Lời Của Trái Tim
Canh khuya thao thức cạnh bàn tròn
Rỉ rả nhẹ nhàng khúc nỉ non
Sâu thẳm từ trong loang tiếng vọng
Hỡi người trầm mặc dưới đêm đơn!
Vì sao lặng lẽ giữa đêm nay
Trông bạn đìu hiu, nét guộc gầy
Cô tịch, thu hình ôm thổn thức
Cả bầu ảm đạm quấn hồn ai
Ngồi đây kết chữ đọng thành thơ
Nắn nót từng câu trải nguyệt mờ
Phôi lãng u hoài hay dệt mộng
Ru tình hay khoả nỗi chơ vơ?
Ai tận trời xa hứng gió ngàn
Ai ngồi trên cỏ tắm trăng vàng
Ai bên phím nhạc, dìu êm ả…
Còn Sáng, mình ên uống bóng đèn!
Có thấy cô đơn, có thấy buồn
Có nghe đồng vọng tiếng ngân chuông
Có sầu héo hắt làm băng giá
Buốt tái hồn sương khúc đoạn trường?
Sao người cứ mãi dáng âm thầm
Chẳng nói một lời, chẳng trở trăn
Cặm cụi, miệt mài lên bức vẽ
Nào mây, sông nước với trăng xanh
Ta nghe cảm xúc biết là bao
Dẫu tối âm u ánh nhạt màu
Mãi vẫn lặng lờ con nước chảy
Dưới dòng sông cạn, gió lao xao.
19/8/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Nỗi Buồn Chợt Đến
Ta cảm như là trống rỗng không
Chợt hồn trượt té rớt trên sông
Nằm im, ngửa bóng nhìn trôi bạc
Buồn bã làm sao tận tấc lòng!
Đã mấy thu rồi vượt nẻo xa
Từ trong sâu thẳm mãi lời ra
Cố bay người nhé, qua tầng rộng
Để thấy chung quanh đẹp lắm mà
Sớm tối âm thầm lửa nấu nung
Mỏi mê, vất vả cũng bằng không
Canh khuya thao thức đan từng chữ
Chiều ngắm vầng mây dệt nỗi lòng
Biết bao khắc khoải với chông gai
Chân vẫn bon bon dẫu rã hài
Mảng rớt, da mòn phơi nắng gió
Xá gì buốt tái với tàn phai
Từ cõi thâm sơn đến đỉnh ngàn
Đàn ngân réo rắt điệp mơ màng
Ru ta say giấc, đi vào mộng
Lững thững, nhẹ nhàng lại ánh trăng…
Chiều nay sắc tím phủ hoàng hôn
Chợt cảm bâng khuâng níu mảnh hồn
Một khối không gian đầy lam trắng
Gió từ dĩ vãng kéo từng cơn
Rồi cả khung trời vạn xám vây
Phủ mờ chung rượu đựng men say
Chơi vơi chiếc bóng sầu loang ảnh
Trống vắng, đìu hiu rải lối dài.
17/8/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
GIÓ VỚI BẠN
Gió lại đến cất lời han hỏi
Nầy Sáng ơi! Chẳng nói lại ngồi
Như hồn ở tận xa xôi
Lan man tư lự, đầy vơi nỗi niềm...
Bạn thân hỡi! Hằng đêm điệp khúc
Đã nghĩ gì những lúc suy tư
Mà sao buồn bã thẫn thờ
Giống như quạnh quẽ, chơ vơ cõi lòng?
Sông xanh chảy theo vòng xuôi ngược
Nương thuỷ triều con nước xoay vần
Lặng nhìn nét bạn bâng khuâng
Một vầng ảm đạm xé lần tả tơi
Thuở hôm nào đầy vơi nồng ấm
Thế mà nay nét thắm loãng pha
Phải chăng hồn nhẹ ngân nga
Đi theo tiếng gọi gần xa mất rồi?
Sáng ơi Sáng! Một thời năm tháng
Những chiều buồn có bạn có ta
Cùng chung quyện bóng xế tà
Lời ca, tiếng hát trải ra giải sầu
Có những buổi canh thâu thao thức
Sẻ chia tình, day dứt cho nhau
Đắng cay, tàn úa, héo sầu
Gió đưa, bạn nhỏ, ánh màu xót đau
Rồi hôm nay lệ trào khoé mắt
Thấy sao như đã mất bạn rồi
Ai kia tìm hái sao trời
Để cho gió lạnh tả tơi tâm hồn…
Gió ơi gió! Tủi hờn chi nữa
Suốt cuộc đời trăn trở, ta mơ
Từng đêm luôn mãi đợi chờ
Mong trăng toả sáng để rờ sao đêm
Yêu trăng sao là niềm mộng sống
Chẳng đổi thay tận bóng hồn ta
Thời gian dõi mắt gần xa
Ảnh hình đã khắc, tim ra đón tìm
Luôn ghi dấu hằng đêm có bạn
Một bạn đường tỏ rạng đậm đà
Vi vu dưỡng hướng xông pha
Lộng vang dũng mãnh, chẳng sa lụy đời
Từng khắc nguyện chẳng rời tình bạn
Mãi bên nhau lai láng hương nồng
Sông sâu nước chảy xuôi dòng
Vẹn tròn, thắm thiết tâm đồng tình ta
Nay hồn vút bay ra vũ trụ
Gặp sao trời ấp ủ vầng pha
Nghe yêu, thấy cảm sao ngà
Nhưng đong đầy mãi sắc hoa với người
Dẫu đây duỗi hái sao trời
Đừng buồn thổi nhé, nghe lời thiết tha
Lòng nầy nguyện chẳng phôi pha
Trọn đời vẫn mãi hồn ta chẳng dời...
20/8/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
"Bởi uống cạn vầng trăng mười sáu
Để trọn đời đau đáu bâng khuâng..."