nhokrellysok
New member
Trong quán bia, có hai anh trung niên đọc hai câu thơ văn xuôi về quan hệ giữa vợ và bồ. Một anh đọc:
- Vợ là kẻ địch, bồ bịch là ta, chiến tranh xảy ra, thì ta thua địch, hoà bình rục rịch, ta lại về ta.
Anh khách bảo:
- Hay lắm! Nhưng nếu xếp vợ là kẻ địch thì không nên. Chẳng lẽ anh chung sống với địch à. Tớ có câu này hay hơn: "Bồ là phở, vợ là cơm. Sáng đưa cơm đi ăn phở. Trưa mời phở đi ăn cơm. Chiều phở về nhà phở, cơm về nhà cơm. Tối ngủ với cơm mà lòng lại nhớ phở".
- Vợ là kẻ địch, bồ bịch là ta, chiến tranh xảy ra, thì ta thua địch, hoà bình rục rịch, ta lại về ta.
Anh khách bảo:
- Hay lắm! Nhưng nếu xếp vợ là kẻ địch thì không nên. Chẳng lẽ anh chung sống với địch à. Tớ có câu này hay hơn: "Bồ là phở, vợ là cơm. Sáng đưa cơm đi ăn phở. Trưa mời phở đi ăn cơm. Chiều phở về nhà phở, cơm về nhà cơm. Tối ngủ với cơm mà lòng lại nhớ phở".