Jane_Nolin
New member
Câu truyện bắt đầu.................
Cách bờ biển Đông khoảng 20km, trong một lãnh thổ rộng lớn, đó là bán đảo đông Dương, Hay còn gọi là Nước cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam.( Nước này là quê hương yêu dấu của mình. Hihi,) Gồm 2 thành phố lớn nhất đó là: Hà Thành và Sài thành. Hai thành phố này có thể coi là đẳng cấp thế giới. Có sự phát triển mạnh mẽ và lượng dân cư đông đúc, toàn đại gia con nhà [VIP]. Tất cả hợp thành một vương quốc hùng mạnh sánh ngang với Đế quốc Mỹ.....Ở đó có một nhà vua trị vì, tên là Trần trí Dũng. Vua có 4 người vợ chính thức, toàn là công chúa và hơn 60 cung phi..(Lắm thía)
Thời vua trị vì, khoảng vào thế kỉ 21. Đất nước thanh bình, nhân dân sung túc. Bởi vậy Trần trí Dũng tự cho mình là đức quân vương hùng mạnh nhất thế gian. Chỉ có một điều làm dơ bẩn hạnh phúc đó: Ấy là vua đã khá cao tuổi mà vẫn chưa có con nối dõi, mặc dù có nhiều cung phi đến vậy, vua lại ko thích nhận con nuôi. Thế mới khổ. Trên báo đài lại nhan nhản
-"Thưa đức vua bao giờ mới cho người dân biết tin vui của người đây, sao mãi đến giờ này vẫn chưa có hoàng tử vậy"-Người dân
-"Liệu đến khi nào vua mới có hoàng tử, các bạn hãy đón xem bản tin thời sợ vào ngày mai!"-Biên tập viên
-"Đập ti vi cho ta!":n21:
-"Đức vua bớt giận, hả hoả đi cả cháy muzi, hỏng hóc hết bộ phận bây giờ!"
-"Tể tướng!, lũ dân này loạn cả rồi, bây giờ trên báo đài suốt ngày tự do phát biểu trên ti vi làm nhục ta. Mi xử vụ này đi"
-"Dạ, thần tuân lệnh, nhưng xử thế nào ạ?":n16:
-"Đồ ngu, theo ta bao nhiêu năm mà vẫn ko biết sao?"
-"Dạ...Bay đâu, thi hành thánh chỉ mới của đức vua, đạp hết ti vi"
-"Thôi thôi, ý ta ko phải thế!"
Đức vua bó tay, tể tướng hâm quá, Ta đùa mà tưởng thật. Ta đến từng này tuổi rồi mà sao vẫn chưa có hoàng tử nối dõi, đó là bất hạnh lớn nhất trong đời ta. Cuối cùng ko thể im lặng được nữa vua tâm sự với tể tướng
-"Tể tướng, có phương thức gì cứu vãn tình hình này chăng, nếu ko lòng nhân dân sẽ ko thể yên ổn"
Tưởng tể tướng ko biết gi, nhưng hôm nay thông minh đột xuất, (hồi trước hơi ngu thật).
-"Nếu bệ hạ hỏi thần về sự thông thái, thì điều này e rằng vượt quá giới hạn của thần. Đất nước đã lành thành viên của WTO, nên có phương thức phát triển phù hợp. Tuy rằng là một quốc gia hùng mạnh nhưng Việt Nam chưa có Hoàng tử, điều đó sẽ ảnh hưởng đến lòng dân. Trong những trường hợp như thế, vua nên cầu nguyện phật tổ như lai và ít uống rượu hút thuốc đi. Nên xây chùa khắp nơi để phật yên lòng..............blablabla ":n30:
-"Nói nhiều thía, rốt cuộc à gì, nói ý chính xem nào!"
-"Là lên chùa cầu nguyện!"
-"Ok, ngày mai đi cùng ta, tất cả thần dân nước việt nam cũng phải cầu nguyện cho ta sinh Hoàng tử......."
-"Tuân chỉ"
-"Bãi triều!"
Vua Trần trí Dũng lập tức làm theo lời khuyên của tể tướng . Ông phát cho mỗi nhà 1 triệu tiền việt nam để tổ chức thờ cúng cho linh đình, tăng lương cho các nhà sư, và cầu Phật suốt ngày.......Tấm lòng của vua đã lay động lòng phật. Và Vua được trời ban cho điều vua cầu ước, chẳng bao lâu, một hoàng hậu thụ thai và sau chín tháng sinh hạ một cậu con trai. Để tạ ơn, vua mở hội suốt cả tuần lễ, người dân Việt Nam thì tưng bừng tươi vui, chúc mừng Tân hoàng tử. Hoàng tử được đưa đến cho vua cha.
- "Còn bé mà khôi ngô quá!"- Tể tướng
-"Giống ta mà lại"- Vua
-"Vâng, rất giống ạ! Chúc mừng đức vua!"
-"Con à, ta đặt tên con là Trần Hoàng Việt nha con! "
Hoàng tử được nuôi nấng cực kì chu đáo. Cậu vừa đến độ tuổi đi học đã được học ở trường Hoàng Tộc. Là một nhân vật nổi tiếng trong giới quí tộc Việt Nam lúc bấy giờ, tuy còn ít tuổi nhưng Hoàng tử cực kì thông minh, ngoan ngoãn, có khả năng tiếp thu mọi điều cần thiết cho cuộc sống. Lớn lên ít nữa, Hoàng tử được học bóng rổ, karatedo, bóng đá, đấu kiếm...... Hoàng tử càng lớn càng có tài khiến cho cả giới quí tộc và đức vua cực kì ngưỡng mộ... .
Thoắt cái đã 17 năm trôi qua, Hoàng tử bây giờ đã là một thanh niên đẹp zai thì khỏi bàn rồi(cao 1m8 đấy, dáng chuẩn), lại tài giỏi. Hoàng tử Hoàng Việt vốn là học sinh ưu tú trong trường quí tộc Hà Nội. Sinh viên trường này thì VIP khỏi nói rồi: Đi ô tô đi học, hoặc là SH....Họ đều là con cái những gia đình giàu có và có thế lực bậc nhất Việt nam. Họ luôn muốn trở thành bạn thân của Hoàng tử nhưng điều đó là rất khó. Trong trường chỉ có hai người có thể nói chuyện với hoàng tử đó là
* Tùng, con trai tể tướng, đẹp trai ko kém gì hoàng tử
* Huy, anh em họ của hoàng tử
Còn lại á, chả có ai có thể trở thành bạn thân của hoàng tử cả, nhất là con gái vì chàng có một suy nghĩ khiến ai cũng phải đau lòng: con gái ko có gì là tốt đẹp...trừ hoàng hậu. Nhờ sự nổi tiếng đẹp trai tài giỏi của mình, biết bao cô gái và công chúa trên thế giới phải lòng Hoàng tử, duy chỉ có một người còn chưa biết hoàng tử là ai...........
-----------------------------------------
-"hoàng Việt, sao đám con gái kia dai như đỉa í, nó cứ nhìn tụi mình kìa!"- Tùng
-"Anh hoàng Việt, anh ko thấy có rất nhiều cô xinh sao? Gợi cảm nữa"- Huy
Hoàng Việt vẫn chăm chăm đọc sách ko để ý đến các cô gái đang nhìn mình.....Và cho đến khi đám vệ sĩ bị xô ngã bởi bọn con gái
-"Hoàng tử của em, đây là thư tình em gửi cho anh!"
-"Đây là quà của em, hoàng tử"
-"Tùng, Huy, mau lại cứu bạn bè đi chứ, đứng đó mà cười hả!"-
Sau một hồi vật lộn, bỏ chạy, cuối cùng hoàng tử cũng thoát được lũ con gái trong trường
-"Phù, mệt quá, con gái đúng là chúa rắc rối"
-"Ha ha có con gái theo thế mới vui!" - Tùng
-"Thôi tao về đây, bye!"
-"Hoàng tử đi cẩn thận lũ con gái phát hiện nha!^^"
-" Biết rồi, đúng là ngày đen đủi mà"
-"Tùng mày đi đâu đấy? Hoàng tử đâu?"- Tể tướng
-"Làm sao con biết được, bố càng già càng lắm chuyện"
-"Mày ăn nói với thằng bố mày thế hả con!"
-"Bố ơi, bố vào triều với đức vua đi, con có hẹn với hội quí tộc ở NICKky rồi!"
-"Suốt ngày chơi với bời, năm nay mà đúp ở lại lớp 11 tao cho mày tù chung thân!"
-"Cả thằng Huy mà chả lên đấy, đâu phải mình con biết chơi bời đâu! Mà teen là phải chơi cho hết mình, ko đến khi già suốt ngày ở trong cung thì..."
-"Thì sao? :07:"
-"Không sao, con đi bar đây :n04:goodbye!"
-"Hừ tí về chết với tao":n21:
-------------------------------
Vua vốn yêu thương Hoàng tử đằm thắm, bởi lẽ Hoàng tử làm vua mở mày mở mặt, hãnh diện vì có đứa con trai kì tài đến nhường ấy. Bởi vậy khi chàng tròn 17 tuổi(hình như là hôm nay) Vua cho gọi tể tướng đến bàn một chuyện hệ trọng quốc gia.
-"Tể tướng, con trai ngươi đi học về chưa?"
-"Dạ thưa đức vua, thằng Tùng nhà thần nó về lâu rồi, đang học bài ở nhà ạ( phét)"
-"Thế sao Hoàng tử, con ta còn chưa về?"
-"Dạ, có lẽ vì hoàng tử đang đi chơi cùng cô nào đó mà bên Mỹ gọi là 'gơn phờ ren' ạ"
-"Gơn phờ ren là gì thế?":n07::n07:
-"Cái này hỏi thằng Tùng con thần là rõ nhấ! Hôm nào nó cũng lảm nhảm, "Ôi gơn phờ ren của anh, tình yêu của anh..... ":n10::n10:
-"À cái này ta biết, đó là ngôn ngữ của giới tre bây giới gọi là....xì tinh"
-"Phải phải, đức vua nói đúng ạ"
-"Ha ha ha, có thế chứ!":08:
Đức vua và tể tướng nói chuyện mà ko biết Hoàng tử Hoàng Việt đang đứng ở ngoài cửa, nghe được hết cuộc nói chuyện, bật cười
-"Ec, xì tin mà, sao lại thành xì tinh thế này, đúng là càng già càng lẩm cẩm, hihi"
-"Hoàng tử, đứng đó làm gì, vào đi chứ"- Vương gia( bố Huy và là chú ruột của hoàng tử, là một người đa mưu, xảo quyệt)
-"Uhm, ta cũng đang chuẩn bị vào"
Hoàng tử bước vào cung, vẫn chư nhịn được cười khiến Vua Trí Dũng chả hiểu gì cả, nhìn tể tướng
-"Này, mi hỏi hoàng tử cười gì từ nãy giờ thế? có phải đi chơi với 'Gơn phờ ren'( Girl friend) về bị sốt không?"
-"Dạ thưa vua cha, con ko sao, con cũng ko đi với girl friend, mà vừa nãy con có gặp vài bạn cũ, hẹn sang Mỹ có việc"
-"Sang Mỹ?"
-"Vâng, đi American đó!"
-"Ôi, đi bây giờ làm cái gì, con ko ở nhà giúp ta việc nước hả? Đi nước ngoài suốt như thế thì ta biết làm thế nào?":05::n20:
-"Thưa đức vua" - Vương gia
-"Sao"
-"Thần cho rằng hoàng tử nên đi để hiểu biết hơn về thế giới bên ngoài"
-"Thế vương gia cho rằng Việt nam là thế giới bên trong hả?"
-"Dạ.."
-"Hoàng tử ko thể đi Mỹ vào giờ này, con ko thấy ta bận tối mắt sao, đêm còn ko đc ngủ. ":n19:
-"Dạ, phải ạ, đức vua bận suốt ngày, hoàng tử nên ở lại giúp vua việc nước!"- Tể tướng
Hoàng tử nghĩ thầm: "Hừ, lão già tể tướng kia, nói nhiều thế ko biết, nịnh hót là giỏi"
-"Con cứ ở Việt Nam, ta có một việc rất quan trọng liên quan đến đại sự quốc gia và sự tồn vong của đất nước ViệtNam. Nếu đi Mỹ lúc này, sẽ phải bay qua Ít sen và pa lét xin đang khủng bố dữ dội, nhỡ đâu Bi - La - Đen bắt con làm con tim thì sao, ôi, thế giới sẽ rơi vào thảm hoạ như chiến tranh thế giới thứ 2 mất ":n06::n27:
-"Cha, sao cha suy nghĩ vẩn vơ thế, chắc lại là lão già kia tiêm nhiễm cho cha chứ gì. Bây giờ con rất cần đi Mỹ, công ty của Alex đang đứng trước nguy cơ phá sản "
-"Ko đc, chuyện đó ko thể hệ trọng bằng chuyện này được"
-"Lại còn có chuyện quan trọng hơn ạ!"
-"Biết nói thế nào nhỉ? Con à, con cũng đã đủ tuổi kết hôn rồi. Ta cũng đã già, nên muốn có cháu bồng! ":n03::n02::n11:
Hoàng tử Việt Hoàng mặt tái mét, trán lấm tấm mồ hôi, sửng sốt đến độ ko biết trả lời thế nào.
-"Con nghĩ sao, có đc ko?"
-"Xin cha tha lỗi cho con, chứ con ko muốn lấy vợ đâu!":107::77:
-"Tại sao?"
-"Con còn đang đi học, với cả trông con còn trẻ thế này mà lấy vợ thì còn gì là tự do. Con ko muốn trói buộc đời mình vào một người con gái nào cả "
-"Please, cha cầu xin con đấy, con nỡ phụ lòng cha sao?":12::2:
-"Dạ thưa vua cha, con gái thường gây ra những điều rắc rối. Họ ăn chơi đua đòi, lẽo đẽo bám riết lấy con trai, như con vẫn thường thấy, giả dối và điêu ngoa. Có lẽ một ngày nào đó, tình cảm của con sẽ thay đổi nhưng điều đó sẽ cần một thời gian dài
----------------------------------------
-"Dạ Nguyệt , đi bán rau đi, mày mà đi muộn ế rau thì về tao cho ăn đòn!":14::14:
-"Con biết rồi, mới có 5 h sáng mà, mẹ cần gì vội thế chứ!":107:
-"Lại còn nói nhiều hả ? tao thật ko ngờ tao mang nặng đẻ đau ra mày ......mà bây giờ mày đổ đốn ra thế này đây!":07:
-"Ước gì ba còn sống, mẹ con mình sẽ đỡ khổ hơn, từ khi ba mất, mẹ từ một người hiền dịu đã trở nên hằn học, chanh chua, nhưng con biết mẹ rất tốt, chỉ là, nhà ta quá nghèo ........." Nguyệt nghĩ thầm, đội vội cái nón và trèo lên chiếc xe đạp "Cà tàng" ra chợ bán rau ...........
Chợ xóm Hà Nội buổi sáng, nhộn nhịp, nhưng sao gánh rau vẫn còn nguyên .... bên cạnh là một cô bé
-"Bác ơi, mua rau đi, rau rẻ và ngon đây !!!"
-"Ngon cái gì, tao trông như bị héo hay sao í "
-"Có bác héo thì có " :n32:Nguyệt lẩm bẩm
Đã 7 h rồi, hôm nay về lại bị mắng rồi , AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA, I dont want die .........
Tại Hoàng cung
-"Cái thằng này ốm hay sao mà lại ko thích lấy vợ ! Ko biết có cách gì ko ?":n07:
Tể tướng chen ngang
-"Dạ, có lẽ Hoàng tử đang có bệnh !"
-"Nói ta nghe xem !"
-"Theo khoa học thì gần đây xuất hiện giới tính thứ 3 là con trai phải lòng con trai, hội chứng gay ... Á, đau quá" Tể tướng bị một chiếc giày văng vào mặt:v30:
-"Cấm ngươi ăn nói bậy bạ , bộ định muốn đi lau chuồng xí 2 ngày sao ?"
-"Dạ, thần nhỡ mồm ạ"
-"Baaaaaaaaaaaaaaaaaaa"- Tùng hớt hải chạy đến
-"Cái thằng này, có chuyện gì thế!!!!!!!!!"
-"Mẹ đòi ăn rau muống! Đang rên ở nhà kìa"
-"Vậy thì thần xin phép, thần phải đi chợ bây giờ!":4:
-"Khoan ! Ta cũng muốn đi xem dân dạo này làm ăn buôn bán thế nào!" - Vua
-"Dạ, đi chợ ấy ạ!"
-"Phải, đi chợ càng nghèo càng tốt, ko đi siêu thị làm gì, nhàm"
Hoàng thượng cải trang làm dân thường đi chợ, trông có vẻ rất oai
-"Thấy ta thế nào, tể tướng!"
-"Vô cùng phong độ, y như david beckham ":n08:
-"Ha ha ha"
Tùng đi kế bên ko khỏi há hốc mồm ra, " quả là tâng bốc quá giỏi"
-"á , làm sao bây giờ , ko bán được rau , mình chết đi cho rảnh "
Nghe tiếng than, lòng thương dân của hoàng thượng trỗi dậy
-"Tể tướng, ra xem có chuyện gì xảy ra với cô bé kia !"
-"Làm sao con khóc ":n26:
-"Con xin ba, đừng cho mình là bụt nữa" -Tùng
-"Con đâu có khóc , chỉ là mãi mà gánh rau của con còn chưa bán được"- Nguyệt chán nản
-"Cướp, hoàng thượng hét to, túi tiền của ta":n24:
Nguyệt lao theo tên cướp, đấm cho hắn một trận túi bụi và trả lại túi tiền cho hoàng thương.
-"Của bác nè, lần sau phải cẩn thận nha, ở đây nhiều cướp lắm" Nguyệt thở hổn hển
-"Ta mua hết chỗ rau này" - Vua chỉ tay
-"Dạ ":42::13:
Nhìn kĩ Nguyệt, Hoàng thượng bật cười :78:khiến tể tướng ko tài nào hiểu nổi
-"Hoàng thượng có ý đồ gì đây ?"
-"Về thôi ! Tể tướng "
-"Ko thể tin được, như phép màu vậy"-Tùng bất chợt quay lại cười khiến cho Dạ Nguyệt đứng như trời chồng giữa chợ .................. Hôm nay làm sao thế nhỉ, một ngày hên .....
Hoàng thượng bước đi chậm rãi, vừa đi vừa cười :71:Khiến cho tể tướng một phen hú vía nói khẽ: "Tùng, mày xem hoàng thượng mắc bệnh gì"
Cách bờ biển Đông khoảng 20km, trong một lãnh thổ rộng lớn, đó là bán đảo đông Dương, Hay còn gọi là Nước cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam.( Nước này là quê hương yêu dấu của mình. Hihi,) Gồm 2 thành phố lớn nhất đó là: Hà Thành và Sài thành. Hai thành phố này có thể coi là đẳng cấp thế giới. Có sự phát triển mạnh mẽ và lượng dân cư đông đúc, toàn đại gia con nhà [VIP]. Tất cả hợp thành một vương quốc hùng mạnh sánh ngang với Đế quốc Mỹ.....Ở đó có một nhà vua trị vì, tên là Trần trí Dũng. Vua có 4 người vợ chính thức, toàn là công chúa và hơn 60 cung phi..(Lắm thía)
Thời vua trị vì, khoảng vào thế kỉ 21. Đất nước thanh bình, nhân dân sung túc. Bởi vậy Trần trí Dũng tự cho mình là đức quân vương hùng mạnh nhất thế gian. Chỉ có một điều làm dơ bẩn hạnh phúc đó: Ấy là vua đã khá cao tuổi mà vẫn chưa có con nối dõi, mặc dù có nhiều cung phi đến vậy, vua lại ko thích nhận con nuôi. Thế mới khổ. Trên báo đài lại nhan nhản
-"Thưa đức vua bao giờ mới cho người dân biết tin vui của người đây, sao mãi đến giờ này vẫn chưa có hoàng tử vậy"-Người dân
-"Liệu đến khi nào vua mới có hoàng tử, các bạn hãy đón xem bản tin thời sợ vào ngày mai!"-Biên tập viên
-"Đập ti vi cho ta!":n21:
-"Đức vua bớt giận, hả hoả đi cả cháy muzi, hỏng hóc hết bộ phận bây giờ!"
-"Tể tướng!, lũ dân này loạn cả rồi, bây giờ trên báo đài suốt ngày tự do phát biểu trên ti vi làm nhục ta. Mi xử vụ này đi"
-"Dạ, thần tuân lệnh, nhưng xử thế nào ạ?":n16:
-"Đồ ngu, theo ta bao nhiêu năm mà vẫn ko biết sao?"
-"Dạ...Bay đâu, thi hành thánh chỉ mới của đức vua, đạp hết ti vi"
-"Thôi thôi, ý ta ko phải thế!"
Đức vua bó tay, tể tướng hâm quá, Ta đùa mà tưởng thật. Ta đến từng này tuổi rồi mà sao vẫn chưa có hoàng tử nối dõi, đó là bất hạnh lớn nhất trong đời ta. Cuối cùng ko thể im lặng được nữa vua tâm sự với tể tướng
-"Tể tướng, có phương thức gì cứu vãn tình hình này chăng, nếu ko lòng nhân dân sẽ ko thể yên ổn"
Tưởng tể tướng ko biết gi, nhưng hôm nay thông minh đột xuất, (hồi trước hơi ngu thật).
-"Nếu bệ hạ hỏi thần về sự thông thái, thì điều này e rằng vượt quá giới hạn của thần. Đất nước đã lành thành viên của WTO, nên có phương thức phát triển phù hợp. Tuy rằng là một quốc gia hùng mạnh nhưng Việt Nam chưa có Hoàng tử, điều đó sẽ ảnh hưởng đến lòng dân. Trong những trường hợp như thế, vua nên cầu nguyện phật tổ như lai và ít uống rượu hút thuốc đi. Nên xây chùa khắp nơi để phật yên lòng..............blablabla ":n30:
-"Nói nhiều thía, rốt cuộc à gì, nói ý chính xem nào!"
-"Là lên chùa cầu nguyện!"
-"Ok, ngày mai đi cùng ta, tất cả thần dân nước việt nam cũng phải cầu nguyện cho ta sinh Hoàng tử......."
-"Tuân chỉ"
-"Bãi triều!"
Vua Trần trí Dũng lập tức làm theo lời khuyên của tể tướng . Ông phát cho mỗi nhà 1 triệu tiền việt nam để tổ chức thờ cúng cho linh đình, tăng lương cho các nhà sư, và cầu Phật suốt ngày.......Tấm lòng của vua đã lay động lòng phật. Và Vua được trời ban cho điều vua cầu ước, chẳng bao lâu, một hoàng hậu thụ thai và sau chín tháng sinh hạ một cậu con trai. Để tạ ơn, vua mở hội suốt cả tuần lễ, người dân Việt Nam thì tưng bừng tươi vui, chúc mừng Tân hoàng tử. Hoàng tử được đưa đến cho vua cha.
- "Còn bé mà khôi ngô quá!"- Tể tướng
-"Giống ta mà lại"- Vua
-"Vâng, rất giống ạ! Chúc mừng đức vua!"
-"Con à, ta đặt tên con là Trần Hoàng Việt nha con! "
Hoàng tử được nuôi nấng cực kì chu đáo. Cậu vừa đến độ tuổi đi học đã được học ở trường Hoàng Tộc. Là một nhân vật nổi tiếng trong giới quí tộc Việt Nam lúc bấy giờ, tuy còn ít tuổi nhưng Hoàng tử cực kì thông minh, ngoan ngoãn, có khả năng tiếp thu mọi điều cần thiết cho cuộc sống. Lớn lên ít nữa, Hoàng tử được học bóng rổ, karatedo, bóng đá, đấu kiếm...... Hoàng tử càng lớn càng có tài khiến cho cả giới quí tộc và đức vua cực kì ngưỡng mộ... .
Thoắt cái đã 17 năm trôi qua, Hoàng tử bây giờ đã là một thanh niên đẹp zai thì khỏi bàn rồi(cao 1m8 đấy, dáng chuẩn), lại tài giỏi. Hoàng tử Hoàng Việt vốn là học sinh ưu tú trong trường quí tộc Hà Nội. Sinh viên trường này thì VIP khỏi nói rồi: Đi ô tô đi học, hoặc là SH....Họ đều là con cái những gia đình giàu có và có thế lực bậc nhất Việt nam. Họ luôn muốn trở thành bạn thân của Hoàng tử nhưng điều đó là rất khó. Trong trường chỉ có hai người có thể nói chuyện với hoàng tử đó là
* Tùng, con trai tể tướng, đẹp trai ko kém gì hoàng tử
* Huy, anh em họ của hoàng tử
Còn lại á, chả có ai có thể trở thành bạn thân của hoàng tử cả, nhất là con gái vì chàng có một suy nghĩ khiến ai cũng phải đau lòng: con gái ko có gì là tốt đẹp...trừ hoàng hậu. Nhờ sự nổi tiếng đẹp trai tài giỏi của mình, biết bao cô gái và công chúa trên thế giới phải lòng Hoàng tử, duy chỉ có một người còn chưa biết hoàng tử là ai...........
-----------------------------------------
-"hoàng Việt, sao đám con gái kia dai như đỉa í, nó cứ nhìn tụi mình kìa!"- Tùng
-"Anh hoàng Việt, anh ko thấy có rất nhiều cô xinh sao? Gợi cảm nữa"- Huy
Hoàng Việt vẫn chăm chăm đọc sách ko để ý đến các cô gái đang nhìn mình.....Và cho đến khi đám vệ sĩ bị xô ngã bởi bọn con gái
-"Hoàng tử của em, đây là thư tình em gửi cho anh!"
-"Đây là quà của em, hoàng tử"
-"Tùng, Huy, mau lại cứu bạn bè đi chứ, đứng đó mà cười hả!"-
Sau một hồi vật lộn, bỏ chạy, cuối cùng hoàng tử cũng thoát được lũ con gái trong trường
-"Phù, mệt quá, con gái đúng là chúa rắc rối"
-"Ha ha có con gái theo thế mới vui!" - Tùng
-"Thôi tao về đây, bye!"
-"Hoàng tử đi cẩn thận lũ con gái phát hiện nha!^^"
-" Biết rồi, đúng là ngày đen đủi mà"
-"Tùng mày đi đâu đấy? Hoàng tử đâu?"- Tể tướng
-"Làm sao con biết được, bố càng già càng lắm chuyện"
-"Mày ăn nói với thằng bố mày thế hả con!"
-"Bố ơi, bố vào triều với đức vua đi, con có hẹn với hội quí tộc ở NICKky rồi!"
-"Suốt ngày chơi với bời, năm nay mà đúp ở lại lớp 11 tao cho mày tù chung thân!"
-"Cả thằng Huy mà chả lên đấy, đâu phải mình con biết chơi bời đâu! Mà teen là phải chơi cho hết mình, ko đến khi già suốt ngày ở trong cung thì..."
-"Thì sao? :07:"
-"Không sao, con đi bar đây :n04:goodbye!"
-"Hừ tí về chết với tao":n21:
-------------------------------
Vua vốn yêu thương Hoàng tử đằm thắm, bởi lẽ Hoàng tử làm vua mở mày mở mặt, hãnh diện vì có đứa con trai kì tài đến nhường ấy. Bởi vậy khi chàng tròn 17 tuổi(hình như là hôm nay) Vua cho gọi tể tướng đến bàn một chuyện hệ trọng quốc gia.
-"Tể tướng, con trai ngươi đi học về chưa?"
-"Dạ thưa đức vua, thằng Tùng nhà thần nó về lâu rồi, đang học bài ở nhà ạ( phét)"
-"Thế sao Hoàng tử, con ta còn chưa về?"
-"Dạ, có lẽ vì hoàng tử đang đi chơi cùng cô nào đó mà bên Mỹ gọi là 'gơn phờ ren' ạ"
-"Gơn phờ ren là gì thế?":n07::n07:
-"Cái này hỏi thằng Tùng con thần là rõ nhấ! Hôm nào nó cũng lảm nhảm, "Ôi gơn phờ ren của anh, tình yêu của anh..... ":n10::n10:
-"À cái này ta biết, đó là ngôn ngữ của giới tre bây giới gọi là....xì tinh"
-"Phải phải, đức vua nói đúng ạ"
-"Ha ha ha, có thế chứ!":08:
Đức vua và tể tướng nói chuyện mà ko biết Hoàng tử Hoàng Việt đang đứng ở ngoài cửa, nghe được hết cuộc nói chuyện, bật cười
-"Ec, xì tin mà, sao lại thành xì tinh thế này, đúng là càng già càng lẩm cẩm, hihi"
-"Hoàng tử, đứng đó làm gì, vào đi chứ"- Vương gia( bố Huy và là chú ruột của hoàng tử, là một người đa mưu, xảo quyệt)
-"Uhm, ta cũng đang chuẩn bị vào"
Hoàng tử bước vào cung, vẫn chư nhịn được cười khiến Vua Trí Dũng chả hiểu gì cả, nhìn tể tướng
-"Này, mi hỏi hoàng tử cười gì từ nãy giờ thế? có phải đi chơi với 'Gơn phờ ren'( Girl friend) về bị sốt không?"
-"Dạ thưa vua cha, con ko sao, con cũng ko đi với girl friend, mà vừa nãy con có gặp vài bạn cũ, hẹn sang Mỹ có việc"
-"Sang Mỹ?"
-"Vâng, đi American đó!"
-"Ôi, đi bây giờ làm cái gì, con ko ở nhà giúp ta việc nước hả? Đi nước ngoài suốt như thế thì ta biết làm thế nào?":05::n20:
-"Thưa đức vua" - Vương gia
-"Sao"
-"Thần cho rằng hoàng tử nên đi để hiểu biết hơn về thế giới bên ngoài"
-"Thế vương gia cho rằng Việt nam là thế giới bên trong hả?"
-"Dạ.."
-"Hoàng tử ko thể đi Mỹ vào giờ này, con ko thấy ta bận tối mắt sao, đêm còn ko đc ngủ. ":n19:
-"Dạ, phải ạ, đức vua bận suốt ngày, hoàng tử nên ở lại giúp vua việc nước!"- Tể tướng
Hoàng tử nghĩ thầm: "Hừ, lão già tể tướng kia, nói nhiều thế ko biết, nịnh hót là giỏi"
-"Con cứ ở Việt Nam, ta có một việc rất quan trọng liên quan đến đại sự quốc gia và sự tồn vong của đất nước ViệtNam. Nếu đi Mỹ lúc này, sẽ phải bay qua Ít sen và pa lét xin đang khủng bố dữ dội, nhỡ đâu Bi - La - Đen bắt con làm con tim thì sao, ôi, thế giới sẽ rơi vào thảm hoạ như chiến tranh thế giới thứ 2 mất ":n06::n27:
-"Cha, sao cha suy nghĩ vẩn vơ thế, chắc lại là lão già kia tiêm nhiễm cho cha chứ gì. Bây giờ con rất cần đi Mỹ, công ty của Alex đang đứng trước nguy cơ phá sản "
-"Ko đc, chuyện đó ko thể hệ trọng bằng chuyện này được"
-"Lại còn có chuyện quan trọng hơn ạ!"
-"Biết nói thế nào nhỉ? Con à, con cũng đã đủ tuổi kết hôn rồi. Ta cũng đã già, nên muốn có cháu bồng! ":n03::n02::n11:
Hoàng tử Việt Hoàng mặt tái mét, trán lấm tấm mồ hôi, sửng sốt đến độ ko biết trả lời thế nào.
-"Con nghĩ sao, có đc ko?"
-"Xin cha tha lỗi cho con, chứ con ko muốn lấy vợ đâu!":107::77:
-"Tại sao?"
-"Con còn đang đi học, với cả trông con còn trẻ thế này mà lấy vợ thì còn gì là tự do. Con ko muốn trói buộc đời mình vào một người con gái nào cả "
-"Please, cha cầu xin con đấy, con nỡ phụ lòng cha sao?":12::2:
-"Dạ thưa vua cha, con gái thường gây ra những điều rắc rối. Họ ăn chơi đua đòi, lẽo đẽo bám riết lấy con trai, như con vẫn thường thấy, giả dối và điêu ngoa. Có lẽ một ngày nào đó, tình cảm của con sẽ thay đổi nhưng điều đó sẽ cần một thời gian dài
----------------------------------------
-"Dạ Nguyệt , đi bán rau đi, mày mà đi muộn ế rau thì về tao cho ăn đòn!":14::14:
-"Con biết rồi, mới có 5 h sáng mà, mẹ cần gì vội thế chứ!":107:
-"Lại còn nói nhiều hả ? tao thật ko ngờ tao mang nặng đẻ đau ra mày ......mà bây giờ mày đổ đốn ra thế này đây!":07:
-"Ước gì ba còn sống, mẹ con mình sẽ đỡ khổ hơn, từ khi ba mất, mẹ từ một người hiền dịu đã trở nên hằn học, chanh chua, nhưng con biết mẹ rất tốt, chỉ là, nhà ta quá nghèo ........." Nguyệt nghĩ thầm, đội vội cái nón và trèo lên chiếc xe đạp "Cà tàng" ra chợ bán rau ...........
Chợ xóm Hà Nội buổi sáng, nhộn nhịp, nhưng sao gánh rau vẫn còn nguyên .... bên cạnh là một cô bé
-"Bác ơi, mua rau đi, rau rẻ và ngon đây !!!"
-"Ngon cái gì, tao trông như bị héo hay sao í "
-"Có bác héo thì có " :n32:Nguyệt lẩm bẩm
Đã 7 h rồi, hôm nay về lại bị mắng rồi , AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA, I dont want die .........
Tại Hoàng cung
-"Cái thằng này ốm hay sao mà lại ko thích lấy vợ ! Ko biết có cách gì ko ?":n07:
Tể tướng chen ngang
-"Dạ, có lẽ Hoàng tử đang có bệnh !"
-"Nói ta nghe xem !"
-"Theo khoa học thì gần đây xuất hiện giới tính thứ 3 là con trai phải lòng con trai, hội chứng gay ... Á, đau quá" Tể tướng bị một chiếc giày văng vào mặt:v30:
-"Cấm ngươi ăn nói bậy bạ , bộ định muốn đi lau chuồng xí 2 ngày sao ?"
-"Dạ, thần nhỡ mồm ạ"
-"Baaaaaaaaaaaaaaaaaaa"- Tùng hớt hải chạy đến
-"Cái thằng này, có chuyện gì thế!!!!!!!!!"
-"Mẹ đòi ăn rau muống! Đang rên ở nhà kìa"
-"Vậy thì thần xin phép, thần phải đi chợ bây giờ!":4:
-"Khoan ! Ta cũng muốn đi xem dân dạo này làm ăn buôn bán thế nào!" - Vua
-"Dạ, đi chợ ấy ạ!"
-"Phải, đi chợ càng nghèo càng tốt, ko đi siêu thị làm gì, nhàm"
Hoàng thượng cải trang làm dân thường đi chợ, trông có vẻ rất oai
-"Thấy ta thế nào, tể tướng!"
-"Vô cùng phong độ, y như david beckham ":n08:
-"Ha ha ha"
Tùng đi kế bên ko khỏi há hốc mồm ra, " quả là tâng bốc quá giỏi"
-"á , làm sao bây giờ , ko bán được rau , mình chết đi cho rảnh "
Nghe tiếng than, lòng thương dân của hoàng thượng trỗi dậy
-"Tể tướng, ra xem có chuyện gì xảy ra với cô bé kia !"
-"Làm sao con khóc ":n26:
-"Con xin ba, đừng cho mình là bụt nữa" -Tùng
-"Con đâu có khóc , chỉ là mãi mà gánh rau của con còn chưa bán được"- Nguyệt chán nản
-"Cướp, hoàng thượng hét to, túi tiền của ta":n24:
Nguyệt lao theo tên cướp, đấm cho hắn một trận túi bụi và trả lại túi tiền cho hoàng thương.
-"Của bác nè, lần sau phải cẩn thận nha, ở đây nhiều cướp lắm" Nguyệt thở hổn hển
-"Ta mua hết chỗ rau này" - Vua chỉ tay
-"Dạ ":42::13:
Nhìn kĩ Nguyệt, Hoàng thượng bật cười :78:khiến tể tướng ko tài nào hiểu nổi
-"Hoàng thượng có ý đồ gì đây ?"
-"Về thôi ! Tể tướng "
-"Ko thể tin được, như phép màu vậy"-Tùng bất chợt quay lại cười khiến cho Dạ Nguyệt đứng như trời chồng giữa chợ .................. Hôm nay làm sao thế nhỉ, một ngày hên .....
Hoàng thượng bước đi chậm rãi, vừa đi vừa cười :71:Khiến cho tể tướng một phen hú vía nói khẽ: "Tùng, mày xem hoàng thượng mắc bệnh gì"