhạc
    Phôi pha sầu chất ngất nhớ về em…


    30/10/2018
    Nguyễn Thành Sáng




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (474)

    Trăng Lên

    Nguyệt tận khung mờ gió nhẹ lay
    Bâng khuâng, vương vấn tận lòng ai
    Âm thầm, lặng lẽ chờ bên vắng
    Dào dạt, lâng lâng nhớ nhịp dài
    Tái ngộ, tri giao, trà uống cạn
    Ngân nga ý mộng, bánh chia đầy
    Trăng lên kẻ sĩ niềm lai láng
    Trổi nhạc du dương gửi tặng này.

    17/1/2018
    Nguyễn Thành Sáng

    Bình Minh Quê Mẹ

    Lảnh lót chàng kê rộn mé mương
    Lim dim sáo sậu đậu trên tường
    Hoa nghiêng lất phất niềm lưu luyến
    Cỏ ngửa lay phay nỗi vấn vương
    Ngọn gió vi vu mơn mặt nước
    Gành sương lấp lánh trải ven đường
    Bồi hồi cõi dạ thương quê Mẹ
    Đón ánh bình minh ngập phố phường.


    October 31, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (475)

    Tâm Sự Với Nàng

    Thương!

    Nàng có hiểu! Từng canh khuya vắng lặng
    Ta ngồi đây trầm lắng, dạ bâng khuâng
    Hồn dào dạt, lâng lâng tràn lai láng
    Thả bước vào tiềm ẩn kiếm thăm nàng?

    Giữa kiếp đời trần gian, dòng ly biệt
    Cứ từng hồi da diết ở con tim
    Một cái gì không yên trùm tha thiết
    Mãi ghịt xiềng bóng chiếc dưới màn đêm

    Kia côn trùng rỉ rên ngoài mé cỏ
    Nọ xạc xào vài chỗ ngọn rung cây
    Đó thỉnh thoàng lai nhai ngoài đầu ngõ…
    Đẩy mối sầu vạn thuở vượt tầng mây

    Có những tối phủ dài cơn tầm tả
    Ôm cõi lòng vàng võ tránh mưa rơi
    Góc hiên mờ ngậm ngùi trông ra cửa
    Lởn vởn hình ai đó tận xa xôi

    Những chiều tà xong xuôi phần trách nhiệm
    Lộ ửng đèn, gió quyện cánh phong sương
    Đoàn xe cộ trên đường vun vút tiến
    Còn ở ta ẩn hiện… Nỗi u buồn!…

    Bỗng bất chợt một luồng tia sấm chớp
    Loé bừng lên cởi lốt mịt mù tâm
    Từ dạo ấy âm thầm ra biển lớn
    Nửa giải niềm hụt hẫng nửa tìm em

    Mộng tình ơi! Trời đêm nay tĩnh mịch
    Gió từng hồi rả rích trải âm vang
    Ta thao thức ôm đàn lay khúc nhạc
    Phôi pha sầu chất ngất nhớ về em…


    30/10/2018
    Nguyễn Thành Sáng


    Vọng Ngày Nối Nhịp Cung Đàn

    Mộng!

    Mộng yêu hỡi! Bầu đêm nay hoang hải
    Nhưng cõi lòng êm ái điệu uyên ương
    Uống từng giọt tinh sương chàng đang khảy
    Đượm hương nồng ngân trái phả du dương

    Khúc tha thiết vấn vương câu duyên nợ
    Xúc cảm dòng vụn vỡ nỗi đớn đau
    Buồn dằng dặc trầu cau đò bến lỡ
    Và chuỗi dài trăn trở ngóng chờ nhau

    Phút hồ hởi tựa đầu ru giấc điệp
    Chắp cánh mơ nối tiếp vạn kỷ xưa
    Làn hạnh phúc đong đưa linh hồn thiếp
    Dẫu lạc trần trả nghiệp khổ trước chưa

    Âm tí tách lưa thưa nương gió thổi
    Se sắt màn u tối quặn mắt nhung
    Trông khoảnh khắc tương phùng hồng chăn gối
    Khoả khuây sầu nhức nhối ủ khuê trung

    Dạ chuốc sợi mông lung phơi bàng bạc
    Ngắm lá vàng lác đác đọng men say
    Nghe da diết lắt lay nguồn man mác
    Tiếng sáo diều trỗi nhạc đoạn đắng cay

    Rơi nghiệt ngã ngất ngây dâng ngập quả
    Thu lại thu vật vã dưới khung trời
    Nỗi chua xót chơi vơi buông ròng rã
    Lọn mưa luồn xối xả giạt biển khơi

    Mộng có hiểu! Tơi bời miền tâm thức
    Ngọn sóng dồn đỉnh vực thẳm xốn xang
    Thuyền chao đảo miên man bờ ký ức
    Vọng một ngày Ngưu Chức khởi phím đan.


    October 31, 2018
    Tam Muội

  4. #164
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội





    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (476)

    Vọng Ngày Nối Nhịp Cung Đàn

    Mộng!

    Mộng yêu hỡi! Bầu đêm nay hoang hải
    Nhưng cõi lòng êm ái điệu uyên ương
    Uống từng giọt tinh sương chàng đang khảy
    Đượm hương nồng ngân trái phả du dương

    Khúc tha thiết vấn vương câu duyên nợ
    Xúc cảm dòng vụn vỡ nỗi đớn đau
    Buồn dằng dặc trầu cau đò bến lỡ
    Và chuỗi dài trăn trở ngóng chờ nhau

    Phút hồ hởi tựa đầu ru giấc điệp
    Chắp cánh mơ nối tiếp vạn kỷ xưa
    Làn hạnh phúc đong đưa linh hồn thiếp
    Dẫu lạc trần trả nghiệp khổ trước chưa

    Âm tí tách lưa thưa nương gió thổi
    Se sắt màn u tối quặn mắt nhung
    Trông khoảnh khắc tương phùng hồng chăn gối
    Khoả khuây sầu nhức nhối ủ khuê trung

    Dạ chuốc sợi mông lung phơi bàng bạc
    Ngắm lá vàng lác đác đọng men say
    Nghe da diết lắt lay nguồn man mác
    Tiếng sáo diều trỗi nhạc đoạn đắng cay

    Rơi nghiệt ngã ngất ngây dâng ngập quả
    Thu lại thu vật vã dưới khung trời
    Nỗi chua xót chơi vơi buông ròng rã
    Lọn mưa luồn xối xả giạt biển khơi

    Mộng có hiểu! Tơi bời miền tâm thức
    Ngọn sóng dồn đỉnh vực thẳm xốn xang
    Thuyền chao đảo miên man bờ ký ức
    Vọng một ngày Ngưu Chức khởi phím đan.


    October 31, 2018
    Tam Muội

    Em Kêu…Mà Anh Chẳng…

    Hồn Thương ơi! Cõi lòng nàng thổn thức
    Điệp u hoài, nhói nhức cảnh trái ngang
    Ta đã nghe từ đồng vọng âm vang
    Khiến da diết ngập tràn nơi tấc dạ!

    Em ngày tháng trầm mình trong buồn bã
    Sớm trưa chiều lối ngõ dấu chân đơn
    Đêm thui thủi khuây khỏa với cây đờn
    So bấm phím, thả hồn theo nỗi nhớ

    Canh giá lạnh, màn sương trùm trăn trở
    Mỏi, muộn màng, cố dỗ giấc chìm quên
    Lạc vào mơ giữa sóng nước dập dềnh
    Thuyền lư lắc, bồng bềnh nghiêng ngả mãi!

    Có nhiều lúc nghe tận cùng trống trải
    Muốn phôi pha bỏ lại khuất đằng sau
    Bởi mộng ước nào thấy được gì đâu
    Chỉ bốn phía phủ màu thu ảm đạm

    Trưa ngước mặt ngắm gió lùa mây xám
    Lác đác quầng u ám rải quanh đây
    Nửa nghẹn ngào vương vấn mảnh tình say
    Nửa lo lắng chuỗi dài thân lẻ bóng…

    Mình yêu ơi! Thế mà em vẫn sống
    Vẫn âm thầm hướng vọng…Nẻo mù khơi
    Để bao lần đứng trước đỉnh chơi vơi
    Chạnh tê tái, ngậm ngùi đau mệnh số…

    Chiều bên đây lang thang trên đường phố
    Nhìn xa xa lố nhố dãy liêu xiêu
    Ôi! Nhớ nàng! Ta nhớ biết bao nhiêu
    Yêu dấu hỡi! Em kêu…Mà anh chẳng…


    11/1/2018
    Nguyễn Thành Sáng




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (477)

    Sao Em Nỡ Đập Vỡ Đàn

    Tôi đến tình yêu chẳng dối gian
    Vậy mà em cứ mãi lời than
    Xa gần, bóng gió niềm thay đổi
    Cao thấp trăng trời, bọt rã tan
    Khiến phủ mây mờ gieo sẫm tối
    Để mang ánh nhạt phả đen tàn
    Hương lòng, kỷ niệm còn đâu đó
    Sao nỡ đành tâm… đập vỡ đàn!

    12/3/2017
    Nguyễn Thành Sáng

    Sao Anh Đành Phụ Lời Thề

    Ngồi nhìn chiếc lá khẽ khàng lay
    Tủi phận đơn côi những tháng ngày
    Bậu hứa sang nhà dâng sính lể
    Anh thề xuống ngõ dạm bà mai
    Nào hay chót lưỡi toàn ong bướm
    Mới biết đầu môi chỉ gió mây
    Lỡ dở uyên ương đau tấc dạ
    Bùi ngùi lệ rớt giọt sầu cay.

    November 1, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (478)

    Em Kêu…Mà Anh Chẳng…

    Hồn Thương ơi! Cõi lòng nàng thổn thức
    Điệp u hoài, nhói nhức cảnh trái ngang
    Ta đã nghe từ đồng vọng âm vang
    Khiến da diết ngập tràn nơi tấc dạ!

    Em ngày tháng trầm mình trong buồn bã
    Sớm trưa chiều lối ngõ dấu chân đơn
    Đêm thui thủi khuây khỏa với cây đờn
    So bấm phím, thả hồn theo nỗi nhớ

    Canh giá lạnh, màn sương trùm trăn trở
    Mỏi, muộn màng, cố dỗ giấc chìm quên
    Lạc vào mơ giữa sóng nước dập dềnh
    Thuyền lư lắc, bồng bềnh nghiêng ngả mãi!

    Có nhiều lúc nghe tận cùng trống trải
    Muốn phôi pha bỏ lại khuất đằng sau
    Bởi mộng ước nào thấy được gì đâu
    Chỉ bốn phía phủ màu thu ảm đạm

    Trưa ngước mặt ngắm gió lùa mây xám
    Lác đác quầng u ám rải quanh đây
    Nửa nghẹn ngào vương vấn mảnh tình say
    Nửa lo lắng chuỗi dài thân lẻ bóng…

    Mình yêu ơi! Thế mà em vẫn sống
    Vẫn âm thầm hướng vọng…Nẻo mù khơi
    Để bao lần đứng trước đỉnh chơi vơi
    Chạnh tê tái, ngậm ngùi đau mệnh số…

    Chiều bên đây lang thang trên đường phố
    Nhìn xa xa lố nhố dãy liêu xiêu
    Ôi! Nhớ nàng! Ta nhớ biết bao nhiêu
    Yêu dấu hỡi! Em kêu…Mà anh chẳng…


    1/11/2018
    Nguyễn Thành Sáng


    Rồi Hoa Sẽ Rộ Vườn Tình

    Yêu dấu hỡi! Âm thầm nơi gác vắng
    Đêm xuống dần tĩnh lặng trải màu tang
    Ngồi miên man suy ngẫm đến lời chàng
    Nghe chua chát bẽ bàng niềm héo hắt

    Tiếng dế thán gợi tơ đồng quặn thắt
    Ngọn heo may se sắt ngẫn ngơ lòng
    Khói lam mờ phủ kín chốn phòng không
    Đơn chiếc bóng bềnh bồng lê thất thểu

    Trên song cửa giọt sương khuya đang nhểu
    Loang lổ màn như níu ghịt trái tim
    Chuỗi giày vò len khắp tợ mủi kim
    Châm nhức nhối đắm chìm trong day dứt

    Đêm vời vợi não nùng khơi bứt rứt
    Hận cuộc tình duyên đứt đoạn ngả nghiêng
    Hay trách em tu vụng chuốc lụy phiền
    Nên trần thế nhuốm miền thu vàng úa

    Bầu ảm đạm xám vầng đang vây bủa
    Tưởng tương phùng của thủa tiền kiếp xa
    Nhưng trái ngang thao thức quạnh trăng tà
    Sầu xâm lấn phong ba trùm cõi dạ

    Mình yêu hỡi! Chẳng hay đây nghiệp quả
    Khiến trái hồng mục rã bởi vì đâu
    Mang tủi hờn gối chiếc lệ canh thâu
    Chợt cuồn cuộn nhạt mầu trên trang giấy

    Tiếng lác đác vi vu điều anh thấy
    Bão giông tan gió đẩy áng mây luồn
    Khu vườn tình rồi sẽ rộ nở muôn
    Hương sắc thắm đôi chuồn tung cánh mỏng!


    November 1, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (479)

    Gió Với Bạn (3)

    Vẫn biết đêm nầy bạn luống đau
    Nên trầm, héo hắt thả canh thâu
    Tìm vơi khắc khoải bầu tâm sự
    Lảy khúc bi ai giải khối sầu!

    Ánh mắt năm nào rực sáng tinh
    Mà nay toé lệ, ngóng thang thênh
    Nhạt mờ điểm tới theo tà xuống
    Hằn dấu thời gian quạnh quẽ mình

    Thuở xưa thanh thản một tâm hồn
    Trải cánh mộng đời mỗi sớm hôm
    Những lúc bay xa vào diệu vợi
    Rồi khi lững thững rải hoàng hôn

    Bạn nói, bạn cười, bạn ngất say
    Ta hừng theo đó cũng xoè tay
    Kéo người bạn thiết vào khung lộng
    Thoả thích cùng nhau ngắm đỉnh đài

    Vậy mà thoáng chốc vội qua nhanh
    Muối trắng giờ đây nhuộm nhánh cành
    Óng mượt, xanh hồng đâu thấy nữa
    Chỉ còn teo tóp tựa mong manh…

    Gió ơi! Hãy kể, kể nhiều đi
    Để nhớ, để quên, để bỏ hờn
    Một mảnh nan thuyền treo sóng nước
    Lật chìm khuất dạng dưới mông mênh

    Cố gắng trồi lên giữa dập vùi
    Giương nhìn bốn phía chỉ mù khơi
    Nào ai hiểu được niềm tan tác
    Mệt mỏi là đây với rã rời

    Ta tấp được bờ buổi ráng tan
    Dõi tìm, dõi đợi một vầng trăng
    Nhưng trăng đã lặn sau ghềnh đá
    Đành phải lần soi dãy ánh tàn

    Rồi dựng căn lều đỡ nắng mưa
    Niềm thương dĩ vãng quyện vào thơ
    Ngân nga khuây khoả theo ngày tháng
    Khép lại từ đây nỗi vật vờ…


    6/4/2017
    Nguyễn Thành Sáng


    Trăng và Nàng

    Đêm rằm vành vạnh ửng cung đình
    Vạn vật muôn loài thắm sắc xinh
    Nhộn nhịp nâng ly niềm hỉ hả
    Đón mừng ánh sáng toả lung linh

    Lãng đãng trăng soi trần thế sự
    Bỗng kìa quạnh quẽ dáng giai nhân
    Góc thềm tư lự buồn dằng dặc
    Suối phủ vai gầy, lê gót chân

    Nét ngọc in hằn nỗi xót xa
    Hàn sương lác đác chuỗi ngân nga
    Cớ gì thiểu não đầy ưu uẩn
    Bày tỏ giải khuây với nguyệt tà…

    Ứa lệ rưng rưng tủi nghẹn ngào
    Cuộc đời tiện thiếp mãi chênh chao
    Xuân xanh lỡ dở duyên mai trúc
    Trống vắng cô đơn sóng dạt dào

    Nhớ thương đau đáu tự bao lâu
    Bởi phận truân chuyên chất ngất sầu
    Lão Lão trêu đùa se lệch mối
    Cõi lòng nhức nhối lạnh canh thâu

    Thiếp chàng hạnh ngộ trải vầng thi
    Xướng họa tâm đầu ý khắc ghi
    Hai mảnh hồn linh chung lối mộng
    Nhưng đò trễ chuyến lệ hoen mi

    Phủ phàng ngăn cách cánh uyên ương
    Vất vưởng miên trường, vạn kỷ vương
    Réo rắt cung đàn, gương nứt rạn
    Xiết bao tránh khỏi nát tan thương

    Số khổ trời đày cảnh lá lay
    Thân hoa vùi dập ngập chua cay
    Tơ vò day dứt ngày ròng rã
    Hiu hắt sáo diều lất phất bay

    Quãng đường nửa đoạn luống long đong
    Lồng lộng thu phong rũ nhánh hồng
    Trắc trở đong đưa dòng nghịch cảnh
    Dư âm thổn thức ngọn mưa giông!


    November 2, 2018
    Tam Muội

  5. #165
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (480)

    Mặc Kệ Dòng Đời

    Chỉ còn thui thủi lặng ngồi đây
    Của một tâm hồn mãi xót ngây
    Bởi nhớ ngập tràn trăng mộng đấy
    Nên buồn lai láng quả tim này
    Em về âm cảnh không quay lại
    Anh ở dương trần chẳng thiết xây
    Thôi mặc! dòng đời trôi tới mãi
    Vì đâu quên được thắm như vầy!

    16/4/2017
    Nguyễn Thành Sáng


    Phó Mặc Số Phần

    Cõi tạm trần gian ngẫm phát rầu
    Phù vân một kiếp khổ bao lâu
    Yêu người phụ nghĩa đành dang dở
    Nhớ kẻ vong ân phải nát nhầu
    Bứt rứt buồng tim ngàn mủi chích
    Bâng khuâng tấc dạ vạn kim khâu
    Thôi thì phó mặc đời giông bão
    Tự tại an nhiên chẳng vướng sầu!

    November 2, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (481)

    Thơ họa chuyện trò vui không đề

    Nương ơi! Đừng có băn khoăn
    Mộng hồn yêu dấu chỉ nàng mà thôi!

    NTS

    Thôi chàng đừng có ỉ ôi
    Từ nay bèo giạt mây trôi cũng thành
    Niềm tin đã mất từ anh
    Nhói đau tím ruột chòng chành thâu đêm

    Trời ơi những tưởng ấm êm
    Nào hay giông tố rũ mềm bờ vai
    Tim buồn tợ chiếc thu phai
    Đắng cay thổn thức tình ai nỡ đành....

    TM

    Tình em như ánh trăng thanh
    Long lanh toả sáng khung tầng mênh mông
    Ấp yêu, gìn giữ trong lòng
    Nào đâu thay đổi ngược dòng rẽ chia

    Chỉ vì sơ ý đó mà
    Mong em tha lỗi bởi là anh sai
    Thật tình nào có đổi thay
    Duyên xưa mộng ước tháng ngày nhớ thương...

    NTS

    Bao nhiêu nhung nhớ vấn vương
    Bao nhiêu say đắm miên trường trao nhau
    Bây giờ chỉ có đớn đau
    Thôi thì thuyền ngược về mau bến chờ

    Kẻo người trông vọng bên bờ
    Chúc anh hạnh phúc tình thơ mãi vì
    Tình em đứt đọan chia ly
    Chàng về nẻo ấy, thiếp đi chốn nầy...

    TM




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (482)

    Thơ họa chuyện trò vui không đề

    Đây nầy anh ngửa bàn tay
    Khỏ em cốc cốc mười hai cái liền
    Tơ hồng chỉ mối se duyên
    Đã nguyền son sắt lại nghiêng ngả lòng

    chỉ vì cái mớ bòng bong
    Vô tình gió thổi lung tung bất ngờ
    Thông minh bỗng hóa ra khờ
    Đáng anh cốc cốc để mà từ nay...

    NTS

    Sao đòi vung sức cốc tay
    Tỏ bày phải trái thẳng ngay thật thà
    Cũng vì gió lả lơi đa
    Đậu trên kia chút, lại sa chổ nầy

    Giờ thời biết trách ai đây
    Có chăng tánh nết, đàn dây chẳng trùng
    Đường tình vạn nẻo mông lung
    Thuyền vướng mịt mùng mây khói bủa vây...

    TM

    Ghè tương em chứa quá đầy
    Nên nhìn đâu cũng thấy mây giữa trời
    Tình anh trao tặng Thương rồi
    Trọn lòng son sắt một đời không thay

    Mình ơi! Em hãy phôi phai
    Đừng vơ vẩn nữa để rồi khổ đau
    Nầy đây! Thêm cốc lên đầu
    Cho sưng một cục về sau nhớ chừa!

    NTS




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (483)

    Thơ họa chuyện trò vui không đề

    Cõi lòng rỉ rả cơn mưa
    Trái tim tan nát từa lưa đây nè
    Làm gì có nạn tương ghè
    Hay là tung chưởng chém vè gì đâu

    Anh đừng kiếm chuyện câu mâu
    Hầu xoa bớt nỗi niềm sầu em mang
    Rưng rưng giọt lệ hai hàng
    Trời ơi tức quá "bàng quan" vậy mà...

    TM

    Nàng! Nàng! Nàng! Thiệt là là
    Làm ta sùng để! Để mà nàng xem
    Ở trong chính giữa con tim
    Ta gom, ta chứa mấy thuyền phải hông?

    Hỡi ôi! Đau đớn cõi lòng
    Thương em da diết lại không tin nè!
    Thôi thì ta bước ra hè
    Ngửa lên chiếc võng để mà tìm quên...

    NTS

    Thuyền đang lệch lối lênh đênh
    Vậy mà chàng nỡ "bồng bềnh" thế sao
    Xiết bao tức trái nghẹn ngào
    Hư thật thế nào chỉ có anh hay

    Giận thì nói bậy đã thay
    Chớ thật lòng này yêu lắm Ai ơi
    Ngoài trời gió mát lá rơi
    Ru anh giấc ngủ tuyệt vời buổi trưa...

    TM





    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (484)

    Thơ họa chuyện trò vui không đề

    Mơ mơ dưới ngọn gió lùa
    Thấy hồn Nương Tử mặn mà đẹp xinh
    Từ từ tiến lại gần mình
    Nụ cười duyên dáng tặng tình dấu yêu

    Lâng lâng dào dạt liêu xiêu
    Với tay nhè nhẹ anh khều tay em
    Đôi hồ sóng biếc lim dim
    Bờ môi hé nụ....Chàng tìm...tìm chi?...

    NTS

    Chàng tìm một nụ tình si
    Dần qua ánh mắt làn mi của nàng
    Nghĩa vàng son sắt tào khang
    Dể đâu phai nhạt bởi tàng khói lam

    Vài câu thắc mắc càm ràm
    Chàng xem đó chỉ lời sàm của em
    Sát nhau gửi phút êm đềm
    Trăng khuya tỏa sáng cạnh rèm đôi tim...

    TM

    Đừng lo lắng nữa nha em
    Cũng thôi thao thức bên thềm giá băng
    Bởi vì trọn tấm lòng anh
    Chỉ còn duy nhất để dành cho Thương

    Nhẹ tay lau lệ em buồn
    Kết thêm chặt mối tơ vương hẹn thề
    Cùng nhau thong thả ta về
    Vườn xưa yêu dấu ngập bề ái ân!

    NTS




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (485)

    Cánh Tha Phương

    Nàng lặng lẽ, hướng nhìn vào xa thẳm
    Dưới khung trời chầm chậm ngả hoàng hôn
    Nỗi lưu luyến ngập kín cả tâm hồn
    Khiến tấc dạ từng cơn trào tê tái!

    Ba năm rồi! Kể từ đêm hôm ấy
    Gói theo chồng, bỏ lại xóm làng quê
    Bỏ vườn cau, bến nước, bóng trăng thề
    Bỏ Cha Mẹ lối về đìu hiu quạnh

    Đứa em thơ chờ chị hai cho bánh
    Và cũng chờ chị đánh lúc mê chơi…
    Nay phần mệnh đã là vợ của người
    Đành chỉ biết ngậm ngùi ôm thương nhớ

    Nơi xứ lạ lắm khi lòng trăn trở
    Ước chi còn cái thuở tuổi hồn nhiên
    Thì giờ đâu canh cánh nỗi niềm riêng
    Lo lắng mãi tình thiêng đời vất vả!

    Nẻo kiếm sống đầu hôm nhiều bươn bả
    Dòng ngược xuôi lã chã giọt mồ hôi
    Chưa quen thân lại phải ráng cười vui
    Để sau đó ngậm ngùi cho ký gửi

    Mỗi độ chiều trên cao dần sụp tối
    Thì mỗi lần rười rượi chảy tâm can
    Làm từng chập, từng chập nỗi bâng khuâng
    Nơi sâu thẳm trong nàng loang da diết

    Ai có hiểu, có hay và có biết
    Một mảnh hồn tha thiết với quê hương
    Tại vì sao phải làm cánh tha phương
    Để chiều nay ánh buồn quay đất Tổ…


    2/11/2018
    Nguyễn Thành Sáng


    Chiều Viễn Xứ

    Quạnh ghế đá ngồi nhìn người trên phố
    Cảnh ồn ào lố nhố cứ ngược xuôi
    Tia nắng xuyên rải rác cũng nối đuôi
    Khơi chuỗi nhớ khôn nguôi niềm rời rã

    Ngày đưa tiễn Cha lo âu buồn bã
    Mẹ ráng ngăn lệ đá đọng chực rơi
    Cầm hành trang mà tấc dạ rối bời
    Vì cuộc sống đôi nơi đành xa cách

    Nỗi thấm thía khi phân ly huyết mạch
    Xa quê hương đèn sách mãi nấu nung
    Mong rạng danh phấn khởi khúc tương phùng
    Trả ơn nghĩa trùng trùng sâu tâm tưởng

    Tà dương khuất gió đong đưa nhánh phượng
    Cõi miên man vọng hướng nẻo xa xăm
    Nơi Mẹ Cha đang thổn thức bấy năm
    Tuổi bóng xế biệt tăm con viễn xứ

    Sầu vương mắt chợt lăn miền quá khứ
    Lác đác vàng khách lữ luống suy tư
    Đất phương Nam Cha Mẹ hiện bây chừ
    Ai lo lắng lá thư hoài mong mỏi

    Trời đô thị mây giăng màu sương khói
    Nhớ song thân nhoi nhói siết chặt kìm
    Ước mơ này sẽ được biến thành chim
    Xoải đôi cánh lặn tìm về xứ sở

    Nơi đất lạ có những chiều bỡ ngỡ
    Cảm hoài thương nức nở đoá hoa hồng
    Chờ một ngày hội ngộ thỏa lòng trông
    Ôi da diết! Hơi nồng chôn cắt rốn.

    November 3, 2018
    Tam Muội

  6. #166
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (486)

    Sẽ Trở Về

    Ước hẹn rồi đây sẽ trở về
    Vườn xuân thuở ấy kẻ ra đi
    Bỏ quên sắc thắm vờn hoa nở
    Gửi lại trăng thanh trải ánh thề
    Vương vấn niềm mơ trôi bảng lảng
    Nhớ nhung nhịp đập trỗi lê thê
    Hồn yêu tái ngộ, phù vân mặc…
    Ước hẹn rồi đây sẽ trở về…

    Nguyễn Thành Sáng


    Chờ Duyên

    Lặng ngắm vầng trăng rũ góc trời
    Đêm buồn phảng phất nỗi chơi vơi
    Chờ Thương giọt lệ âm thầm chảy
    Vọng Kỷ hòn châu lặng lẽ rơi
    Chữ ước nên duyên xa diệu vợi
    Lời nguyền kết chỉ tận trùng khơi
    Hoài trông cánh nhạn sao biền biệt
    Để mối tơ vàng rụng tả tơi.

    November 3, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (487)

    Giống Tợ Tình Tôi

    Biết lấy “tột cùng” thả ở đâu
    Khi em sắp sửa bước qua cầu
    Bao nhiêu kỷ niệm thời yêu dấu
    Giờ chỉ còn đây trọn khối sầu!

    Không gian như thể kéo đầy mây
    Phủ bóng âm u khắp chỗ nầy
    Từng chập ngọn lùa quơ lá rũ
    Âm buồn xào xạc phả lên tai

    Đã hết thật rồi chuỗi tháng năm
    Đêm đêm hướng vọng dưới sao trăng
    Ngày chờ cánh nhạn trao ngàn nhớ
    Để giữa con tim trổi điệp đàn!

    Chẳng còn thao thức dưới canh khuya
    Nghĩ ngợi miên man việc cửa nhà
    Học phận làm chồng, cha đám nhỏ
    Bạc tiền, cơm áo, chuyện lo xa

    Chắt mót, dụm dành đợi cưới xin
    Biến thành tan nát cái niềm tin
    Rồi đây một góc trời thu quạnh
    Có kẻ đào chôn sợi chỉ tình…

    Quán vắng chiều nay lặng lẽ ngồi
    Nhìn theo thỉnh thoảng lá vàng rơi
    Bao lần rụng xuống, bao nhiêu lá
    Là thể bấy nhiêu nỗi ngậm ngùi

    Mơn mởn hôm nào giỡn gió giông
    Giờ đây tất cả lắc lư đong
    Héo khô lác đác phơi nằm đó
    Giống tợ tình tôi…Tím cõi lòng!


    3/11/2018
    Nguyễn Thành Sáng


    Lặng Lẽ Tình Rơi

    Chầm chậm gót hài nỗi trống không
    Nhìn cơn sóng gợn lăn tăn dòng
    Cỏ hoa lả lướt vờn nghiêng ngả
    Lãng đãng ráng tà rọi nước sông

    Cõi lòng réo rắt ngọn heo may
    Thăm thẳm phương trời, Tình có hay?
    Đơn mảng thuyền trơ treo bến vắng
    Lững lờ lạc lõng ngẩn ngơ lay

    Bao điều mộng ước đợi mai sau
    Phím nhạc khúc ca hẹn bạc đầu
    Quấn quýt tương đồng chung trỗi nhịp
    Điệp đàn lảnh lót quyện hồn nhau…

    Nghịch cảnh bão giông vạn nẻo đời
    Cầm bằng phải chịu hỡi chàng ơi
    Sầu gieo nghèn nghẹn lao đao bóng
    Vâng lệnh song thân dẫu rã rời

    Pháo cưới ngỡ ngàng giọt lệ vương
    Giấu niềm nhung nhớ nén đau thương
    Núi non cách trở đường chia lối
    Vụn vỡ tái tê luống đoạn trường

    Nếu biết trăm năm phận lỡ làng
    Xưa thời chẳng vọng, gió đừng sang
    Để rầu nét bút phơi tim héo
    Vò võ hắt hiu rũ ánh vàng

    Nhạt nhoà từ tạ dạ chuông ngân
    Trót lỡ dở dang chốn cõi trần
    Nhẹ gạt lệ thề duyên tái ngộ
    Nối tơ kết tóc vóc ngà dâng.

    November 4, 2018
    TamMuội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (488)

    Ý Thơ

    Phận số phù du một kiếp người
    Lúc đầy lai láng, lúc trào vơi
    Thời gian bóng chuyển không hề đợi
    Cảnh vật hình thay chẳng thể dời
    Ấp ủ mộng lòng tan mảng tối
    Nấu nung hoài bão đượm văn lời
    Thu hình lặng lẽ qua từng buổi
    Bậu bạn cùng thơ, sẻ nụ cười

    28/4/2017
    Nguyễn Thành Sáng


    Vui Dưới Vòm Thơ

    Cuộc sống ta bà lắm nhiễu nhương
    Lòng người bạc bẽo nhuốm tai ương
    Tham danh gạt bỏ tâm ngay thẳng
    Háo phận không màng tính quyết cương
    Chán cảnh lui hồn về ẩn núi
    Buồn nơi trở bóng lại thâm sương
    Ban mai thưởng thức trời mây biếc
    Tối xuống ngâm thơ họa ánh hường.

    November 4, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (489)

    Bến Mộng Tà Huy

    Kỷ niệm một lần dưới nắng, sương
    Từ A đến Z trải vui buồn
    Kéo dài sáu tiếng nào đâu bận
    Chỉ biết ngập đầy nỗi vấn vương!

    Cách nhau bên tối với bên ngày
    Mảng trắng đợi chờ chuỗi phút giây
    Từng chữ, từng câu, từng chấm phết
    Ẩn tàng thỏ thẻ tiếng lòng Ai

    Nàng kể chuyện nầy đến chuyện kia
    Giữa bầu tĩnh mịch kéo dần khuya
    Còn ta cảm nhận, mau hồi đáp
    Dưới cõi không gian nắng chuyển tà

    Khi thì đàn khảy điệp ru êm
    Hòa gió du dương thổi mát thềm
    Lúc chợt bất ngờ than bốc khói
    Lam ngoằn loang tỏa phủ mờ lên

    Khiến chạnh tâm hồn nhẹ lắc lư
    Ngước nhìn khung sẫm mịt mù mưa
    Tái tê khoảnh khắc, sầu ôm bóng
    Một góc bâng khuâng đỡ ngọn lùa

    Nhưng rồi tiếng gọi tận xa xăm
    Văng vẳng âm vang vọng đến gần
    Anh hỡi! Đừng buồn em nữa nhé
    Bởi sông nào chẳng gợn lăn tăn

    Tình yêu da diết khiến em đau
    Cứ ngỡ thuyền Ai lạc chốn nào
    Để bến âm thầm trong nỗi đợi
    Mỏi mòn, u ẩn ngóng về đâu…

    Nàng ơi! Biển hẹn với non thề
    Ấp ủ trọn đời giữa trái tim
    Dẫu mãi nhấp nhô phần định mệnh
    Tà huy bến mộng vẫn neo thuyền…


    5/11/2018
    Nguyễn Thành Sáng


    Giây Phút Ngọt Bùi

    Phấn khởi đợi giờ hẹn lại lên
    Bữa nào hỏng gặp dạ buồn tênh
    Nhiều khi tự hỏi duyên tiền kiếp
    Hay bởi cơ trời sắp đặt trên

    Từ dạo theo anh họa bút thơ
    Cõi lòng hớn hở kết vườn mơ
    Thả hồn bay bổng theo ngày tháng
    Chắp bóng mộng xây trải bến bờ

    Thời gian chầm chậm ngọt ngào trôi
    Xao xuyến, ấm nồng, cảm xúc ôi
    Anh khảy đàn rung cung phím nhịp
    Du dương thắm thiết miết từng hồi

    Thoáng chốc mà nay sắp một mùa
    Vốn thời thuở ấy em hơi "chua"
    Chọc anh lí lắc hay đùa cợt
    Lắm lúc trốn tìm động mái khua

    Rồi giận trách hờn khổ tứ chi
    Lối về sỏi đá lệ hoen mi
    Ghét anh biền biệt dăm ba buổi
    Để trái tim khờ ngất ngưởng si

    Luống ngập đau thương cũng đắng cay
    Mỗi khi gió giật xám mây bay
    Ngỡ thuyền quyến luyến dòng kênh nhỏ
    Nên tạo mưa đùn đẩy tới ngay

    Những phút chập chờn tưởng hết vương
    Vì bao gió chướng thổi chung đường
    Suy tư ảo não hòng xuôi cánh
    Rã cảnh cắt nơi tránh đoạn trường

    Khi hiểu nguồn cơn lại mến nhau
    Tô môi ửng đỏ miếng trầu cau
    Bão yên sóng lặng đò buông lái
    Cặp bến tình xuân tỏa sắc màu

    Yêu đương vạn kỷ kết hòa duyên
    Hai mảnh hồn linh toại ước nguyền
    Dẫu vướng luồng giông sông cách trở
    Nhưng tà ánh lụn xoải trùng uyên.


    November 5, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (490)

    Cảnh Chồng Chung

    Đến giỗ nhà em phải trở về
    Nào con, hai vợ kéo lê thê
    Rộn ràng, vui vẻ ôm ngày lễ
    Tấp nập, hân hoan phủ bốn bề
    Tắt lửa thiếu đèn nhẹ gánh lo
    Cuốn chăn sát ngực giả nằm mê
    Còn khi mưa gió, tình chia sẻ
    Liếc liếc nhìn chồng… mặt ủ ê.

    (Thơ vui)

    11/6/2018
    Nguyễn Thành Sáng


    Bầu Bí Chung Giàn

    Nguyệt lặn sao mờ ngọn sấm suông
    Nằm nghe rỉ rả tiếng mưa tuôn
    Chăn đơn hứng gió âm thầm xót
    Gối lẻ chan sương réo rắt buồn
    Tối đến chàng về bên Bí mãi
    Ngày sang ảnh đến cạnh Bầu luôn
    Dù cho mệnh kiếp duyên chung ngạnh
    Vẫn đượm hương yêu thắm thiết nguồn.

    November 5, 2018
    Tam Muội

  7. #167
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội





    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (491)

    Lặng Lẽ Tình Rơi

    Chầm chậm gót hài nỗi trống không
    Nhìn cơn sóng gợn lăn tăn dòng
    Cỏ hoa lả lướt vờn nghiêng ngả
    Lãng đãng ráng tà rọi nước sông

    Cõi lòng réo rắt ngọn heo may
    Thăm thẳm phương trời, Tình có hay?
    Đơn mảng thuyền trơ treo bến vắng
    Lững lờ lạc lõng ngẩn ngơ lay

    Bao điều mộng ước đợi mai sau
    Phím nhạc khúc ca hẹn bạc đầu
    Quấn quýt tương đồng chung trỗi nhịp
    Điệp đàn lảnh lót quyện hồn nhau…

    Nghịch cảnh bão giông vạn nẻo đời
    Cầm bằng phải chịu hỡi chàng ơi
    Sầu gieo nghèn nghẹn lao đao bóng
    Vâng lệnh song thân dẫu rã rời

    Pháo cưới ngỡ ngàng giọt lệ vương
    Giấu niềm nhung nhớ nén đau thương
    Núi non cách trở đường chia lối
    Vụn vỡ tái tê luống đoạn trường

    Nếu biết trăm năm phận lỡ làng
    Xưa thời chẳng vọng, gió đừng sang
    Để rầu nét bút phơi tim héo
    Vò võ hắt hiu rũ ánh vàng

    Nhạt nhoà từ tạ dạ chuông ngân
    Trót lỡ dở dang chốn cõi trần
    Nhẹ gạt lệ thề duyên tái ngộ
    Nối tơ kết tóc vóc ngà dâng.

    November 4, 2018
    TamMuội


    Tình Vỡ

    Sáng mai tiếng pháo sẽ rền vang
    Xóa mảnh tình tan nát giữa tràng
    Em bước theo chồng qua xứ lạ
    Còn kia lặng lẽ ngắm sang ngang!

    Biết bao kỷ niệm chuỗi ngày mơ
    Bốc cháy hoặc chôn chỉ ít giờ
    Sau chiếc xe hồng lao thẳng hướng
    Và người đứng đó nghẹn chơ vơ

    Đêm đến, đìu hiu phủ vạt sầu
    Từ sâu thăm thẳm kéo lên mau
    Kẻ nhìn qua lại rồi xem kỷ
    Bởi lẽ? Vì sao? Gãy nhịp cầu!…

    Thương ơi! Hình ảnh đó là tôi
    Chỉ chút tiếng đồng hồ nữa thôi
    Khi ánh thái dương xoè ló dạng
    Trọn đời vĩnh viễn rẽ đôi nơi

    Em về làm vợ của người ta
    Sớm tối loanh quanh việc cửa nhà
    Chiếc bóng thời gian chầm chậm lướt
    Những gì dĩ vãng sớm phôi pha

    Mười năm, hai chục hoặc ba mươi
    Bỗng bất chợt đi dưới bóng trời
    Gặp kẻ ngược chiều, dừng đứng lại
    Trân trân, ngờ ngợ…mấp bờ môi

    Ôi hỡi! Vui mừng lắm phải không
    Hay buồn loang nhẹ phả mênh mông
    Nào thư, nào hẹn, nào đưa đón…
    Của thuở ngày xưa…có chạnh lòng…


    7/11/2018
    Nguyễn Thành Sáng




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (492)

    Day Dứt Mảnh Tình Xưa

    Kể từ hôm nói chia tay
    Nàng đi, đi mãi không ngày ghé tôi
    Ánh vàng giờ đã mờ trôi
    Đò đưa mấy thuở thôi rồi khuất xa!

    Trăng non sớm vội bóng tà
    Đường đi mấy đoạn để mà luyến lưu
    Em ngày tháng có sầu ưu?
    Có vương, có vấn, có thu trải buồn?...

    Thời gian lặng lẽ mây sương
    Bến xưa, năm cũ, tình trường bể dâu
    Phôi phai, nhạt loãng từ lâu
    Hay còn đọng mãi tận sâu mảnh hồn?

    Chợ tan, lặn bóng hoàng hôn
    Anh ngồi đợi quán, em chân về nhà
    Ly kem thắm thiết, đậm đà
    Cuốn hồn tình ái mặn mà cùng ai

    Đêm nào nắm lấy bàn tay
    Cùng nhau qua lộ, đường dài bóng say
    Lâng lâng hai cánh hồn bay
    Gió mây kỷ niệm, những ngày không tên…

    Mười năm em vẫn mình ên
    Tình cờ gặp lại mông mênh nỗi niềm
    Vì sao giờ vẫn chặt tim?
    Vì sao chẳng chịu thuyền duyên cuộc đời?

    Anh ơi! Em cũng muốn nơi
    Mong tìm, cho giống người thời năm xưa
    Nhưng tìm chẳng gặp bao giờ
    Nên đành ôm ấp trăng thơ một mình

    Trời ơi! Day dứt sự tình
    Vì tôi em phải lênh đênh một chèo!...


    Nguyễn Thành Sáng


    Lỗi Nhịp Tơ Đàn

    Phất phơ ngọn liễu trăng treo
    Trời thu man mác gió heo mây về
    Khuê trung gót ngọc lê thê
    Đọc dòng thư cũ não nề tâm can

    Hữu duyên vô phận bẽ bàng
    Tám năm đằng đẳng lệ hàng bỗng khơi
    Từ thời thuyền rẽ đôi nơi
    Sông buồn bến quạnh rã rời truân chuyên

    Ngỡ rằng tình đã ngủ yên
    Ngờ đâu sống lại ưu phiền đong đưa
    Hôm kia tái ngộ bạn vừa
    Báo tin chiếu lẻ, vẫn chưa dựng gầy

    Nhớ ngày anh bước sang đây
    Để tròn thệ ước đắp xây cuộc tình
    Nhưng trời giáng xuống điêu linh
    Tuyết giông bão tố lầy sình trợt trơn

    Xe xoay bốn bánh chập chờn
    Lật trên quốc lộ khoảng hơn canh giờ
    Chấn thương gãy cánh vật vờ
    Hôn mê bất tỉnh, viện chờ thuốc men…

    Vội vàng, lầm tưởng, hờn ghen
    Dỗi anh trể hẹn lệ hoen tơ sầu
    Xé thư đốt ảnh còn đâu
    Kỷ vật nát nhầu gói lại niêm phong

    Nay tin sét đánh quay mòng
    Hỡi ôi! Em đã phụ vong anh rồi
    Mảnh tình thơ mộng lạc trôi
    Sóng khua gió lộng từng hồi rung chuông

    Trở trăn tiếc nuối dạ buồn
    Phút giây hời hợt mưa tuôn sợi hồng!


    November 6, 2018
    Tam Muội





    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (493)

    THẾ THÔI

    Đã gặp em rồi! Hồn của tôi!
    Biển. sông, sóng nước tự ngàn đời
    Tôi yêu em quá vì tôi thấy!
    Em cảm tôi nhiều bởi mộng ơi!
    Tận đáy hồn thơ, bao mãnh liệt
    Cõi sâu tim bóng, nửa hồn rơi
    Từ đây bóng xế, chiều tan tác
    Sẽ kéo lui về …chỉ thế thôi!


    Nguyễn Thành Sáng


    Duyên Ửng

    Hội ngộ duyên đời dưới ánh trăng
    Chung vui xướng họa phả cung Hằng
    Ngày gom nét chữ thêu kim hữu
    Tháng góp vần thơ dệt nghĩa bằng
    Cạnh suối đôi ngư hòa bóng vẫy
    Bên đồi cặp nhạn quyện hồn thăng
    Hoa yêu tỏa sắc trùm muôn loại
    Đóa rộ hương tình phảng phất giăng.


    November 6, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (494)

    Tình Vỡ

    Sáng mai tiếng pháo sẽ rền vang
    Xóa mảnh tình tan nát giữa tràng
    Em bước theo chồng qua xứ lạ
    Còn kia lặng lẽ ngắm sang ngang!

    Biết bao kỷ niệm chuỗi ngày mơ
    Bốc cháy hoặc chôn chỉ ít giờ
    Sau chiếc xe hồng lao thẳng hướng
    Và người đứng đó nghẹn chơ vơ

    Đêm đến, đìu hiu phủ vạt sầu
    Từ sâu thăm thẳm kéo lên mau
    Kẻ nhìn qua lại rồi xem kỷ
    Bởi lẽ? Vì sao? Gãy nhịp cầu!…

    Thương ơi! Hình ảnh đó là tôi
    Chỉ chút tiếng đồng hồ nữa thôi
    Khi ánh thái dương xoè ló dạng
    Trọn đời vĩnh viễn rẽ đôi nơi

    Em về làm vợ của người ta
    Sớm tối loanh quanh việc cửa nhà
    Chiếc bóng thời gian chầm chậm lướt
    Những gì dĩ vãng sớm phôi pha

    Mười năm, hai chục hoặc ba mươi
    Bỗng bất chợt đi dưới bóng trời
    Gặp kẻ ngược chiều, dừng đứng lại
    Trân trân, ngờ ngợ…mấp bờ môi

    Ôi hỡi! Vui mừng lắm phải không
    Hay buồn loang nhẹ phả mênh mông
    Nào thư, nào hẹn, nào đưa đón…
    Của thuở ngày xưa…có chạnh lòng…


    7/11/2018
    Nguyễn Thành Sáng


    Tình Chết Trong Tim

    Ngày mai kiệu cưới hay xe tang
    Xác pháo Vu Quy trước bẽ bàng
    Tan nát mối tình thời ướp mộng
    Cõi lòng chất ngất giọt châu loang

    Tình hỡi! Từ nay hết thật rồi
    Tìm đâu ngày tháng ta chung đôi
    Thâu canh đầu tựa bên hiên mái
    Để ngắm khung trời trăng nhẹ trôi

    Khúc sông vội vã tách hai đường
    Thuyền ngược nước ròng, vụn vỡ gương
    Quặn thắt quả hồng rời rã lối
    Mịt mù sương khói phủ tà dương

    Một lời từ tạ vạn lần đau
    Đàn réo rắt vang siết nỗi sầu
    Nửa mảnh hồn trinh dâng khách lạ
    Còn vầng xám lạnh gửi về nhau

    Ai hiểu qua cầu ngập đắng cay?
    Tình riêng liệm mộ kể từ đây
    Mang mang sợi nhớ hồn lưu lạc
    Gối hận miên trường những lắt lay

    Bổn phận làm dâu, trọn vợ chồng
    Nhưng hoài thơ thẩn trải ven sông
    Tơ vò đau đáu xuôi dòng chảy
    Hỏi áng mây rầu da diết không?

    Khép cửa con tim, héo hắt dần
    Dở dang lận đận kiếp phù vân
    Tái tê ray rứt buồn dằng dặc
    Có kẻ sang ngang dạ tím ngần!


    November 7, 2018
    Tam Muội





    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (495)

    HÃY TỎ LÒNG

    Gió đã nhẹ khơi ý mộng hồn
    Mây kia sao chẳng trải nguồn cơn?
    Để đêm sóng nước ngàn năm chảy
    Cho bóng trăng sương vạn kỷ vờn!
    Chuỗi sống quạnh hiu sầu gối chiếc
    Thời buồn lặng lẽ tủi cô đơn
    Ai ơi! hãy động bầu tâm sự
    Để có yêu đương, chẳng chập chờn!

    Nguyễn Thành Sáng


    Đã Ngỏ Lòng

    Mây thời đã ngỏ chút bâng quơ
    Gió hãy xem qua ẩn ý chờ
    Những muốn bên đời hòa điệu nhạc
    Cùng mong cạnh kiếp khảy dây tơ
    Nghe thông thánh thót ngàn năm quyện
    Ngắm liễu vi vu vạn kỷ mơ
    Chỉ sợ ai kia lời chót lưỡi
    Cho hồn tím ngắt rũ vầng thơ.

    November 7, 2018
    Tam Muội

  8. #168
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (496)

    Chạnh Lòng Nối Tiếc

    Tôi đã thấy rồi bóng của em
    Và đang dào dạt cả con tim
    Nhưng đời trót lỡ…hồn lần vỡ
    Chẳng xứng nữa đâu, chẳng thể tìm!

    Những gì kỷ niệm của thời qua
    Dẫu hãy còn đây cũng vẫn là
    Cơn thoảng hương ngàn ngây ngất chút
    Sau làn gió mạnh đẩy trôi xa

    Bao trưa nắng cháy em ngồi kia
    Giữ sạp dùm anh khoảng tiếng về
    Ngơi nghỉ xong rồi… ra thấy đó!
    Cõi lòng xúc cảm trỗi lê thê

    Những chiều lặng lẽ đợi chờ Ai
    Chốc chốc liếc ngang mắt kéo dài
    Kem trắng ngọt ngào tan chảy mặc
    Chỉ cần lát nữa có bàn tay…

    Đứng trước ngã ba quyết định đời
    Chọn tình tha thiết, ấm bờ môi
    Hay người giỏi giắn, thân, duyên dáng
    Mấy bửa bên trong cứ rối bời…

    Nay nhìn ánh hận, xốn xang lòng
    Kẻ bị lật thuyền giữa lộng giông
    Vương vấn thuở nào nhưng phải chịu…
    Bởi vì nỡ phụ một dòng sông…

    Còn đây nối tiếc quấn niềm đau
    Đành đoạn bước ngang bỏ nhịp cầu
    Giờ đứng xa nhìn qua bến ấy
    Tái tê từng chập chảy vào sâu…


    11/7/2018
    Nguyễn Thành Sáng


    Tiếng Lòng Của Chiếc Lá Rơi

    Trống vắng tâm tư gợn tủi buồn
    Nghe mầu vỡ nát tím chiều tuôn
    Bao điều ao ước bấy mong đợi
    Nay lặng lẽ tàn vào khói suông

    Lạc loài bỡ ngỡ chuỗi trầm ngâm
    Cạn uống chén cay giấu lệ thầm
    Nhưng trận bão giông, buồm chấp chới
    Con thuyền chao đão, đá chông đâm

    Ai thấu đa đoan cảnh chợ đời
    Muôn vàn sắc thái khiến chơi vơi
    Quả hồng nay đã dường băng giá
    Mệt mỏi kiếm tìm giữa biển khơi

    Biết trách hay than, tự dối lòng
    Ủi an thanh thản bớt long đong
    Để khi đêm xuống đừng thao thức
    Ray rứt bờ mi nghẹn chảy ròng

    Ngoài kia gió hú, vạc sành đưa
    Kéo giạt mây luồn đổ hạt mưa
    Chua xót tận cùng len lỏi trái
    Ngất ngư đau đớn biết sao vừa

    Mấy lâu ấp ủ khắc trong tim
    Mộng thắm xanh bầu xoải cánh chim
    Lồng lộng phơi hồn giương cõi tạm
    Nhưng rồi chỉ biết lạnh lùng im

    Chập chờn ảo ảnh đọng hàn sương
    Quặn thắt từng cơn thấm đoạn trường
    Rỉ rả phím chùng cơn tĩnh mịch
    Tơ vò rối rắm não nề vương.

    November 7, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (497)

    Hoá Gió Chớ Làm Sao

    Người ta cứ ngỡ ở nơi tôi
    Cánh bướm vờn hoa dưới cõi trời
    Sáng lượn vườn hồng chiều khóm lá
    Cũng rồi khoảnh khắc khuất về nơi…

    Để luyến lưu đây, nhớ chỗ nầy
    Tím màu sắc thắm, chuyển sầu ai
    Rũ buồn lặng lẽ, ôm canh cánh
    Hoặc sớm phôi phai, dứt đoạn đoài…

    Chớ nào có hiểu kẻ bâng khuâng
    Héo hắt, cô đơn nhớ tiếng đàn
    Nhớ bóng hình thương thời dĩ vãng
    Nhớ Ai khảy khúc tặng riêng chàng…

    Giờ đã qua rồi chuỗi nắng mưa
    Mà sao kỷ niệm thuở ngày xưa
    Ngọt ngào, thắm thiết muôn yêu dấu
    Tận đáy tâm hồn mãi vẫn chưa

    Quên được trăng thanh trải nhạc hồn
    Quên bầu quạnh quẽ, ngắm hoàng hôn
    Quên người ngồi đó vui trong mắt
    Quên thỏ thẻ ngân ấm cõi lòng…

    Khiến cho tấc dạ mãi không yên
    Một góc đìu hiu quấn nỗi niềm
    Đêm nuốt sương treo, ngày uống xám
    Tái tê, da diết siết dần tim…

    Rồi một buổi chiều thả bước chân
    Đi tìm ảo ảnh tận xa xăm
    Những mong khuây khỏa lòng vương vấn
    Rốt cuộc chơi vơi với ngỡ ngàng…

    Tình ơi! Cái bóng của năm xưa
    Đã khiến đời tôi lắm ửng trào
    Khó thể nào quên, khó thể mất
    Nên đành! Hoá gió chớ làm sao?…


    9/11/2018
    Nguyễn Thành Sáng


    Trăng Lòng Lu Tỏ Ở Ta

    Vạt tím hoàng hôn đượm vấn vương
    Lật trang tình sử của Hồn Thương
    Ngân nga khảy phím sầu dang dở
    Đeo đẳng tâm tư suốt dặm trường…

    Kỷ niệm đầu đời khó lãng quên
    Dù mai cuộc sống vướng lênh đênh
    Hay cuồng giông bão ngàn ngăn cách
    Thì ở buồng tim vẫn dấy lên

    Ký ức khắc sâu một vóc hình
    Âm thầm tha thiết ảnh lung linh
    Xuyến xao quấn quýt nồng ân ái
    Siết chặt nào phai, ấm áp tình

    Ngây ngô khờ dại bước vào yêu
    Nhìn nắng dịu êm phả ánh chiều
    Vạn sắc vàng hồng niềm phấn khởi
    Ngọt ngào lưu luyến thỏa cô liêu

    Rồi những hẹn hò tay nắm tay
    Du thuyền hạnh phúc, uống men say
    Mảnh hồn hòa quyện in chung bóng
    Vắng phút như mồ liệm đắng cay

    Ai trải nghiệm tình cũng thế thôi
    Hỏi bao Người cạn chén giao bôi
    Bấy nhiêu day dứt vì tan rã
    Vĩnh cửu chưa hề nhạt cánh môi?...

    Bận bịu chi Người thiếu nghĩ sâu
    Nhìn ngoài vỏ bọc lại câu mâu
    Trăng lòng lu tỏ riêng ta biết
    Chàng chớ ưu phiền chuyện chẳng đâu

    Tự tại an nhiên há thẹn đời
    Khỏa khuây dệt mộng mãi vui chơi
    Thâm ân hiếu nghĩa ta trân quý
    Ngửa mặt hiên ngang sáng giữa trời.

    November 8, 2018
    Tam Muội





    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (498)

    Nhớ Cố Hương

    Cảnh đời thay đổi khiến xa thôn
    Lưu luyến tình quê mãi cứ chờn
    Lặng lẽ nhiều đêm niềm trải giấy
    Âm thầm hai buổi dạ lay hồn
    Ngàn thương xứ sở gieo sầu quỵ
    Vạn nhớ người thân để nghẹn hờn
    Da diết ngập tràn muôn xúc cảm
    Cung đàn héo hắt khảy từng cơn.


    19/6/2017
    Nguyễn Thành Sáng


    Vọng Cố Hương

    Mấy độ thu tàn vọng cố hương
    Đèn khuya thổn thức lệ nhòa gương
    Hoài vương mái lá dày mưa nắng
    Mãi luyến triền đê ngập tuyết sương
    Ruộng lúa đồng khoai kia khóm trúc
    Bờ sông ngọn suối nọ tùng dương
    Bao nhiêu kỷ niệm len tâm khảm
    Vạn dặm xa xăm biết nẻo đường?


    November 8, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (499)

    TÍM HOÀNG HÔN

    Thời gian đánh mất ngày xuân mộng
    Để tủi đêm nay giá lạnh đông
    Đường tối ngập tràn canh vắng lặng
    Hồn đen tan nát chuỗi chênh chông
    Đời ai hoa nở hương ngào ngạt
    Em bóng liễu tàn dạ nhớ mong
    Khát vọng tình anh sao gặp gỡ?
    Sưởi lòng sầu phụ tím hoàng hôn!


    Nguyễn Thành Sáng


    Héo Hắt Nhành Bông

    Mi buồn sướt mướt bởi long đong
    Trở giấc chơ vơ tím cõi lòng
    Nuối tiếc thanh xuân hơi tự phụ
    Ăn năn tuổi trẻ chút cuồng ngông
    Dung tàn nguyệt rớt cô đơn bóng
    Sắc lụn sương rơi lạnh lẽo phòng
    Trách phận gian nan chìm bể khổ
    Bên trời héo hắt một nhành bông.


    November 8, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (500)

    CHIM VỚI TỔ

    Đừng buồn anh nữa nhé em ơi
    Cho ánh lung linh tỏa sáng ngời
    Lặng lẽ thu hình trên cõi lộng
    Mây màn phủ ám, bóng chơi vơi!

    Em khổ, em đau, với tủi hờn
    Nghĩ rằng ánh nhạt phủ hoàng hôn
    Phả sương lững thững ngàn hoa cỏ
    Để lạnh chiều nay một mảnh tròn

    Vườn xuân trao gởi mộng hôm nào
    Gió thổi chập chùng, đẩy sắc dao
    Hồn cánh năm xưa ai trổi dậy
    Dật dờ tung lướt vụt qua mau

    Bỏ hoa thui thủi ngắm mây tan
    Cuốn cánh mượt mơ đượm sắc vàng
    Lạnh lẽo co mình theo thắt nhớ
    Bao lần quyện chặt, uống hương trăng!

    Rồi đây héo hắt giữa đêm mờ
    Phai mất chuỗi ngày trải thắm thơ
    Hoa bướm tình thiêng từ vạn kỷ
    Ngàn năm mãi lảy khúc sầu lơ…

    Ơi hỡi! Mộng lòng của trái tim
    Em là bến đỗ một loài chim
    Anh mang đôi cánh bầu phiêu lãng
    Nhưng cõi thênh thang vẫn vọng tìm

    Tổ ấm quay về buổi tối nay
    Là nơi ấp ủ của men say
    Dẫu cho lởn vởn đời mây gió
    Chẳng lạc nào đâu cuối một ngày!


    Nguyễn Thành Sáng


    Én Về Hợp Phố

    Chầm chậm thời gian lặng lẽ im
    Mấy niên đăng đẳng dõi mong tìm
    Vững nơi ao ước che sương gió
    Mài miệt dọc ngang mỏi cánh chim...

    Hướng vọng vi vu lất phất mành
    Địa đàng khởi sắc dưới bầu xanh
    Bốn mùa âu yếm ươm giường mộng
    Mặn ái hương nồng dỗ giấc thanh

    Xuân du hoa cỏ toả không gian
    Hạ viếng ve kêu phượng đỏ tràn
    Đông đến sưởi lòng bên bếp lửa
    Thu sang nhẹ hứng giọt sương lan

    Chao lượn say sưa khắp bến bờ
    Sơn khê thế lộ phả khung thơ
    Ngày dang quạt mỏng tung hồ hải
    Tối bóng in đôi thưởng nguyệt mơ

    Ấm áp vòng tay chuỗi ngất ngây
    Lâu đài tình ái mãi vun xây
    Cỏ cây thấm nhựa nguồn sinh lực
    Rộn rã tơ đồng quyện gió mây…

    Hoài bão thoáng là huyền ảo thôi
    Ngàn xưa tiền kiếp kết duyên rồi
    Cành trơ ủ rũ Hồn Thương đợi
    Chốn cũ đoàn viên mỹ mãn đôi

    Phơi phới đêm nay én trở về
    Sum vầy tổ ấm đẹp phu thê
    Sao khuê vằng vặc soi dòng biếc
    Hợp cẩn giao bôi khúc hả hê!


    November 8, 2018
    Tam Muội

  9. #169
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (501)

    Ngỡ Ngàng

    Mây trôi lờ lững tận trên cao
    Gió thổi xạc xào, dạ thấy đau
    Não nuột đâu đây buồn tiếng dế
    Nỗi lòng hiu quạnh với canh thâu

    Dẫu biết xa xôi thời dĩ vãng
    Mà sao tôi mãi cứ bâng khuâng
    Cảnh xưa xe ngựa, vầng trăng mộng
    Gió lộng thênh thang với ánh vàng

    Chuyện tình năm cũ sớm pha phôi
    Nẻo vắng, sương khuya đã nhạt rồi
    Như áng mây trời xa diệu vợi
    Hững hờ như nước chảy ngàn khơi

    Năm nào một thuở, cảnh khung sang
    Gió quyện lung linh với ánh vàng
    Bất chợt vầng mây đen phủ kín
    Lỡ làng trăng gió phải phôi tan!

    Đã tan sao mãi lòng tôi nhớ
    Nhớ dáng hình ai, kỷ niệm ai
    Một tối cung thương soi bóng nguyệt
    Lời ca, giọng hát một trang đài!

    Mãi nhớ tình em thắm ngọt ngào
    Nhẹ nhàng, dịu ngọt, đẹp làm sao!
    Bàn tay bạn ngọc chuyền tôi lửa
    Điếu thuốc, que diêm, vạn nỗi sầu!

    Và nhớ năm nào nỗi lạ lùng
    Thư ai lạ lẫm, khiến tôi rung
    Những dòng thân ái, tình tao ngộ
    Để tận lòng tôi mãi nhớ nhung!

    Gió cuốn mây trôi theo tháng ngày
    Trong lòng tư tưởng bóng hình ai
    Nghe như vương vấn qua từng phút
    Sương lạnh, canh khuya, nỗi nhớ hoài!

    Một ngày biển sóng, cuồng phong thổi
    Sét chớp, mây giăng cả góc trời
    Mọi cảnh, mọi nơi đều đổi sắc
    Giờ đây cảnh sống đã hai nơi

    Tôi cuốn tâm tư, rời kỷ niệm
    Pha phôi nỗi nhớ, khúc êm đềm
    Trôi theo năm tháng, đời lao nhọc
    Đêm vắng, trăng khuya rũ ánh thềm!

    Âm thầm, lặng lẽ theo dòng sống
    Vượt nỗi nhọc nhằn, giá lạnh đông
    Xa vắng thuyền quyên, xa thổn thức
    Trời buồn, đồng rộng, nỗi mênh mông!

    Bỗng có một ngày thư đến tôi
    Nơi đây hoang vắng, thật xa xôi
    Mà sao tìm đến, cho an ủi?
    À! Chữ, lời thư em của tôi!

    Thắm thiết ngọt ngào thư của em
    Làm tôi xao xuyến với canh đêm
    Em thương thủ thỉ lời tâm sự
    Đánh động tim tôi dậy nỗi niềm!

    Thuyền duyên vượt bến mang niềm nở
    Tìm đến dòng sông của mộng mơ
    Lòng thấy thênh thang nguồn cảm xúc
    Nào hay gặp lúc cảnh chơ vơ!...

    Gần bốn mươi năm thắm thoát trôi
    Hoàng hôn đã lặn cuối chân đồi
    Ngựa chiều chạnh nhớ đường năm cũ
    Tìm lại người xưa, cảnh tuyết rơi!

    Gặp lại người xưa thời vắng lặng
    Nỗi lòng cô phụ lạnh vầng trăng
    Như vừng lam khói trôi lờ lững
    Như ánh trăng sương, đã nhạt tàn!

    Tôi thấy lòng tôi như mỏi mê
    Trở về dĩ vãng nặng lê thê
    Trăng kia đã lặn sau giông bão
    Cánh gió năm xưa lại trở về!

    Em nói ngày xưa em đợi tôi
    Làm cho tôi thấy tim đau nhói
    Tôi thương, tôi cảm người trông đợi
    Làm tái hồn tôi trước cảnh đời!

    Tôi muốn trao em chút ngọt ngào
    Để bù năm tháng khiến em sầu
    Kéo khung trời cũ vòng quay lại
    Và để tim tôi bớt nỗi đau!

    Nhưng em giờ lạnh như băng giá
    Hay ngại tình tôi lỗi đạo nhà
    Hoặc ở nơi tôi điều xử thế
    Để vầng trăng lạnh lặn trôi xa!

    Tôi muốn cùng em sưởi lại tình*
    Đêm tàn còn chút ánh trăng xinh
    Nhưng vầng u ám như bao phủ
    Để phải chơi vơi đoạn cuối tình!!!

    *Tình cảm trong lành.

    09/05/2015
    Nguyễn Thành Sáng


    Lỡ làng Trúc Mai

    Phi cơ hạ cánh nhả giao đường
    Hối hả dòng người bước khẩn trương
    Rộn rã nói cười ôi nhộn nhịp
    Lâu rồi mới ghé lại quê hương

    Đã mấy thu rồi nỗi nhớ ghê
    Thu nay thuận dịp được quay về
    Vui mừng chân sáo theo triền dốc
    Lối cũ gập ghềnh sỏi đá đê

    Thảm vàng bát ngát ruộng phì nhiêu
    Cò trắng tung bay dưới áng chiều
    Tuyệt mỹ nhấp nhô hùng vĩ núi
    Soi hình nước biếc gợn liêu xiêu

    Tít ở bầu xanh lửng thửng mây
    Rợp tàng bóng mát những hàng cây
    Cuối thôn cổ thụ già trơ lá
    Bảng lảng hoàng hôn dạ ngất ngây

    Đồng chuông vẳng vọng báo sang canh
    Khói toả lam vầng quyện mái tranh
    Lảnh lót điệu hò từ thiếu nữ
    Nhuốm màu da diết ửng long lanh

    Lan man suy nghĩ chẳng bao lâu
    Đã tới ngõ mòn uốn khúc sâu
    Xóm trước là căn nhà của ngoại
    Với cây cau trổ quấn giàn trầu

    Ấm áp dạt dào như lúc xưa
    Ngoại rưng mí mắt chấm khăn thưa
    Vòng tay gầy guộc đón mừng cháu
    Nhớ quá đi thôi biết mấy vừa

    Nhẹ lau hạt lệ đọng hoen mi
    Ký ức năm nào lúc tiễn đi
    Tóc ngoại thoáng bay dày óng mượt
    Mà nay cằn cỗi dợn li ti…

    Âm vang gà gáy báo bình minh
    Sảnh lớn ngoại ngồi thầm đọc kinh
    Thím Cả loay hoay đang nhóm bếp
    Anh Thuần bửa củi đóng ình ình

    Cửa sổ vén màng ánh sáng xuyên
    Trên cành líu lót chú vành khuyên
    Gành sương ban sớm còn say ngủ
    Lấp lánh tia loang phả hoặc huyền

    Thang lang nhẹ gót ngắm mây trôi
    Xoải dọc con mương khúc lở bồi
    Lác đác mục đồng trêu nghé ọ
    Thương miền đất Mẹ thuở nằm nôi…

    Ngoài xa rổn rảng điệu hò lơ
    Một giọng trầm buồn khiến ngẩn ngơ
    Có phải tương phùng thời dĩ vãng
    Lòng nghe xao xuyến tự bao giờ

    Gió mát đong đưa chiếc lá bàng
    Ngậm ngùi thổn thức phút hân hoan
    Từng hồi kỷ niệm mùa yêu dấu
    Trỗi dậy lắc lư chút ngỡ ngàng

    Vạm vỡ vai trần rắn chắc thêm
    Ngọt ru câu hát rất êm đềm
    Bồng bềnh bông tuyết nay tô điểm
    Và nét phong lưu đã cảm em

    Anh kể chuyện xưa của cuộc đời
    Từ ngày rong ruổi vượt trùng khơi
    Rồi thuyền gặp nạn cơn giông bão
    Để thấm nỗi đau thấu biển trời

    Nhận thư em biệt chuỗi buồn xo
    Cách trở vóc ngà có ốm o
    Vui vẻ ngây thơ cùng Bố Mẹ
    Hay lòng thắc thỏm hoài âu lo

    Mảnh tình ấp ủ bấy niên qua
    Những tưởng phôi pha ấy vậy mà
    Siết chặt con tim khô héo hắt
    Đêm về thao thức sầu lân la

    Mơ ước một ngày giữa sắc xuân
    Hay dù ảm đạm cảnh phù vân
    Anh trao kỷ vật luôn gìn giữ
    Tận tấc hồn đơn thắm thiết dần…

    Lặng lẽ nghe anh trải tấc lòng
    Uống từng ngụm đắng chảy vào trong
    Xót xa khuấy động vầng trăng ngọc
    Thuyền đóng cột rồi, anh hiểu không?

    Trời hỡi! Gieo chi giọt nghẹn ngào
    Uyên ương đành đoạn rã rời sao
    Kiếp nào chung mộng, luồng nhoi nhói
    Lỡ dở dang rồi thương xiết bao

    Ngoảnh mặt đành thôi tiếng tạ từ
    Dáng Ai thất thểu giá mà như
    Hoa chưa bướm chọn thì giây phút
    Chạy lại ôm anh khóc ngất ngư.


    November 10, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (502)

    Dưới Bóng Tàn Thu

    Chầm chậm đông về đẩy cánh thu
    Chiều tan giọt nắng, tím sương mù
    Hàng cây rụng lá giờ lơi rụng
    Vài nhánh tợ buồn chốc chốc đưa!

    Rải rác xung quanh xác héo vàng
    Hứng cơn gió thoảng dặm ngàn sang
    Vài tung lăn lóc, vài im chỗ
    Như nghẹn, như đau phận số tàn

    Mấy làn lam khói tận xa xa
    Mang ảnh phù vân trải ráng tà
    Lững thững bước dài theo tít tận
    Dần lan, dần nát với dần nhòa

    Bụi cỏ bên lề cận tối om
    Buổi nay vắng tiếng của vài con…
    Phải chăng vướng lạnh nằm thin thít
    Dấu điệp nỉ non đợi ấm vờn

    Một con ruồi nhỏ vụt từ đâu
    Ghé đậu vành ly gợi ý sầu
    Thiếu uống, thiếu ăn vì ảm đạm
    Đánh liều dựa sức có gì mau!…

    Tôi ngồi ngoảnh mặt ngắm ngang tôi
    Giây phút trầm ngâm nghĩ chuyện đời
    Man mác, nhẹ nhàng thương nhớ cũ
    Giờ đây tất cả khuất xa xôi

    Chiếc bóng thời gian mãi lạnh lùng
    Kéo bầu tâm sự dưới không trung
    Thả vào dáy vực chìm thăm thẳm
    Để mỗi tàn thu kẻ chạnh lòng…


    10/11/2018
    Nguyễn Thành Sáng


    Chạnh Lòng Cuối Thu

    Thời gian nghiệt ngã mãi ngân nga
    Muôn vật lững lờ luân chuyển qua
    Trăng sáng trăng lu trăng khắc lụn
    Măng non măng héo lại măng già

    Ngoài kia gió bấc bẽ bàng khơi
    Báo hiệu đông lai thu nghẹn lời
    Hoa cỏ đón mừng bông tuyết trắng
    Hay buồn than thở bởi chơi vơi?

    Những sáng tiết thu chim líu lo
    Tinh sương vắt vẻo bám vườn nho
    Nắng xuyên rực rỡ như thầm nhủ
    Vạn sắc lung linh đang diễn trò

    Nỗi niềm hồ hởi đó rồi đây
    Cô đọng khẽ khàng khi ngọn tây
    Ngăn ngắt hàn băng bầu ảm đạm
    Phủ trùm ủ rũ quấn trời mây

    Núi đồi lẳng lặng trải màu tang
    Vũ trụ co ro nhạt ánh vàng
    Sự sống hầu như chầm chậm phút
    Lịm dần giấc mộng đợi xuân sang

    Phiến lá cuối cùng da diết vương
    Biệt cành trơ trọi rụng ven đường
    Xót xa định mệnh xuôi con tạo
    Mòn mỏi đâm chồi sẽ khuếch trương...

    Chạnh lòng giăng lệ chuỗi long đong
    Thấm thoát hồng nhan sắp nửa vòng
    Tài sắc tiền tình danh vọng ấy
    Thoáng tàn cát bụi giữa hư không.


    November 10, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (503)

    Chạnh Lòng Cuối Thu

    Thời gian nghiệt ngã mãi ngân nga
    Muôn vật lững lờ luân chuyển qua
    Trăng sáng trăng lu trăng khắc lụn
    Măng non măng héo lại măng già

    Ngoài kia gió bấc bẽ bàng khơi
    Báo hiệu đông lai thu nghẹn lời
    Hoa cỏ đón mừng bông tuyết trắng
    Hay buồn than thở bởi chơi vơi?

    Những sáng tiết thu chim líu lo
    Tinh sương vắt vẻo bám vườn nho
    Nắng xuyên rực rỡ như thầm nhủ
    Vạn sắc lung linh đang diễn trò

    Nỗi niềm hồ hởi đó rồi đây
    Cô đọng khẽ khàng khi ngọn tây
    Ngăn ngắt hàn băng bầu ảm đạm
    Phủ trùm ủ rũ quấn trời mây

    Núi đồi lẳng lặng trải màu tang
    Vũ trụ co ro nhạt ánh vàng
    Sự sống hầu như chầm chậm phút
    Lịm dần giấc mộng đợi xuân sang

    Phiến lá cuối cùng da diết vương
    Biệt cành trơ trọi rụng ven đường
    Xót xa định mệnh xuôi con tạo
    Mòn mỏi đâm chồi sẽ khuếch trương...

    Chạnh lòng giăng lệ chuỗi long đong
    Thấm thoát hồng nhan sắp nửa vòng
    Tài sắc tiền tình danh vọng ấy
    Thoáng tàn cát bụi giữa hư không.


    November 10, 2018
    Tam Muội


    Đông Mang Nỗi Nhớ

    Vạt nắng buông mình ngả xuống phương
    Góc xa phản chiếu ánh u buồn
    Chiều gom băng giá từ đâu đến
    Để lạnh Thu tàn, cụm nhỏ sương!

    Rỉ rả âm vang nước chảy ròng
    Gợi sầu vương vấn mảnh thuyền rong
    Giờ đang neo đậu bờ đâu đó
    Hay vẫn lênh đênh tận giữa dòng

    Tàn cây lất phất nhánh đong đưa
    Thỉnh thoảng vàng rơi dưới ngọn lùa
    Như thể tỏ lòng ôm tức tưởi
    Phơi bày lác đác kiện mây mưa!

    Nhưng rồi vũ trụ cũng dần xoay
    Rét đẫm trùm lên khắp chỗ nầy
    Mảng xám lờ mờ treo kín ngõ
    Mịt mù, ảm đạm bốn bề vây

    Phận số con người chuỗi sống mang
    Buồn vui, sướng khổ cõi dương trần
    Phù vân khoảnh khắc bầu thay đổi
    Xuân, hạ, thu, đông cuộc chuyển vòng

    Năm nào mơn mởn ngập đầy mơ
    Đường rộng thênh thang chẳng đợi chờ
    Đêm hái trăng sao, ngày giỡn gió
    Sớm hôm kết mộng dệt thành thơ

    Giờ thì kẻ đó có còn chi
    Bởi chút nữa đây nhạt bóng thề
    Lặng lẽ co mình run trước cửa
    Bâng khuâng nhìn lộ nhớ thời đi…


    11/11/2018
    Nguyễn Thành sáng




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (504)

    Đông Mang Nỗi Nhớ

    Vạt nắng buông mình ngả xuống phương
    Góc xa phản chiếu ánh u buồn
    Chiều gom băng giá từ đâu đến
    Để lạnh Thu tàn, cụm nhỏ sương!

    Rỉ rả âm vang nước chảy ròng
    Gợi sầu vương vấn mảnh thuyền rong
    Giờ đang neo đậu bờ đâu đó
    Hay vẫn lênh đênh tận giữa dòng

    Tàn cây lất phất nhánh đong đưa
    Thỉnh thoảng vàng rơi dưới ngọn lùa
    Như thể tỏ lòng ôm tức tưởi
    Phơi bày lác đác kiện mây mưa!

    Nhưng rồi vũ trụ cũng dần xoay
    Rét đẫm trùm lên khắp chỗ nầy
    Mảng xám lờ mờ treo kín ngõ
    Mịt mù, ảm đạm bốn bề vây

    Phận số con người chuỗi sống mang
    Buồn vui, sướng khổ cõi dương trần
    Phù vân khoảnh khắc bầu thay đổi
    Xuân, hạ, thu, đông cuộc chuyển vòng

    Năm nào mơn mởn ngập đầy mơ
    Đường rộng thênh thang chẳng đợi chờ
    Đêm hái trăng sao, ngày giỡn gió
    Sớm hôm kết mộng dệt thành thơ

    Giờ thì kẻ đó có còn chi
    Bởi chút nữa đây nhạt bóng thề
    Lặng lẽ co mình run trước cửa
    Bâng khuâng nhìn lộ nhớ thời đi…


    11/11/2018
    Nguyễn Thành sáng


    Đêm Buông Sợi Nhớ

    Vắng nhau mấy buổi vấn vương sầu
    Thắc thỏm bồi hồi dạ để đâu
    Giây phút phiêu diêu ngàn hướng vọng
    Vấn chàng có cảm nghĩ về nhau?

    Bâng khuâng trăn trở giữa canh dài
    Thổn thức tơ chùng rũ dáng mai
    Gió thoảng lao xao se sắt lạnh
    Ru hồn phiến lá nhạt nhoà phai

    Dõi muôn biển rộng chốn xa xăm
    Khắc khoải ưu tư cảnh oái oăm
    Héo hắt thu tàn đông phảng phất
    Cõi lòng ray rứt chuyện trăm năm

    Lặng lẽ rã rời mảng chiếu manh
    Vầng trăng ảm đạm xám vây quanh
    Cồn cào ngọn sóng âm thầm gợn
    Than thở thạch sùng, chạnh nhớ anh

    Mơ màng khoảnh khắc nghĩa tâm giao
    Ảo ảnh tin yêu thấm ngọt ngào
    Gửi mắt, bờ môi, làn thở nóng
    Phong tình cháy bỏng mãi tìm trao

    Ai vui hạnh phúc ái nồng say
    Ai quạnh quẽ đau khiến lắt lay
    Ai tạc in sâu hình bóng ấy
    Ai lời thủ thỉ ấm vòng tay

    Ngoài song bàng bạc ánh sao loang
    Gối lẻ chăn đơn luống võ vàng
    Văng vẳng tiếng chàng đêm tĩnh mịch
    Lẩn vào sương khói chuỗi mênh mang.

    November 12, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (505)

    Đêm Buông Sợi Nhớ

    Vắng nhau mấy buổi vấn vương sầu
    Thắc thỏm bồi hồi dạ để đâu
    Giây phút phiêu diêu ngàn hướng vọng
    Vấn chàng có cảm nghĩ về nhau?

    Bâng khuâng trăn trở giữa canh dài
    Thổn thức tơ chùng rũ dáng mai
    Gió thoảng lao xao se sắt lạnh
    Ru hồn phiến lá nhạt nhoà phai

    Dõi muôn biển rộng chốn xa xăm
    Khắc khoải ưu tư cảnh oái oăm
    Héo hắt thu tàn đông phảng phất
    Cõi lòng ray rứt chuyện trăm năm

    Lặng lẽ rã rời mảng chiếu manh
    Vầng trăng ảm đạm xám vây quanh
    Cồn cào ngọn sóng âm thầm gợn
    Than thở thạch sùng, chạnh nhớ anh

    Mơ màng khoảnh khắc nghĩa tâm giao
    Ảo ảnh tin yêu thấm ngọt ngào
    Gửi mắt, bờ môi, làn thở nóng
    Phong tình cháy bỏng mãi tìm trao

    Ai vui hạnh phúc ái nồng say
    Ai quạnh quẽ đau khiến lắt lay
    Ai tạc in sâu hình bóng ấy
    Ai lời thủ thỉ ấm vòng tay

    Ngoài song bàng bạc ánh sao loang
    Gối lẻ chăn đơn luống võ vàng
    Văng vẳng tiếng chàng đêm tĩnh mịch
    Lẩn vào sương khói chuỗi mênh mang.

    November 12, 2018
    Tam Muội


    Trọn Đời Ấp Ủ

    Mấy buổi rồi bước vào mảng trắng
    Nhìn không gian vắng lặng u buồn
    Bâng khuâng chạnh nhớ Hồn Thương
    Tâm tư man mác, vọng phương nghìn trùng!

    Bầu không gian mênh mông, diệu vợi
    Tiếng hẹn thề, luống đợi nhiều mơ
    Lắm khi thao thức, thẫn thờ
    Khỏa khuây khoảnh khắc, trải thơ giải sầu

    Duyên mộng ước nhịp cầu đã lỡ
    Chuỗi tháng ngày vò võ, xót xa
    Trăng thanh hoá lại trăng tà
    Để hồn yêu dấu ngân nga, nghẹn ngào

    Có đôi lúc ửng trào ánh lệ
    Dưới khung mờ ráng xế đìu hiu
    Nỗi niềm vương vấn liêu xiêu
    Bao nhiêu vương vấn, bấy chiều sầu tênh

    Ai hạnh phúc với tình thắm đượm
    Ai ngọt ngào hôm sớm kề bên
    Ai vui thuyền ái bồng bềnh
    Ai đường về mộng thang thênh nở đầy…

    Còn riêng ta gió lay lóng lánh
    Dãy hàn sương đọng nhánh rũ hồ
    Canh khuya rung lắc, vật vờ
    Nhẹ rơi từng giọt cạnh bờ đẫm loang

    Ta nhớ nàng! Yêu nàng chất ngất
    Tất cả nầy kỷ cất giữa tim
    Dẫu rằng lỡ mối tơ duyên
    Trọn đời ấp ủ bóng hiền của em!


    12/11/2018
    Nguyễn Thành Sáng

  10. #170
    Ngày tham gia
    Apr 2016
    Bài viết
    1,288
    Cám ơn
    5
    Được cám ơn 9 trong 9 bài viết
    Mức độ nổi tiếng
    137

    Mặc định Re: Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (506)

    Trọn Đời Ấp Ủ

    Mấy buổi rồi bước vào mảng trắng
    Nhìn không gian vắng lặng u buồn
    Bâng khuâng chạnh nhớ Hồn Thương
    Tâm tư man mác, vọng phương nghìn trùng!

    Bầu không gian mênh mông, diệu vợi
    Tiếng hẹn thề, luống đợi nhiều mơ
    Lắm khi thao thức, thẫn thờ
    Khỏa khuây khoảnh khắc, trải thơ giải sầu

    Duyên mộng ước nhịp cầu đã lỡ
    Chuỗi tháng ngày vò võ, xót xa
    Trăng thanh hoá lại trăng tà
    Để hồn yêu dấu ngân nga, nghẹn ngào

    Có đôi lúc ửng trào ánh lệ
    Dưới khung mờ ráng xế đìu hiu
    Nỗi niềm vương vấn liêu xiêu
    Bao nhiêu vương vấn, bấy chiều sầu tênh

    Ai hạnh phúc với tình thắm đượm
    Ai ngọt ngào hôm sớm kề bên
    Ai vui thuyền ái bồng bềnh
    Ai đường về mộng thang thênh nở đầy…

    Còn riêng ta gió lay lóng lánh
    Dãy hàn sương đọng nhánh rũ hồ
    Canh khuya rung lắc, vật vờ
    Nhẹ rơi từng giọt cạnh bờ đẫm loang

    Ta nhớ nàng! Yêu nàng chất ngất
    Tất cả nầy kỷ cất giữa tim
    Dẫu rằng lỡ mối tơ duyên
    Trọn đời ấp ủ bóng hiền của em!


    12/11/2018
    Nguyễn Thành Sáng


    Trầm Ngâm Một Mình

    Bầu tĩnh mịch trời đêm loang lổ
    Uống từng dòng thố lộ chàng ghi
    Buồn vương vắt vẻo hàng mi
    Phận rơi nghịch cảnh, lụy vì trái ngang

    Chuỗi trằn trọc mênh mang suy tưởng
    Lạc lõng hồn ngất ngưởng xót xa
    Nỉ non dế thán canh ba
    Xốn xang tấc dạ ánh ngà héo hon

    Vấn nhân thế vẹn tròn cõi mộng
    Hay xuôi nguồn gió động không gian
    Tơ phơi duyên bạc chóng tàn
    Đôi tim tha thiết chứa chan sắc hồng

    Phải trắc trở bão giông giăng kín
    Thuyền trập trùng bịn rịn bến sông
    Vân vê lạnh lẽo vào đông
    Vạn niềm thương nhớ bềnh bồng bể dâu

    Sầu chất ngất canh thâu rời rã
    Quạnh rèm thưa giục giã tiếng chuông
    Mành song se sắt khẽ luồn
    Giá băng tâm khảm hạt suông vắn dài

    Ai hạnh phúc! Tuyền đài em chọn
    Ai vui cười! Chông nhọn riêng em
    Ai dang cánh mỏng bên rèm
    Ai thêu gối lộng đượm thêm thắm tình

    Còn thống khổ lặng thinh em gánh
    Nỗi ưu tư sóng sánh chiếm xâm
    Gom thơ nhặt lá âm thầm
    Bút khơi phiến chẻ, trầm ngâm một mình.


    November 13, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (507)

    Trầm Ngâm Một Mình

    Bầu tĩnh mịch trời đêm loang lổ
    Uống từng dòng thố lộ chàng ghi
    Buồn vương vắt vẻo hàng mi
    Phận rơi nghịch cảnh, lụy vì trái ngang

    Chuỗi trằn trọc mênh mang suy tưởng
    Lạc lõng hồn ngất ngưởng xót xa
    Nỉ non dế thán canh ba
    Xốn xang tấc dạ ánh ngà héo hon

    Vấn nhân thế vẹn tròn cõi mộng
    Hay xuôi nguồn gió động không gian
    Tơ phơi duyên bạc chóng tàn
    Đôi tim tha thiết chứa chan sắc hồng

    Phải trắc trở bão giông giăng kín
    Thuyền trập trùng bịn rịn bến sông
    Vân vê lạnh lẽo vào đông
    Vạn niềm thương nhớ bềnh bồng bể dâu

    Sầu chất ngất canh thâu rời rã
    Quạnh rèm thưa giục giã tiếng chuông
    Mành song se sắt khẽ luồn
    Giá băng tâm khảm hạt suông vắn dài

    Ai hạnh phúc! Tuyền đài em chọn
    Ai vui cười! Chông nhọn riêng em
    Ai dang cánh mỏng bên rèm
    Ai thêu gối lộng đượm thêm thắm tình

    Còn thống khổ lặng thinh em gánh
    Nỗi ưu tư sóng sánh chiếm xâm
    Gom thơ nhặt lá âm thầm
    Bút khơi phiến chẻ, trầm ngâm một mình.


    November 13, 2018
    Tam Muội


    Trăm Bề Đớn Đau

    Nỗi thao thức tơ tình vướng đoạn
    Cứ mãi hoài u ẩn, xót xa
    Tình yêu thắm thiết, đậm đà
    Éo le, ngang trái khiến xoa đầm đìa!

    Đường dẫn lối nẻo về bế tắc
    Để chuỗi ngày dằn vặt héo hon
    Đêm đêm cố níu ảnh tròn
    Tận nơi diệu vợi, chập chờn, chơi vơi

    Lắm bao lúc ngậm ngùi, thương nhớ
    Lắm những lần trăn trở, vấn vương
    Cũng rồi khắc khoải sầu tương
    Canh khuya giá lạnh hàn sương nhỏ dài

    Tìm phôi lãng thơ say xuống bút
    Bút xuống rồi, từng phút bâng khuâng
    Ngắm trăng, trăng rực ánh vàng
    Mà hồn chỉ giấy còn thân chốn nào?

    Khuya tĩnh mịch nghẹn ngào, tê tái
    Một cái gì cứ nhói giữa tim
    Kia hình ảnh bóng của em
    Gần trong gang tấc, nhưng đèn chẳng treo

    Ai thả gót không đèo không suối
    Ai xây lầu không đợi không trông
    Ai mơ giấc được ấm nồng
    Ai chèo thuyền lướt xuôi dòng nhấp nhô

    Còn đây lặng bên bờ nước chảy
    Nghe tiếng đàn Thương khảy vọng về
    Âm vang da diết não nề
    Khiến lòng yêu dấu trăm bề đớn đau…


    13/11/2018
    Nguyễn Thành Sáng





    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (508)

    Trăm Bề Đớn Đau

    Nỗi thao thức tơ tình vướng đoạn
    Cứ mãi hoài u ẩn, xót xa
    Tình yêu thắm thiết, đậm đà
    Éo le, ngang trái khiến xoa đầm đìa!

    Đường dẫn lối nẻo về bế tắc
    Để chuỗi ngày dằn vặt héo hon
    Đêm đêm cố níu ảnh tròn
    Tận nơi diệu vợi, chập chờn, chơi vơi

    Lắm bao lúc ngậm ngùi, thương nhớ
    Lắm những lần trăn trở, vấn vương
    Cũng rồi khắc khoải sầu tương
    Canh khuya giá lạnh hàn sương nhỏ dài

    Tìm phôi lãng thơ say xuống bút
    Bút xuống rồi, từng phút bâng khuâng
    Ngắm trăng, trăng rực ánh vàng
    Mà hồn chỉ giấy còn thân chốn nào?

    Khuya tĩnh mịch nghẹn ngào, tê tái
    Một cái gì cứ nhói giữa tim
    Kia hình ảnh bóng của em
    Gần trong gang tấc, nhưng đèn chẳng treo

    Ai thả gót không đèo không suối
    Ai xây lầu không đợi không trông
    Ai mơ giấc được ấm nồng
    Ai chèo thuyền lướt xuôi dòng nhấp nhô

    Còn đây lặng bên bờ nước chảy
    Nghe tiếng đàn Thương khảy vọng về
    Âm vang da diết não nề
    Khiến lòng yêu dấu trăm bề đớn đau…


    13/11/2018
    Nguyễn Thành Sáng


    Duyên Đời Lỗi Nhịp Câu Ca

    Cung réo rắt úa nhàu dáng nguyệt
    Tiếng tơ đồng nhiệt huyết mông lung
    Chàng ơi mòn mỏi tương phùng
    Giao bôi nhấp chén khuê trung thỏa nguyền

    Lời hứa hẹn khúc huyền nối tiếp
    Lỗi nhịp cầu hiện kiếp trái ngang
    Con sông rẽ hướng chia đàng
    Thuyền xoay sóng dạt khẽ khàng gió xô

    Đêm vằng vặc nhấp nhô ánh tỏ
    Gợn mặt hồ mi nhỏ dòng châu
    Chỉ hồng thắm đượm khắc sâu
    Nhưng bầu xám xịt, bóng câu gập ghềnh

    Nỗi canh cánh lênh đênh sóng biếc
    Lỡ chuyến đò nuối tiếc đời hoa
    Suối mây rã rệu lòa xòa
    Dư hương âm ỉ nhạt nhòa tầng không

    Rầu cung quế chất chồng dâu bể
    Nghĩa hiếu tình nào dễ cắt đôi
    Ngàn năm vàng đá trao rồi
    Mà nay hai mảnh hồn trôi vật vờ

    Thoáng nhức nhối bơ vơ hoang hoải
    Chim lẻ bầy khắc khoải vấn vương
    Những mong mảng trắng chung đường
    Ấp ôm gối lạnh chiếu gương ngậm ngùi

    Thơ xướng họa nguồn vui an ủi
    Phôi pha niềm thui thủi cô đơn
    Lầu hiên mưa phủ chập chờn
    Thấm tơ nứt rạn giọt hờn ngân nga!


    November 14, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (509)

    Canh Cánh Mộng Tình

    Anh kết tình thơ vạn chữ yêu
    Gởi vào nơi đó biết bao nhiêu
    Niềm thương lưu luyến vầng trăng mộng
    Nỗi nhớ ngân nga tiếng sáo diều
    Nhìn biển gợn buồn đêm tĩnh lặng
    Nghe sương nhỏ nhớ bóng cô liêu
    Thấy lòng thương quá hồn em ạ
    Canh cánh heo may ánh nhạt chiều!

    16/06/2015
    Nguyễn Thành Sáng


    Kết Trọn Mộng Tình

    Lỡ chuyến phà duyên vạn kỷ YÊU
    Trần gian gặp lại thiết tha NHIÊU
    Thời xưa kết tóc tỏa trăng MỘNG
    Thuở nọ se tơ ngân sáo DIỀU
    Nghĩa vỡ chia hai miền tĩnh LẶNG
    Tình tan rẽ lứa chốn cô LIÊU
    Từ nay chẳng thể xa Yêu Ạ
    Nhẹ nắm tay anh trải ánh CHIỀU.

    November 14, 2018
    Tam Muội




    Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (510)

    Duyên Đời Lỗi Nhịp Câu Ca

    Cung réo rắt úa nhàu dáng nguyệt
    Tiếng tơ đồng nhiệt huyết mông lung
    Chàng ơi mòn mỏi tương phùng
    Giao bôi nhấp chén khuê trung thỏa nguyền

    Lời hứa hẹn khúc huyền nối tiếp
    Lỗi nhịp cầu hiện kiếp trái ngang
    Con sông rẽ hướng chia đàng
    Thuyền xoay sóng dạt khẽ khàng gió xô

    Đêm vằng vặc nhấp nhô ánh tỏ
    Gợn mặt hồ mi nhỏ dòng châu
    Chỉ hồng thắm đượm khắc sâu
    Nhưng bầu xám xịt, bóng câu gập ghềnh

    Nỗi canh cánh lênh đênh sóng biếc
    Lỡ chuyến đò nuối tiếc đời hoa
    Suối mây rã rệu lòa xòa
    Dư hương âm ỉ nhạt nhòa tầng không

    Rầu cung quế chất chồng dâu bể
    Nghĩa hiếu tình nào dễ cắt đôi
    Ngàn năm vàng đá trao rồi
    Mà nay hai mảnh hồn trôi vật vờ

    Thoáng nhức nhối bơ vơ hoang hoải
    Chim lẻ bầy khắc khoải vấn vương
    Những mong mảng trắng chung đường
    Ấp ôm gối lạnh chiếu gương ngậm ngùi

    Thơ xướng họa nguồn vui an ủi
    Phôi pha niềm thui thủi cô đơn
    Lầu hiên mưa phủ chập chờn
    Thấm tơ nứt rạn giọt hờn ngân nga!


    November 14, 2018
    Tam Muội


    Niềm Đau Và Nỗi Đợi

    Tiếng đàn Thương từ xa vọng lại
    Âm vang buồn, tê tái niềm sương
    Trầm ngâm, thao thức canh trường
    Lòng anh da diết, vấn vương, não nề!

    Nỗi ôm ấp câu thề hẹn ước
    Cố vươn mình thả bước thênh thang
    Tiếc thay duyên phận lỡ làng
    Sông sâu đò vắng để ngàn khổ đau

    Tình tha thiết dạt dào muôn nhớ
    Nẻo nghìn trùng cách trở, xót xa
    Lắm khi trăn trở dưới tà
    Thẫn thờ hướng vọng, biết mà tìm đâu

    Ngày thui thủi ôm sầu lặng lẽ
    Dưới khung mờ quạnh quẽ đìu hiu
    Lan man nghĩ ngợi thật nhiều
    Cũng rồi chỉ thấy cánh diều đứt dây!

    Yêu dấu hỡi! Có hay anh nói
    Có khiến lòng rười rượi không em?
    Thì đây chỉ mối tơ duyên
    Đôi ta chia nửa cất tim đợi chờ

    Chờ héo hắt ngập bờ trăng lặn
    Chờ mỏi mòn phủ ráng hoàng hôn
    Chờ cho mục cả hai chân
    Chờ hoang cỏ lạnh chập chờn bóng ma

    Hồn chúng mình bay ra biển lớn
    Ngắm bốn bề gió giỡn, sóng giăng
    Một lần nhìn lại không tầng
    Nghìn thu vĩnh biệt, âm gian trở về…


    15/11/2018
    Nguyễn Thành Sáng

Trang 17 của 20 Đầu tiênĐầu tiên ... 71516171819 ... CuốiCuối

Các Chủ đề tương tự

  1. Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 09-08-2018, 02:10 PM
  2. [ MV ] Người Miền Tây - Nguyễn Phi Hùng
    Bởi NhânHuỳnh trong diễn đàn Nhạc Việt Nam
    Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 24-07-2012, 11:57 AM
  3. [ MV ] Anh Yêu Em - Nguyễn Phi Hùng
    Bởi NhânHuỳnh trong diễn đàn Nhạc Việt Nam
    Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 24-07-2012, 11:56 AM
  4. Lời nguyền bí ẩn từ các viên đá quý
    Bởi [Mr.P] trong diễn đàn Chuyện lạ đó đây - Chuyện bí ẩn - Khám phá những bí mật
    Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 18-02-2012, 09:05 PM
  5. Trả lời: 0
    Bài viết cuối: 01-12-2010, 11:29 AM

Quyền viết bài

  • Bạn Không thể gửi Chủ đề mới
  • Bạn Không thể Gửi trả lời
  • Bạn Không thể Gửi file đính kèm
  • Bạn Không thể Sửa bài viết của mình
  •  

Quảng Cáo

RSS 2.0 XML MAP