Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (256)
Tôi Biết Rồi Đây Sẽ Mất Em
Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Đường me lá đổ ánh chao nghiêng
Kẻ về bên trái, người qua phải
Chấm dứt từ nay tiếng gọi mình!
Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Sương lam che kín bóng bên thềm
Võ vàng, héo hắt hay tơi tả
Cũng chỉ là thu tận trái tim
Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Tơ hồng mối chỉ kết se duyên
Bao năm nắn nót, nâng niu mãi
Giờ ngán ngẩm thay sợi xích xiềng
Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Nửa vầng chạnh khuyết thả màn đêm
Gợi thêm non nỉ từ xa vọng
Choáng ngộp tràn loang cả nỗi niềm
Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Dòng sông cuồn cuộn, lắc lư thuyền
Dưới bầu u ám treo mây xám
Tay mỏi, chèo lơi, lạc nẻo tìm
Tôi biết rồi đây sẽ mất em
Những chiều quạnh vắng dưới vành hiên
Nhìn sân lác đác vàng rơi rụng
Biết khóc hay cười hoặc lặng yên
Lắng nghe sâu thẳm ngàn lưu luyến
Bỗng chốc hóa thành đạn thẳng xuyên
Giữa quả đỏ hồng đang nhịp đập
Cho nhiều đau đớn để hoài rên!
19/9/2017
Nguyễn Thành Sáng
Khi Nào Trọn Mơ
(Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội)
Trời giáng cung trầm điệp sấm SUÔNG
Gió LUỒN mây DẠT NÁT tâm buông
Vạc sành gọi bạn thêm da DIẾT
Mắt BIẾC suy tư đọng giọt buồn
Chàng hỡi! Phương trời cảm vấn VƯƠNG
Nhớ THƯƠNG say ĐẮM LẮM sầu tương
Đèn khuya leo lét hoài thao THỨC
Day DỨT nợ duyên nhuốm đoạn trường
Chàng hỡi! Chẳng sao dỗ giấc NỒNG
Cõi LÒNG vàng VÕ NGÕ phòng không
Trần tình lận đận, đâu là NẺO
Thắt THẺO ruột gan, khổ chất chồng
Chàng hỡi! Quả hồng quá mỏng MANH
Tình XANH trao HẾT KẾT duyên lành
Mà sao nghịch cảnh hoài đeo ĐUỔI
Gần CUỐI cuộc đời, bến lạnh tanh
Chàng hỡi! Khi nào hội ngộ NHAU
Giọt CHÂU khỏi RỚT BỚT ưu sầu
Chuỗi dài mòn mỏi, bầu yên LẶNG
Trống VẮNG nỗi niềm, chàng biết đâu!
Chàng hỡi! Khi nào trọn giấc MƠ
Đôi BỜ nguyện ƯỚC MƯỢT đường tơ
Không đơn gối lẻ, tim khao KHÁT
Khúc HÁT tương tư mãi vật vờ
Chàng hỡi! Khi nào cùng ngắm SAO
Tình TRAO thắm THIẾT MIẾT dâng trào
Đêm trăng xướng hoạ, hoà âm HƯỞNG
Ý TƯỞNG thiếp chàng quyện đỉnh cao
Chàng hỡi! Khi nào hết lá LAY
Trang ĐÀI nho NHÃ ĐÃ sum vầy
Túp liều vang tiếng cười con TRẺ
Hoạ VẼ bức tranh tuyệt mỹ nầy!
July 22, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (257)
DƯ ÂM ĐỂ LẠI
Phong vũ bao trùm cả thế gian
Đưa về kết tụ bốn mùa sang
Biến mình, chuyển hoá muôn vàn cảnh
Như nước khi ròng, lúc ngập dâng!
Âm thầm chân bước bao ngàn sỏi
Kẻ được qua dòng êm ả trôi
Người trước chập chùng cơn sóng dữ
Một bầu ấm áp, một chơi vơi
Ý sống, tâm tình theo gối mộng
Đêm dài ảm đạm, nỗi chênh chông
Còn trăng toả ánh lung linh rạng
Mấy gói hành trang, mấy bến lòng
Kẻ nặng suy tư, ôm thổn thức
Nghe niềm trăn trở trải xa xôi
Con đường cuộc sống về bao ngả
Thuyền đến làm sao chẳng bị trôi!
Những chiều lặng lẽ nhìn xa vợi
Canh cánh nghe lòng vọng tiếng ngân
Cô đọng một đời trong nẻo vắng
Đêm dài thui thủi ngắm tàn trăng
Để rồi ngày tháng cứ dần qua
Bóng ảnh năm nào đã cuốn xa
Cánh gió tung bay thời dĩ vãng
Tối mờ mở lại, nhịp ngân nga…
Hãy ngước nhìn lên ngắm bóng trăng
Dẫu đêm trôi tới, sáng nay tàn
Nhưng còn trên đó hồn thơ thắm
Vừa mới phủ trùm cõi thế gian!
Nguyễn Thành Sáng
Tương Kiến Chàng Thơ
(Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội)
Lặng ngắm tà dương nhạt cuối TRỜI
Lá RƠI lác ĐÁC THÁC ghềnh khơi
Đong đưa rặng liễu in hồ BIẾC
Hoa TUYẾT bay bay, thật tuyệt vời!
Thánh thót đàn ai vi vút DÂNG
Lâng LÂNG cõi DẠ PHẢ khung tầng
Nhặt khoan âm tiết như ai OÁN
Trích ĐOẠN biệt ly tích tịch ngân
Khàng khẽ lần theo điệu véo VON
Lối MÒN sơn CƯỚC BƯỚC chân son
Nốt trầm dạo khúc sầu vang VỌNG
Lắng ĐỌNG hồn côi, lộng núi non
Ẩn hiện bóng chàng trong khói SƯƠNG
Du DƯƠNG quyến LUYẾN CHUYỆN yêu đương
Nỗi niềm chan chứa tình son SẮT
Khoảnh KHẮC si mê đến lạ thường
Dưới bóng trăng vàng mây trắng BAY
Hình HÀI cao RÁO MẠO khoan thai
Nhẹ nhàng lướt phím buông từng NHỊP
Khúc ĐIỆP bổng trầm tợ gió lay
Mộng cảnh cùng chàng trải giấc MƠ
Ngẩn NGƠ vạn KỶ PHỈ nguyền tơ
Đỉnh cao lấp lánh như kim NGỌC
Tuyệt CỐC cao sơn hoạ áng thơ
Sấm sét giật mình, tim nhói ĐAU
Mưa NGÂU tháng BẢY RẢI giang cầu
Tình Lang ơi hỡi! Rơi nguồn LỆ
Đã TRỄ chuyến đò, dâu bể dâu..
Tình ngang trái chuỗi dài thao thức
Dưới ánh vàng bút mực đề thơ!
July 22, 2018
Tam Muội
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (258)
Tương Kiến Chàng Thơ
(Thơ Liên Vần – Tác Giả Tam Muội)
Lặng ngắm tà dương nhạt cuối TRỜI
Lá RƠI lác ĐÁC THÁC ghềnh khơi
Đong đưa rặng liễu in hồ BIẾC
Hoa TUYẾT bay bay, thật tuyệt vời!
Thánh thót đàn ai vi vút DÂNG
Lâng LÂNG cõi DẠ PHẢ khung tầng
Nhặt khoan âm tiết như ai OÁN
Trích ĐOẠN biệt ly tích tịch ngân
Khàng khẽ lần theo điệu véo VON
Lối MÒN sơn CƯỚC BƯỚC chân son
Nốt trầm dạo khúc sầu vang VỌNG
Lắng ĐỌNG hồn côi, lộng núi non
Ẩn hiện bóng chàng trong khói SƯƠNG
Du DƯƠNG quyến LUYẾN CHUYỆN yêu đương
Nỗi niềm chan chứa tình son SẮT
Khoảnh KHẮC si mê đến lạ thường
Dưới bóng trăng vàng mây trắng BAY
Hình HÀI cao RÁO MẠO khoan thai
Nhẹ nhàng lướt phím buông từng NHỊP
Khúc ĐIỆP bổng trầm tợ gió lay
Mộng cảnh cùng chàng trải giấc MƠ
Ngẩn NGƠ vạn KỶ PHỈ nguyền tơ
Đỉnh cao lấp lánh như kim NGỌC
Tuyệt CỐC cao sơn hoạ áng thơ
Sấm sét giật mình, tim nhói ĐAU
Mưa NGÂU tháng BẢY RẢI giang cầu
Tình Lang ơi hỡi! Rơi nguồn LỆ
Đã TRỄ chuyến đò, dâu bể dâu..
Tình ngang trái chuỗi dài thao thức
Dưới ánh vàng bút mực đề thơ!
July 22, 2018
Tam Muội
Khiến Em Bước Đến
(Họa lại thơ liên vần – Tác Giả Tam Muội)
Lặng lẽ so dây, khảy nhịp đàn
Mơ màng dào dạt nhặt rồi khoan
Bất ngờ ngước mặt nhìn ra trước
Thấy được hình “Ai” chạnh ngỡ ngàng!
Kiều diễm dung nhan sắc rạng ngời
Nụ cười e ấp đắp bờ môi
Thanh tao duyên dáng thuyền quyên ấy
Đã “xoáy” con tim một chút rồi
Nho sinh gác phím, sững sờ ra
Ớ! Ớ!...Nàng! Nàng! Đang lộn nhà
Xa lạ chưa lần quen gặp gỡ
Sao vô tận cửa gật chào ta?
Nét ngọc nghiêng nghiêng vẻ thẹn thùng
Khẽ khàng cất tiếng quyện thanh trong
Dạ không! Tiện thiếp nào đi lạc
Bởi nhạc du dương khiến cõi lòng,,,
Ngất ngây say đắm chảy vào tim
Lưu luyến, bâng khuâng dẫn gót tìm
Thấy bức tranh buồn khung tĩnh lặng
Lâng lâng khuấy động nỗi niềm riêng…
Còn đây tấc dạ cũng nao nao
Đau đáu tâm tư tự thuở nào
Hình bóng hồn Nương nơi giấc mộng
Bềnh bồng ẩn hiện…Cứ làm sao…
Nhìn nàng giông giống ảnh ta mơ
Bỡ ngỡ phút giây đẩy thẫn thờ
Có phải tiền duyên non biển hẹn
Khiến em bước đến…Ghé qua bờ…
“Niềm vương vấn âm thầm dệt mộng
Dẫu tháng ngày chỉ bóng mà thôi!”
24/7/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (259)
Tự Tình Bậu Với Qua
(Thơ Liền Âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng)
(Thơ Vui Miệt Vườn)
Trời quang đãng bỗng là đà mây phả
Ảm đạm bầu lả chả giọt mưa sa
Tiếng sấm sét đàn gà chạy tá lả
Vài bụi hồng rệu rã dưới gốc đa
Mưa ngập lối sao mà rần trọn quả
Tiết khí trời làm da rát bỏng nha
Vội đi lấy trái cà, dưa và giá
Xây mịn màng đem xả lấy nước tha
Nhìn tứ phía căn nhà sao vắng quá
Cảnh âm u phố xá cũng xót xa
Vì cơm áo bôn ba nơi xứ lạ
Chạnh cõi lòng buồn bã lệ rớt ra
Thân côi cút vóc ngà đời vất vả
Sáng hừng đông tất tả tới chiều tà
Cơm chẳng thiết chén trà hay nước đá
Quần quật hoài rời rã dáng như ma
Tạm giấy mực phôi pha vần thơ tả
Gửi nỗi niềm tất cả đến người “TA”
Có ray rứt diết da tràn đáy dạ?
Tư lự hồi hóp má khổ cho “QUA”
Hay là Bậu lân la nơi buông thả
Sớm tới chiều cùng ả ở bi da
Cứ xà nẹo ỏng a cho mấy gả
Ghét gầm gừ nỗi đóa đập Bậu ha!
Bậu có biết chị Hà con bác Bá
Tháng Tám này là bả bước xe hoa
Tuy lớn tuổi hơi già so với má
Nhưng được phần gia phả toàn đại gia
Ngẫm nghĩ lại mấy bà sướng quá xá
Lấy được chồng tốt mã lại soái ca
Ai như Bậu với Qua toàn cặn bả
Thẩy ngoài đừơng cả tá chẳng ai tha
Mưa chợt tạnh thôi xa nhau chút nhá
Trút nỗi niềm đặng hả cái nư Qua
Qua phải chạy qua phà bên ông Cả
Mua kỳ đà ướp sả nhậu qua loa!
July 23, 2018
Tam Muội
Bày Mưu Kế
(Thơ liền âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng)
Ồ! Anh Ba! Sao lại ngồi nhậu đây
Chỉ sô lô không ai bầu bạn vậy
Khuôn mặt buồn, héo gầy như ma đấy
Khiến lòng tui áy náy, cảm thương thay!...
Chú năm ơi! Xúi quẩy con mười bảy
Vét sạch rồi hết thảy trắng bàn tay
Vợ hôm qua vừa cay vừa cầy sấy
Sợ ở nhà bị quậy vỡ tan thây
Tui rầu quá, lai rai cho quên ấy
Đợi khuya về cúng vái để cầu may
Còn mấy chục trong nầy chiều quýnh bậy
Coi thần tài thương hại nhỏ vài chai?
Chớ nếu không từ rày đành nát bấy
Bởi tam bành cứ mãi cả vòng xoay
Ngày sớm tối oé hoài làm tê tái
Tấm thân tàn lỡ dại rũ đường bay…
Anh Ba ơi! Lâu nay tui cũng trải
Đà bao phen sợ hải tím mặt mày
Nhưng cái tật bạc bài xui khiến bậy
Dục trưa nầy tui cạy ống vợ hay
Bả khua trống khua chày ê cả gáy
Tiếp ôm đồ tui thảy khỏi hàng dây
Mặt chừ bự nhạt phai màu luyến ái
Bỏ Cu Tèo nhỏ dại té sưng vai
Tui sùng bụng muốn gây nhưng ái ngại
Vì nghĩ tình êm ái thuở còn trai
Hể mỗi độ gió lay cành phe phẩy
Tim dạt dào động đậy nhớ thương say…
Anh Ba! Ực một cái rồi nghe nầy
Chỉ còn cách “rung cây” hù kiến chạy
Để giữ thế vùng vẫy giữa tầng mây
Tui với anh sáng mai giả đò bái
Trước bàn thờ ba lạy với dao phay
Đợi nhằm lúc bả quay qua bả hấy
Cầm dao lên nói lẩy nếu còn nhai
Chặt cụt hẳn “chỗ nầy” cho bà thấy!
“Thơ vui”
25/7/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (260)
Bày Mưu Kế
(Thơ liền âm – Tác Giả Nguyễn Thành Sáng)
Ồ! Anh Ba! Sao lại ngồi nhậu đây
Chỉ sô lô không ai bầu bạn vậy
Khuôn mặt buồn, héo gầy như ma đấy
Khiến lòng tui áy náy, cảm thương thay!...
Chú năm ơi! Xúi quẩy con mười bảy
Vét sạch rồi hết thảy trắng bàn tay
Vợ hôm qua vừa cay vừa cầy sấy
Sợ ở nhà bị quậy vỡ tan thây
Tui rầu quá, lai rai cho quên ấy
Đợi khuya về cúng vái để cầu may
Còn mấy chục trong nầy chiều quýnh bậy
Coi thần tài thương hại nhỏ vài chai?
Chớ nếu không từ rày đành nát bấy
Bởi tam bành cứ mãi cả vòng xoay
Ngày sớm tối oé hoài làm tê tái
Tấm thân tàn lỡ dại rũ đường bay…
Anh Ba ơi! Lâu nay tui cũng trải
Đà bao phen sợ hải tím mặt mày
Nhưng cái tật bạc bài xui khiến bậy
Dục trưa nầy tui cạy ống vợ hay
Bả khua trống khua chày ê cả gáy
Tiếp ôm đồ tui thảy khỏi hàng dây
Mặt chừ bự nhạt phai màu luyến ái
Bỏ Cu Tèo nhỏ dại té sưng vai
Tui sùng bụng muốn gây nhưng ái ngại
Vì nghĩ tình êm ái thuở còn trai
Hể mỗi độ gió lay cành phe phẩy
Tim dạt dào động đậy nhớ thương say…
Anh Ba! Ực một cái rồi nghe nầy
Chỉ còn cách “rung cây” hù kiến chạy
Để giữ thế vùng vẫy giữa tầng mây
Tui với anh sáng mai giả đò bái
Trước bàn thờ ba lạy với dao phay
Đợi nhằm lúc bả quay qua bả hấy
Cầm dao lên nói lẩy nếu còn nhai
Chặt cụt hẳn “chỗ nầy” cho bà thấy!
“Thơ vui”
25/7/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thủ Thỉ Tiếng Tơ Lòng
(Hoạ Thơ Liền Âm - Tác Giả Nguyễn Thành Sáng)
(Thơ Vui Miệt Vườn)
Mình yêu hỡi! Hôm qua bên anh Mã
Mở tiệc mừng đặng gả út Mộng Nga
Em sang bển gọi là bưng mâm quả
Phụ đàn trai vì chả có bòn ca**
Chừng chạng vạng tà tà chân sáo đá
Thằng Tèo khiêng rổ cá bộn ngang qua
Nó khệ nệ bảo là đồ của má
Đưa cho em vì đã giúp chị Hà
Khoái quá cỡ ngồi sà bên đám mạ
Tặng bốn con cho Cả bác cậu Thà
Con anh Thiệt chủ phà trên An Khả
Còn bao nhiêu gói lá đem về nhà
Để lát nữa lột da nhồi mớ chả
Mình rảnh thì bó sả cắt làm ba
Mơi xuống chợ thì là mua một rá
Bơi xuồng về rửa xả nước sạch nha!..
Giờ sát lại dịu xoa lòng buồn bã
Vì thương mình nổi đoá lại chua ngoa
Chuyện xúi quẩy chánh tà đừng nghe nhá
Chú Năm thời cũng phá sản bại gia
Ghiền cờ bạc chiếu toà còn phải trả
Cảnh nợ nần lấp khoả hỏng được đa
Họ dữ lắm xiết nhà đào mồ mả
Tội tổ tiên gia phả lẫn ông bà
Mình đừng giận thật thà xin xí xoá
Không muốn đời vất vả với bôn ba
Nên lớn tiếng rầy la mình xối xả
Cái nư mà chứ dạ cũng xót xa
Mình yêu hỡi! Ly trà mời hạ hoả
Chút men tình khuây khoả đượm mặn mà
Anh hãy uống thiết tha ngời cung toả
Phút giây nầy "trổ quả ngát tinh hoa"
Tình vạn kỷ dung hoà dù vạn ngả
Trăm đoạn trường hỉ hả để phôi pha
Ngoài song cửa ánh ngà đang lồ loã
Chốn khuê phòng phím nhả khúc hoan ca!
July 25, 2018
Tam Muội
** Bòn ca nói lái lại là BÀ CON