[Mr.P]
New member
Phi đội đặc biệt gồm 2 chiếc trực thăng Huey và Chinook bay về hướng Tây Bắc Saigon, tia mặt trời ban mai chưa đánh tan được làn sương dày đặc bao phủ dãy Trường sơn, Ð/u Don Straton ngồi cùng với toán lính biệt kích mủ xanh trong chiếc Huey dẫn đầu, theo sau là chiếc Chinook với những thùng vũ khí. Don tức giận, 2 chân run lên như đang sợ hãi, nên đặt 2 tay ghìm đầu gối để khỏi bị nhận thấy. Sáng nay khi đến làm việc tại bộ chỉ huy MACV, Don được lệnh trình diện tướng chỉ huy trưởng để nhận công tác đột xuất chở món vũ khí đặc biệt đến giao cho bộ lạc Mèo trên dãy Trường sơn nằm trong lãnh thổ Lào. Don rất đổi ngạc nhiên vì công tác quá đột ngột. Khi ra ngoài gặp Gerry Manheim, người bạn trong phòng tình báo, Don bày tỏ nỗi ngạc nhiên thì người bạn nói, "Ðây là một công tác quan trọng và mật mà chỉ mày mới được lựa chọn, không ai thay thế được. Công tác không có gì nguy hiểm. Thôi chúc mày thành công và bình yên." Khi về phòng để chuẩn bị quân trang, Don nhận được lá thư của vợ. Claudia, vợ chàng khóc lóc kể nỗi cô đơn và hối hận đã yếu đuối trước sự gạ gẩm làm tình của Gerry Manheim khi y ghé thăm nàng trong chuyến công tác về Hoa Kỳ tháng trước. Ngồi trong máy bay chẳng nghe lời đùa giỡn chung quanh, Don đang thấy một điềm gì không hay.
Don Straton và Gerry Manheim là đôi bạn thân gặp nhau ở Đại Học Harvard. Don con một nhà kinh doanh tư bản, ngược lại Gerry con một người Pháp di dân gốc Ðức làm thợ hồ. Lúc nhỏ Gerry phải đi kiếm tiền bằng rửa chén và lau sàn các khách sạn, nhưng thông minh nên được thâu nhận vào Harvard. Gerry học luật, Don học kinh tế. Ðôi bạn thường gặp nhau trên sân football hay trong các buổi đua thuyền. Khi ra trường Don làm ngân hàng và cưới Claudia, con gái một giám đốc ngân hàng; còn Gerry làm cố vấn cho một vị dân biểu, Gerry thường mơ uớc danh vọng và giàu sang. Gerry thường đến ăn cơm với vợ chồng Don vào cuối tuần, nhưng Gerry bị mê hoặc vì sắc đẹp của Claudia và của hồi môn của nàng mà không ai biết. Khi chiến tranh VN leo thang, cả hai cùng tình nguyện nhập ngũ để khỏi ra binh nhì, và được đồng hóa cấp Tr/u. Sau môt thời gian cả 2 được thăng cấp Ð/u và được gởi sang VN làm việc tại bộ chỉ huy MACV Saigon, Don thuộc phòng lực lượng Ðặc Biệt; Gerry thuộc phòng tình báo.
Chiếc đèn chớp sáng báo hiệu máy bay sắp đến mục tiêu, máy bay bay lượn trên một bãi đất trống mà theo lời thuyết trình trước khi đi công tác sẽ có người Thượng đứng chờ. Hai chiếc trực thăng từ từ đáp xuống, khi gần chạm đất, thì bỗng nhiên những tràng súng máy và B40 bắn xối xả. Bị phục kích bất thần, 2 chiếc trực thăng không kịp phản ứng, các người lính ngã gục ngay từ phút đầu. Nhờ ngồi bên trong, Don thoát khỏi. trong khi anh xạ thủ đại liên cố gắng bắn trả, nhưng rồi bị trúng đạn. Don bò tới vác anh ta và nhảy ra khỏi trực thăng. Vừa đi được vài buớc thì một quả B.40 rơi xuống cách mấy thước, Don thấy sức ép mãnh liệt và hơi nóng kinh khủng đốt cháy da mặt khiến chàng buông thả người bạn và té xuống. Nhờ người bạn hứng hết các mảnh bom, chàng thoát chết. Chàng vội bò lết vào bụi cây trước mặt. Khi tiếng súng im, trong ra chàng thấy chiếc Huey gẩy đuôi, còn chiếc Chinook gảy làm đôi, rồi một bọn Thượng khoảng 1 tiểu đội từ các chỗ ẩn úp xuất hiện, tay cầm súng M.16 tiến lại chiếc Chinook dưới sự chỉ huy của tên cầm đầu, đó là tên Tac Miên. Tên này giơ súng Colt lên cao và hô hoán toán quân trèo lên chiếc Chinook mang chiến lợi phẩm xuống. Tac Miên ra lệnh cạy một thùng ra, nó thò tay vào vốc ra không phải là vũ khí mà là những thoi vàng, nó đưa lên cao cười hả dạ đắc ý, rồi ra lệnh chất các thùng vàng lên lưng đoàn lừa và vội vàng đi vào rừng sâu. Nằm ép trong bụi cây, Don chứng kiến được tất cả, và thấy một âm mưu sâu độc và một sự phản bội không thể nói được. Cảm thấy nhức nhối, Don nằm chờ và hy vọng trực thăng sẽ đến cứu, nhưng suốt cả ngày chẳng thấy gì cả, Don thấy không thể ngồi chờ mãi, phải tìm cách thoát thân. Ðây là dãy Trường sơn thuộc Lào, muốn thoát chết, chàng không thể trở về Saigon vì quá xa, Thái Lan gần hơn. Chàng vội bò ra bụi cây và tiến lại xác 2 chiếc trực thăng, không ai sống sót, chàng cố gắng tìm kiếm thực phẩm và nhặt được một số còn sót lại, rồi lên đường nhắm hướng Tây.
Sáng hôm sau, Gerry Manheim cùng Tr/U Brunswick và một toán binh sĩ bay trực thăng đi tiếp cứu. Khi đến nơi, toán quân tìm thấy xác chết của toán quân trên 2 chiếc trực thăng ngộ nạn, trừ Don. Sau một hồi tìm kiếm, Gerry Manheim ra lệnh toán quân nghỉ ngơi còn tự mình và Brunswick đi tìm kiếm. Gerry đã hội ý với Tac Miên về nơi dấu phần vàng chia đôi, nhưng khi đến nơi chỉ thấy những thùng gỗ trống trơn. Gerry tức giận thấy bị lừa gạt.
Bị những vết thương làm mủ nhức nhối, Don cố gắng đi khó khăn, sức lực yếu dần, và đôi khi không còn muốn đi nữa, nhưng nghĩ đến âm mưu thâm độc của thằng bạn phản bội, Don thấy cần phải sống để trả thù. Nhìn đồng hồ đeo tay có ngày tháng, Don thấy mình đã bị bỏ rơi được hai tuần và cảm thấy kiệt sức. Một buổi sáng, thấy một ngọn suối trong vắt, chàng liền lội xuống để tắm rửa, lạ thay khi vục nước để rửa mặt, chàng thấy một khuôn mặt kinh dị khác lạ, một má phía mặt cháy đen, mủ tuơm ra và con mắt không còn nữa mà là một lỗ đen ngòm, Don tưởng là cơn sóng rợn phản xạ các hòn sỏi đen dưới khe suối, nhưng soi mặt chỗ khác Don vẫn thấy khuôn mặt dễ sợ đó. Thất vọng không muốn sống nữa, Don rút cây súng lục ở thắt lưng đưa vào màng tang định tự sát thì bỗng nghe tiếng nói đàng sau, "Anh có phải phi công Mỹ bị bắn rơi không?" Quay lại Don ngạc nhiên thấy một ông già mặc quân phục bạc màu đứng giữa 2 người sắc tộc cầm súng cười thân mật, chàng sững sờ, thì ông già nói tiếp, "Chúng tôi là bạn chớ không phải là cộng sản đâu". Don từ từ lội lên bờ cảm thấy choáng váng, và khi đến gần ông già thì té xuống mê man và không còn biết gì cả.
Chiều hôm sau khi mở mắt, Don thấy đang nằm trên chiếc nệm rơm trong căn nhà sàn cạnh chiếc lò sưởi ấm áp, chàng cảm thấy bớt nhức nhối, và các vết thương đã được băng bó lại. Ông già Á Ðông ngồi bên cạnh thấy chàng thức dậy thì an tâm và bắt chuyện, "Chúng tôi chùi rửa những vết thương, cắt bỏ những chỗ thịt thối và thay bộ đồ lính dơ bẩn mà anh chẳng hay biết gì. Tôi là Wu Peng, tướng Quốc Dân Ðảng, khi Cộng sản chiếm Trung Hoa, chúng tôi chạy về Vân Nam tổ chức lại lực lượng để chống cự, nhưng thế cô, chúng tôi phải chạy vào ẩn núp ở vùng Tam Giác Vàng. Nhờ có vũ khí, chúng tôi dẹp yên các bộ lạc chống đôi và làm chủ vùng này, và chúng tôi sống được nhờ nguồn lợi á phiện. "Don kể lại tai nạn và muốn rời gấp để đến căn cứ Hoa Kỳ ở Thái Lan. Tướng tàu cười nói, "Anh thương tích như vậy làm sao mà rời sớm được, và quân đội đâu còn dùng anh, anh nên ở lại đây một thời gian cho vết thương lành lặn, rồi hãy tính chuyện về với gia đình. Anh nên suy nghĩ kỷ, sáng mai anh hãy cho tôi biết ý kiến. "Don thấy nếu mình trở về dơn vị và gia đình, thì mọi người sẽ vui mừng trong giây lát, rồi chỉ thương hại, nên chi bằng để mọi người thương tiếc coi như mình mất tích và tìm cách trả thù thằng bạn phản bội. tướng Tàu vui mừng nghe chàng ở lại và hỏi chuyện, "Hôm qua thay áo quần anh, tôi mới hay anh là sĩ quan bộ binh chứ không phải là không quân. Anh là sĩ quan chuyên nghiệp hay sao?". "Trước khi vào quân đội, tôi là một nhà ngân hàng", Don trả lời không e dè. "Anh may mắn gặp tôi mà tôi cũng may mắn gặp anh, tôi cần người giúp tôi ráp và sử dụng một số vũ khí tối tân và huấn luyện các bộ lạc. Và nghề kinh tế của anh sẽ giúp chúng tôi điều hành kỹ nghệ á phiện". Ông già nói tiếng Anh khá thành thạo.
Vết thương ở mặt đã lành, Don mang chiếc mặt nạ một mắt và được tướng Tàu đặt tên Ðèo Ngươn Long là tên của một vị anh hùng của bộ lạc Mèo. Từ ngày được Don làm cố vấn, quân đội 3 nước Miến, Thái Lan và Lào không dám dặt chân vào vùng Tam giác vàng. Khi tướng Wu Peng mất vì bịnh ung thư, Don trở thành lãnh chúa. Don lập trường học, bịnh viện, và trả lương người trồng á phiện với giá phải chẳng, thiết lập nhà máy tinh luyện tại chỗ, tổ chức những đường dây tiêu thụ trực tiếp khỏi qua trung gian. Phụ tá của Don là Lao Su, một người Miến thuộc sắc tộc Khan gan dạ cầm đầu, có mạng lưới tình báo trên khắp các quốc gia tiêu thụ.
Tac Miên và đoàn lừa đi sâu vào rừng, khi đến một khe núi, Tac Miên kiếm một hang đá hiểm hóc để chôn cất số vàng. Vì ít học và sợ không tìm ra nơi chôn dấu sau này, y cho mời một vị sư ở ngôi chùa sát ranh giới Thái Lan đi theo để vẽ họa đồ kho tàng. Sau khi chôn số vàng xong, Tac Miên cất bản đồ cùng những tài liệu quan trọng trong một hộp thiết, còn nhà sư được cúng một số tiền và trở về chùa. Khi xuống chân núi, nhà sư bỗng nghe những tiếng nổ long trời và mặt đất rung chuyển, và nhìn lên trời nhà sư thấy những chiếc B.52 đang bay về căn cứ Udon. Quay nhìn lại rặng núi, nhà sư giật mình thấy ung khói và bụi mờ mịt. Hiếu kỳ nhà sư quay trở lại chỗ cũ thì thấy khe núi không còn nữa, rừng cây sụp đổ, và không ai sống sót, bất chợt nhà sư thấy chiếc hộp thiết chứa bản đồ mắc trên một cành cây. Nhà sư vội nhặt lấy, và khi về chùa nhà sư cất dấu trong góc chánh điện và dặn các chú tiểu không ai được đụng chạm đến hộp thiết chứa nhiều điều bí mật. Khi vị sư trụ trì sắp tịch dặn các chú tiểu chỉ giao hộp thiết cho những nhà khảo cổ có tiếng. Và tin tức chiếc hộp thiết bí mật bắt đầu được tiết lộ từ đó.
Sau khi đi VN về, Gerry Manheim giải ngũ, ra hoạt động chính trị và đắc cử thượng viện tiểu bang California. Y cưới góa phụ Don Straton, và hy vọng với tài sản của vợ sẽ tiến xa hơn trên chính trường. Thời gian trôi qua đã 10 năm, y đã làm thượng nghị sĩ gần 2 nhiệm kỳ, và đang tính ra tranh cử tổng thống, nên cần có nhiều tiền. Y nghĩ tới kho vàng của Tac Miên. Y nghe lời đồn tấm bản đồ đang cất giấu trong một ngôi chùa ở Thái Lan, nên mướn giáo sư Adirek, gốc Thái thuộc viện nghiên cứu Văn hóa Ðông phương sang tìm kiếm với lý do sưu tầm tài liệu. Không khó khăn vị giáo sư tìm ra ngôi chùa và được các vị sư giao bản đồ cùng nhiều giấy tờ khác.
Khi nghe vị giáo sư đã lấy được bản đồ, Don Straton tức Ðèo Ngươn Long ra lệnh cho Lao Su phải đánh cắp lại. Lao Su giao cho Anwar Fazal thực hiện. Anwar Fazal là một nhà ngân hàng lớn ở Mã Lai, và cũng nằm trong đường dây á phiện được Ðèo Ngươn Long tin dùng. Anwar Fazal mướn bọn Triad ở Hong kong đánh cướp bản đồ lại.
Giáo sư Adirek sau khi kiếm được chiếc bản đồ đáp máy bay về Hoa Kỳ, và trên đường ghé Ðại học Hong Kong để nói chuyện. Khi xuống phi trường Kai Tak, giáo sư Adirek cầm chiếc xách tay đang đứng chờ đợi người đến đón, thì bị 3 tên cướp Triad do Ah Fai cầm đầu đâm chết và cướp chiếc xách tay, một tên cướp bị cảnh sát bắn quỵ được đồng bọn dìu đi.
Bà Bernie Milton là y tá phụ trách thuyền nhân tỵ nạn Hong kong đang xuống xe đón người bạn thấy giáo sư Adirek té xuống máu me định la lớn lên thì bọn cướp dí dao lôi cô và đồng bọn lên chiếc xe hơi của cô và bảo lái về hướng bến tàu. Một chiếc ghe máy chờ sẵn đưa bọn cướp và cô ra chiếc tàu lớn. Tên Ah Fai thấy Bernie săn sóc tận tình em mình bị thương nặng nên không nở giết. Tên cướp bị thương nặng trút hơi thở cuối cùng và được hải táng, rồi 2 tên còn lại là Ah Fai và Sor Chai mang bà Bernie lên một thương thuyền lớn. Ba ngày sau tàu cập bến Singapore, Bernie bị giam trong một căn nhà, còn Ah Fai mang bản đồ giao cho Anwar Fazal. Anwar Fazal đang phá sản và mắc nợ hàng trăm triệu bị các chủ nợ mang ra tòa án, nên y trốn chui. Khi nhận được chiếc bản đồ, y không muốn giao lại cho Ðèo Ngươn Long mà thủ lấy để đánh đổi một mối lợi khác. Y bay sang Thụy Sĩ ẩn núp với một ý đồ không ai biết.
Lao Su được báo cáo Anwar phản bội đã rời Singapore, chận bắt Ah Fai và Sor Chai, và tìm đến khách sạn Anwar ngụ chỉ gặp người tình nhân là Sheri. Lao Su tức giận tống 2 tên Triad lên máy bay về Quảng Châu và không quên gài 2 kí á phiện vào 2 chiếc hành lý. Khi đến sân bay Quảng Châu hành lý bị khám xét, Ah Fai va Sor Chai bị bắt và kết án tử hình vì nhập cảng á phiện lậu.
Luật sư Steve Milton là chồng của bà Bernie, sau khi bà Bernie bị bắt cóc đang tìm kiếm tin tức thì 3 hôm sau cảnh sát duyên hải báo cho biết vớt được một cái xác, và sau khi lấy dấu ngón và điều tra thì biết là một tên cướp trong án mạng ở sân bay, và truy ra biết tên cầm đầu la Ah Fai mà hiện đang bị bắt và kết án tử hình ở Quảng Châu. Steve vội bay sang Quảng Châu, lấy tư cách là luật sư Hong kong xin gặp tên tử tù, Steve được Ah Fai kể hết vụ đánh cắp bản đồ, bắt cóc bà Bernie, giao bản đồ cho Anwar, và nói bà Bernie còn sống và có lẽ đang bị giữ trong Tam giác vàng, và nói có lẽ tình nhân của Anwar là Sheri còn ở Singapore biết được Anwar ở đâu. Steve trở về Hong kong, rồi bay thẳng qua Singapore đến thẳng địa chỉ của Sheri, nàng từ chối tiếp Steve và lái xe đi vội vàng. Steve lén lái xe đi sau, thì hay Sheri ghé công ty du lịch lấy vé đi Thụy Sĩ, Steve cũng lấy một vé cùng chuyến bay.
Khi trốn qua Thụy Sĩ, Anwar vừa lo sợ cảnh sát Interpol, vừa lo sợ gián điệp của Ðèo Ngươn Long theo đuổi, nên y nóng lòng muốn qua Mỹ. Y biết nghị sĩ Gerry Manhein, người đã mướn GS. Adirek tìm kiếm bản đồ không phải để nghiên cứu mà vì một lý do quan trọng hơn, là một nghị sĩ uy tín có thể giúp y qua Mỹ, nên liên lạc và ra điều kiện đổi bản đồ để lấy chiếc Visa nhập cảnh Hoa Kỳ. trong hồ sơ của CIA, Anwar là một nhà ngân hàng đại bịp, nợ hàng trăm triệu đô đang bị các quốc gia Hong kong, Singapore va Mã Lai nhờ Interpol truy nả, Anwar còn bắt tay với các tên Triad để buôn á phiện, mà trong đó có lãnh chúa Đèo Ngươn Long. Gerry hứa sẽ giúp đỡ, nhưng Anwar năn nỉ phải làm gấp, bởi vì y đang bi Interpol và CIA săn đuổi, và nhất là Đèo Ngươn Long đang hăm dọa tính mạng. Gerry hỏi y Ðèo Nguơn Long có phải là người Mỹ không, thì y nói không biết rõ, nhưng là một người da trắng mà y đã được tiếp xúc một lần ở biên giới Thái Lan, còn dân chúng Thái Lan đồn miệng Đèo Ngươn Long là một phi công Mỹ bị bắn rơi mang thương tích nặng muốn lánh đời, hay một tên cướp ở Mỹ trốn pháp luật chạy sang ẩn náu. Gerry Manheim cảm thấy lạnh người và không còn nghi ngờ gì nữa DNL chính là Don Straton.
Steve bám theo Sheri đến Chalet của Anwar ở ngoại ô Genève, Steve lén vào Chalet, cầm dao hăm dọa Anwar phải cho biết vợ ở đâu, không may lúc đó người gác dan mang củi vào trong thấy, phang một cây củi vào đầu, Steve té ngất. Sợ liên lụy, Anwar cùng Sheri lên xe và lôi Steve theo đặt trong ghế sau, và định vất xác Steve giữa rừng. Gián diệp của Đèo Ngươn Long ở Âu châu đuổi xe theo kịp, Anwar lạc tay lái đâm xe xuống hố, Steve bị thương nhẹ bò ra khỏi xe thấy Sheri chết, còn Anwar bị thương nặng. Anwar năn nỉ Steve giúp y chạy trốn vì phe Ðèo Ngươn Long đang đuổi theo. Steve hỏi tấm bản đồ ở đâu, thì chỉ trong chiếc xách tay. Steve nhặt lấy vừa lúc thấy 2 bóng người đang tiến lại, Steve vội vàng leo lên bờ đường và được cảnh sát cứu và chở về nhà thương cấp cứu.
Gerry Manheim đang sửng sốt khi nghe tin GS Adirek bị đâm chết, chiếc bản đồ bị đánh cắp, thì vài hôm sau Anwar liên lạc muốn gặp gấp. Gerry phái Brunswick, người tay chân bay sang Thuỵ Sĩ để nói chuyện. Khi Brunswick vừa đến Thụy sĩ thì cảnh sát cho biết Anwar và tình nhân đã tử nạn xe hơi, người còn sống sót là Steve hiện đang nằm nhà thương. Brunswick tìm đến nơi thì hay Steve vừa mới rời tức thì. Nhờ thấy hình trên báo, Bruswick nhận ra ngay và thấy Steve đi đến bưu điện. trước khi trở về Singapore, Steve gởi chiếc bản đồ cho người bạn ở Nam Phi cất dùm, và chỉ giữ lại những tài liệu. Brunswick đi theo và chen đứng sau Steve, y thấy Steve gởi một phòng bì lớn qua Nam Phi, y vói người qua xem và nhớ địa chỉ và số hộp thơ trên phong bì mà Steve chẳng hay, y giả vờ mua tem va hỏi nhân viên bưu điện thời gian thơ đi Nam Phi bao lâu, thì y biết là cần 3 ngày.Thế là y đi thẳng đến công ty du lịch lấy vé đi Nam Phi 2 hôm sau. Y đến hộp thơ của bạn Steve cạy hộp thơ và lấy được phong bì chứa tấm bản đồ và bay về London.
Don Straton và Gerry Manheim là đôi bạn thân gặp nhau ở Đại Học Harvard. Don con một nhà kinh doanh tư bản, ngược lại Gerry con một người Pháp di dân gốc Ðức làm thợ hồ. Lúc nhỏ Gerry phải đi kiếm tiền bằng rửa chén và lau sàn các khách sạn, nhưng thông minh nên được thâu nhận vào Harvard. Gerry học luật, Don học kinh tế. Ðôi bạn thường gặp nhau trên sân football hay trong các buổi đua thuyền. Khi ra trường Don làm ngân hàng và cưới Claudia, con gái một giám đốc ngân hàng; còn Gerry làm cố vấn cho một vị dân biểu, Gerry thường mơ uớc danh vọng và giàu sang. Gerry thường đến ăn cơm với vợ chồng Don vào cuối tuần, nhưng Gerry bị mê hoặc vì sắc đẹp của Claudia và của hồi môn của nàng mà không ai biết. Khi chiến tranh VN leo thang, cả hai cùng tình nguyện nhập ngũ để khỏi ra binh nhì, và được đồng hóa cấp Tr/u. Sau môt thời gian cả 2 được thăng cấp Ð/u và được gởi sang VN làm việc tại bộ chỉ huy MACV Saigon, Don thuộc phòng lực lượng Ðặc Biệt; Gerry thuộc phòng tình báo.
Chiếc đèn chớp sáng báo hiệu máy bay sắp đến mục tiêu, máy bay bay lượn trên một bãi đất trống mà theo lời thuyết trình trước khi đi công tác sẽ có người Thượng đứng chờ. Hai chiếc trực thăng từ từ đáp xuống, khi gần chạm đất, thì bỗng nhiên những tràng súng máy và B40 bắn xối xả. Bị phục kích bất thần, 2 chiếc trực thăng không kịp phản ứng, các người lính ngã gục ngay từ phút đầu. Nhờ ngồi bên trong, Don thoát khỏi. trong khi anh xạ thủ đại liên cố gắng bắn trả, nhưng rồi bị trúng đạn. Don bò tới vác anh ta và nhảy ra khỏi trực thăng. Vừa đi được vài buớc thì một quả B.40 rơi xuống cách mấy thước, Don thấy sức ép mãnh liệt và hơi nóng kinh khủng đốt cháy da mặt khiến chàng buông thả người bạn và té xuống. Nhờ người bạn hứng hết các mảnh bom, chàng thoát chết. Chàng vội bò lết vào bụi cây trước mặt. Khi tiếng súng im, trong ra chàng thấy chiếc Huey gẩy đuôi, còn chiếc Chinook gảy làm đôi, rồi một bọn Thượng khoảng 1 tiểu đội từ các chỗ ẩn úp xuất hiện, tay cầm súng M.16 tiến lại chiếc Chinook dưới sự chỉ huy của tên cầm đầu, đó là tên Tac Miên. Tên này giơ súng Colt lên cao và hô hoán toán quân trèo lên chiếc Chinook mang chiến lợi phẩm xuống. Tac Miên ra lệnh cạy một thùng ra, nó thò tay vào vốc ra không phải là vũ khí mà là những thoi vàng, nó đưa lên cao cười hả dạ đắc ý, rồi ra lệnh chất các thùng vàng lên lưng đoàn lừa và vội vàng đi vào rừng sâu. Nằm ép trong bụi cây, Don chứng kiến được tất cả, và thấy một âm mưu sâu độc và một sự phản bội không thể nói được. Cảm thấy nhức nhối, Don nằm chờ và hy vọng trực thăng sẽ đến cứu, nhưng suốt cả ngày chẳng thấy gì cả, Don thấy không thể ngồi chờ mãi, phải tìm cách thoát thân. Ðây là dãy Trường sơn thuộc Lào, muốn thoát chết, chàng không thể trở về Saigon vì quá xa, Thái Lan gần hơn. Chàng vội bò ra bụi cây và tiến lại xác 2 chiếc trực thăng, không ai sống sót, chàng cố gắng tìm kiếm thực phẩm và nhặt được một số còn sót lại, rồi lên đường nhắm hướng Tây.
Sáng hôm sau, Gerry Manheim cùng Tr/U Brunswick và một toán binh sĩ bay trực thăng đi tiếp cứu. Khi đến nơi, toán quân tìm thấy xác chết của toán quân trên 2 chiếc trực thăng ngộ nạn, trừ Don. Sau một hồi tìm kiếm, Gerry Manheim ra lệnh toán quân nghỉ ngơi còn tự mình và Brunswick đi tìm kiếm. Gerry đã hội ý với Tac Miên về nơi dấu phần vàng chia đôi, nhưng khi đến nơi chỉ thấy những thùng gỗ trống trơn. Gerry tức giận thấy bị lừa gạt.
Bị những vết thương làm mủ nhức nhối, Don cố gắng đi khó khăn, sức lực yếu dần, và đôi khi không còn muốn đi nữa, nhưng nghĩ đến âm mưu thâm độc của thằng bạn phản bội, Don thấy cần phải sống để trả thù. Nhìn đồng hồ đeo tay có ngày tháng, Don thấy mình đã bị bỏ rơi được hai tuần và cảm thấy kiệt sức. Một buổi sáng, thấy một ngọn suối trong vắt, chàng liền lội xuống để tắm rửa, lạ thay khi vục nước để rửa mặt, chàng thấy một khuôn mặt kinh dị khác lạ, một má phía mặt cháy đen, mủ tuơm ra và con mắt không còn nữa mà là một lỗ đen ngòm, Don tưởng là cơn sóng rợn phản xạ các hòn sỏi đen dưới khe suối, nhưng soi mặt chỗ khác Don vẫn thấy khuôn mặt dễ sợ đó. Thất vọng không muốn sống nữa, Don rút cây súng lục ở thắt lưng đưa vào màng tang định tự sát thì bỗng nghe tiếng nói đàng sau, "Anh có phải phi công Mỹ bị bắn rơi không?" Quay lại Don ngạc nhiên thấy một ông già mặc quân phục bạc màu đứng giữa 2 người sắc tộc cầm súng cười thân mật, chàng sững sờ, thì ông già nói tiếp, "Chúng tôi là bạn chớ không phải là cộng sản đâu". Don từ từ lội lên bờ cảm thấy choáng váng, và khi đến gần ông già thì té xuống mê man và không còn biết gì cả.
Chiều hôm sau khi mở mắt, Don thấy đang nằm trên chiếc nệm rơm trong căn nhà sàn cạnh chiếc lò sưởi ấm áp, chàng cảm thấy bớt nhức nhối, và các vết thương đã được băng bó lại. Ông già Á Ðông ngồi bên cạnh thấy chàng thức dậy thì an tâm và bắt chuyện, "Chúng tôi chùi rửa những vết thương, cắt bỏ những chỗ thịt thối và thay bộ đồ lính dơ bẩn mà anh chẳng hay biết gì. Tôi là Wu Peng, tướng Quốc Dân Ðảng, khi Cộng sản chiếm Trung Hoa, chúng tôi chạy về Vân Nam tổ chức lại lực lượng để chống cự, nhưng thế cô, chúng tôi phải chạy vào ẩn núp ở vùng Tam Giác Vàng. Nhờ có vũ khí, chúng tôi dẹp yên các bộ lạc chống đôi và làm chủ vùng này, và chúng tôi sống được nhờ nguồn lợi á phiện. "Don kể lại tai nạn và muốn rời gấp để đến căn cứ Hoa Kỳ ở Thái Lan. Tướng tàu cười nói, "Anh thương tích như vậy làm sao mà rời sớm được, và quân đội đâu còn dùng anh, anh nên ở lại đây một thời gian cho vết thương lành lặn, rồi hãy tính chuyện về với gia đình. Anh nên suy nghĩ kỷ, sáng mai anh hãy cho tôi biết ý kiến. "Don thấy nếu mình trở về dơn vị và gia đình, thì mọi người sẽ vui mừng trong giây lát, rồi chỉ thương hại, nên chi bằng để mọi người thương tiếc coi như mình mất tích và tìm cách trả thù thằng bạn phản bội. tướng Tàu vui mừng nghe chàng ở lại và hỏi chuyện, "Hôm qua thay áo quần anh, tôi mới hay anh là sĩ quan bộ binh chứ không phải là không quân. Anh là sĩ quan chuyên nghiệp hay sao?". "Trước khi vào quân đội, tôi là một nhà ngân hàng", Don trả lời không e dè. "Anh may mắn gặp tôi mà tôi cũng may mắn gặp anh, tôi cần người giúp tôi ráp và sử dụng một số vũ khí tối tân và huấn luyện các bộ lạc. Và nghề kinh tế của anh sẽ giúp chúng tôi điều hành kỹ nghệ á phiện". Ông già nói tiếng Anh khá thành thạo.
Vết thương ở mặt đã lành, Don mang chiếc mặt nạ một mắt và được tướng Tàu đặt tên Ðèo Ngươn Long là tên của một vị anh hùng của bộ lạc Mèo. Từ ngày được Don làm cố vấn, quân đội 3 nước Miến, Thái Lan và Lào không dám dặt chân vào vùng Tam giác vàng. Khi tướng Wu Peng mất vì bịnh ung thư, Don trở thành lãnh chúa. Don lập trường học, bịnh viện, và trả lương người trồng á phiện với giá phải chẳng, thiết lập nhà máy tinh luyện tại chỗ, tổ chức những đường dây tiêu thụ trực tiếp khỏi qua trung gian. Phụ tá của Don là Lao Su, một người Miến thuộc sắc tộc Khan gan dạ cầm đầu, có mạng lưới tình báo trên khắp các quốc gia tiêu thụ.
Tac Miên và đoàn lừa đi sâu vào rừng, khi đến một khe núi, Tac Miên kiếm một hang đá hiểm hóc để chôn cất số vàng. Vì ít học và sợ không tìm ra nơi chôn dấu sau này, y cho mời một vị sư ở ngôi chùa sát ranh giới Thái Lan đi theo để vẽ họa đồ kho tàng. Sau khi chôn số vàng xong, Tac Miên cất bản đồ cùng những tài liệu quan trọng trong một hộp thiết, còn nhà sư được cúng một số tiền và trở về chùa. Khi xuống chân núi, nhà sư bỗng nghe những tiếng nổ long trời và mặt đất rung chuyển, và nhìn lên trời nhà sư thấy những chiếc B.52 đang bay về căn cứ Udon. Quay nhìn lại rặng núi, nhà sư giật mình thấy ung khói và bụi mờ mịt. Hiếu kỳ nhà sư quay trở lại chỗ cũ thì thấy khe núi không còn nữa, rừng cây sụp đổ, và không ai sống sót, bất chợt nhà sư thấy chiếc hộp thiết chứa bản đồ mắc trên một cành cây. Nhà sư vội nhặt lấy, và khi về chùa nhà sư cất dấu trong góc chánh điện và dặn các chú tiểu không ai được đụng chạm đến hộp thiết chứa nhiều điều bí mật. Khi vị sư trụ trì sắp tịch dặn các chú tiểu chỉ giao hộp thiết cho những nhà khảo cổ có tiếng. Và tin tức chiếc hộp thiết bí mật bắt đầu được tiết lộ từ đó.
Sau khi đi VN về, Gerry Manheim giải ngũ, ra hoạt động chính trị và đắc cử thượng viện tiểu bang California. Y cưới góa phụ Don Straton, và hy vọng với tài sản của vợ sẽ tiến xa hơn trên chính trường. Thời gian trôi qua đã 10 năm, y đã làm thượng nghị sĩ gần 2 nhiệm kỳ, và đang tính ra tranh cử tổng thống, nên cần có nhiều tiền. Y nghĩ tới kho vàng của Tac Miên. Y nghe lời đồn tấm bản đồ đang cất giấu trong một ngôi chùa ở Thái Lan, nên mướn giáo sư Adirek, gốc Thái thuộc viện nghiên cứu Văn hóa Ðông phương sang tìm kiếm với lý do sưu tầm tài liệu. Không khó khăn vị giáo sư tìm ra ngôi chùa và được các vị sư giao bản đồ cùng nhiều giấy tờ khác.
Khi nghe vị giáo sư đã lấy được bản đồ, Don Straton tức Ðèo Ngươn Long ra lệnh cho Lao Su phải đánh cắp lại. Lao Su giao cho Anwar Fazal thực hiện. Anwar Fazal là một nhà ngân hàng lớn ở Mã Lai, và cũng nằm trong đường dây á phiện được Ðèo Ngươn Long tin dùng. Anwar Fazal mướn bọn Triad ở Hong kong đánh cướp bản đồ lại.
Giáo sư Adirek sau khi kiếm được chiếc bản đồ đáp máy bay về Hoa Kỳ, và trên đường ghé Ðại học Hong Kong để nói chuyện. Khi xuống phi trường Kai Tak, giáo sư Adirek cầm chiếc xách tay đang đứng chờ đợi người đến đón, thì bị 3 tên cướp Triad do Ah Fai cầm đầu đâm chết và cướp chiếc xách tay, một tên cướp bị cảnh sát bắn quỵ được đồng bọn dìu đi.
Bà Bernie Milton là y tá phụ trách thuyền nhân tỵ nạn Hong kong đang xuống xe đón người bạn thấy giáo sư Adirek té xuống máu me định la lớn lên thì bọn cướp dí dao lôi cô và đồng bọn lên chiếc xe hơi của cô và bảo lái về hướng bến tàu. Một chiếc ghe máy chờ sẵn đưa bọn cướp và cô ra chiếc tàu lớn. Tên Ah Fai thấy Bernie săn sóc tận tình em mình bị thương nặng nên không nở giết. Tên cướp bị thương nặng trút hơi thở cuối cùng và được hải táng, rồi 2 tên còn lại là Ah Fai và Sor Chai mang bà Bernie lên một thương thuyền lớn. Ba ngày sau tàu cập bến Singapore, Bernie bị giam trong một căn nhà, còn Ah Fai mang bản đồ giao cho Anwar Fazal. Anwar Fazal đang phá sản và mắc nợ hàng trăm triệu bị các chủ nợ mang ra tòa án, nên y trốn chui. Khi nhận được chiếc bản đồ, y không muốn giao lại cho Ðèo Ngươn Long mà thủ lấy để đánh đổi một mối lợi khác. Y bay sang Thụy Sĩ ẩn núp với một ý đồ không ai biết.
Lao Su được báo cáo Anwar phản bội đã rời Singapore, chận bắt Ah Fai và Sor Chai, và tìm đến khách sạn Anwar ngụ chỉ gặp người tình nhân là Sheri. Lao Su tức giận tống 2 tên Triad lên máy bay về Quảng Châu và không quên gài 2 kí á phiện vào 2 chiếc hành lý. Khi đến sân bay Quảng Châu hành lý bị khám xét, Ah Fai va Sor Chai bị bắt và kết án tử hình vì nhập cảng á phiện lậu.
Luật sư Steve Milton là chồng của bà Bernie, sau khi bà Bernie bị bắt cóc đang tìm kiếm tin tức thì 3 hôm sau cảnh sát duyên hải báo cho biết vớt được một cái xác, và sau khi lấy dấu ngón và điều tra thì biết là một tên cướp trong án mạng ở sân bay, và truy ra biết tên cầm đầu la Ah Fai mà hiện đang bị bắt và kết án tử hình ở Quảng Châu. Steve vội bay sang Quảng Châu, lấy tư cách là luật sư Hong kong xin gặp tên tử tù, Steve được Ah Fai kể hết vụ đánh cắp bản đồ, bắt cóc bà Bernie, giao bản đồ cho Anwar, và nói bà Bernie còn sống và có lẽ đang bị giữ trong Tam giác vàng, và nói có lẽ tình nhân của Anwar là Sheri còn ở Singapore biết được Anwar ở đâu. Steve trở về Hong kong, rồi bay thẳng qua Singapore đến thẳng địa chỉ của Sheri, nàng từ chối tiếp Steve và lái xe đi vội vàng. Steve lén lái xe đi sau, thì hay Sheri ghé công ty du lịch lấy vé đi Thụy Sĩ, Steve cũng lấy một vé cùng chuyến bay.
Khi trốn qua Thụy Sĩ, Anwar vừa lo sợ cảnh sát Interpol, vừa lo sợ gián điệp của Ðèo Ngươn Long theo đuổi, nên y nóng lòng muốn qua Mỹ. Y biết nghị sĩ Gerry Manhein, người đã mướn GS. Adirek tìm kiếm bản đồ không phải để nghiên cứu mà vì một lý do quan trọng hơn, là một nghị sĩ uy tín có thể giúp y qua Mỹ, nên liên lạc và ra điều kiện đổi bản đồ để lấy chiếc Visa nhập cảnh Hoa Kỳ. trong hồ sơ của CIA, Anwar là một nhà ngân hàng đại bịp, nợ hàng trăm triệu đô đang bị các quốc gia Hong kong, Singapore va Mã Lai nhờ Interpol truy nả, Anwar còn bắt tay với các tên Triad để buôn á phiện, mà trong đó có lãnh chúa Đèo Ngươn Long. Gerry hứa sẽ giúp đỡ, nhưng Anwar năn nỉ phải làm gấp, bởi vì y đang bi Interpol và CIA săn đuổi, và nhất là Đèo Ngươn Long đang hăm dọa tính mạng. Gerry hỏi y Ðèo Nguơn Long có phải là người Mỹ không, thì y nói không biết rõ, nhưng là một người da trắng mà y đã được tiếp xúc một lần ở biên giới Thái Lan, còn dân chúng Thái Lan đồn miệng Đèo Ngươn Long là một phi công Mỹ bị bắn rơi mang thương tích nặng muốn lánh đời, hay một tên cướp ở Mỹ trốn pháp luật chạy sang ẩn náu. Gerry Manheim cảm thấy lạnh người và không còn nghi ngờ gì nữa DNL chính là Don Straton.
Steve bám theo Sheri đến Chalet của Anwar ở ngoại ô Genève, Steve lén vào Chalet, cầm dao hăm dọa Anwar phải cho biết vợ ở đâu, không may lúc đó người gác dan mang củi vào trong thấy, phang một cây củi vào đầu, Steve té ngất. Sợ liên lụy, Anwar cùng Sheri lên xe và lôi Steve theo đặt trong ghế sau, và định vất xác Steve giữa rừng. Gián diệp của Đèo Ngươn Long ở Âu châu đuổi xe theo kịp, Anwar lạc tay lái đâm xe xuống hố, Steve bị thương nhẹ bò ra khỏi xe thấy Sheri chết, còn Anwar bị thương nặng. Anwar năn nỉ Steve giúp y chạy trốn vì phe Ðèo Ngươn Long đang đuổi theo. Steve hỏi tấm bản đồ ở đâu, thì chỉ trong chiếc xách tay. Steve nhặt lấy vừa lúc thấy 2 bóng người đang tiến lại, Steve vội vàng leo lên bờ đường và được cảnh sát cứu và chở về nhà thương cấp cứu.
Gerry Manheim đang sửng sốt khi nghe tin GS Adirek bị đâm chết, chiếc bản đồ bị đánh cắp, thì vài hôm sau Anwar liên lạc muốn gặp gấp. Gerry phái Brunswick, người tay chân bay sang Thuỵ Sĩ để nói chuyện. Khi Brunswick vừa đến Thụy sĩ thì cảnh sát cho biết Anwar và tình nhân đã tử nạn xe hơi, người còn sống sót là Steve hiện đang nằm nhà thương. Brunswick tìm đến nơi thì hay Steve vừa mới rời tức thì. Nhờ thấy hình trên báo, Bruswick nhận ra ngay và thấy Steve đi đến bưu điện. trước khi trở về Singapore, Steve gởi chiếc bản đồ cho người bạn ở Nam Phi cất dùm, và chỉ giữ lại những tài liệu. Brunswick đi theo và chen đứng sau Steve, y thấy Steve gởi một phòng bì lớn qua Nam Phi, y vói người qua xem và nhớ địa chỉ và số hộp thơ trên phong bì mà Steve chẳng hay, y giả vờ mua tem va hỏi nhân viên bưu điện thời gian thơ đi Nam Phi bao lâu, thì y biết là cần 3 ngày.Thế là y đi thẳng đến công ty du lịch lấy vé đi Nam Phi 2 hôm sau. Y đến hộp thơ của bạn Steve cạy hộp thơ và lấy được phong bì chứa tấm bản đồ và bay về London.