Đêm trước đổi mới : Nỗi khổ người đi sứ

nhokrellysok

New member
Các nam cán bộ, nhân viên công tác tại sứ quán VN ở nước ngoài thường không được đem vợ theo, vì Nhà nước cần phải tiết kiệm kinh phí. Thế cho nên, các nhân viên sứ quán đã có vợ nhà thường phải nhịn... cái chuyện ấy trong thời gian đi sứ (thường là 4 năm).

Tức cảnh sinh tình, có nhà thơ dân gian trong sứ quán đã làm bài thơ:


“Bốn năm là một nhiệm kỳ
Cơm treo mèo nhịn còn gì là xuân
Vợ thì xa, gái thì gần
Nó chỉ mặc váy chứ mặc quần đếch đâu
Đùi tròn da trắng lông nâu
Không nhìn thì tiếc, nhìn lâu thì thèm
Cũng liều một phát thử xem
Nếu đại sứ biết thì “em” xin... chuồn (về nước)!


Khổ nhất là những chàng trai chưa vợ, sức khỏe sung mãn thế mà phải chịu đựng “ăn chay” nên mấy chàng đã làm bài thơ... “Thò - thụt”:


Trăm năm trong cõi người ta
Ai ai cũng phải thò ra - thụt vào
Sùng đạo như cái nước Lào
Thế mà cũng phải thụt vào - thò ra
Văn minh như cái nước Nga
Ai ai cũng phải thò ra - thụt vào
Thế giới bất cứ nước nào
Ai ai cũng phải thụt vào - thò ra
Chớ đâu như cái nước ta
Sao mà lại cấm thò ra - thụt vào.


Thế mới biết, đâu phải được đi sứ là sướng đâu!


THẰNG HỀ
 
Back
Top