Tập Thơ Chọn Lọc - Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)


images


VỠ MỘT CUNG ĐÀN

Ngoài kia em khép cổng vào
Thôi sầu ánh nhạt, thôi bao đợi chờ
Sẽ không còn nữa bên bờ
Canh thâu giá lạnh, ngẩn ngơ ánh vàng…

Trong này tôi cũng hốt ngàn
Sợi thương, sợi nhớ, đốt tan dưới trời
Để quên dĩ vãng một thời
Dòng sông, bến nước, đầy vơi nỗi niềm

Từ nay rỉ rả con tim
Trào dâng điệp khúc êm đềm vấn vương
Hoá thành chuỗi hạt hàn sương
Nhành lau, ngọn cỏ rụng buông giọt dài

Chẳng còn rung cảm tràn đầy
Dịu dàng nắm lấy bàn tay mộng tình
Éo le, trắc trở duyên mình
Cùng nhau an ủi, ảnh hình không xa

Giờ đây khuất ánh trăng ngà
Em về làm vợ người ta mất rồi
Bỏ kia lờ lững khung trời
Vầng trăng chạnh khuyết, ngậm ngùi gió đưa...

Trầm ngâm thả gót dương tà
Bâng khuâng, nhung nhớ, ngân nga câu thề
Từng khoảnh khắc nỗi tái tê
Tận sâu thăm thẳm, kéo lê dạ buồn

Bóng chiều cuốn lấy hồi chuông
Âm vang đồng vọng tơ vương lỡ làng
Luyến lưu trỗi nhịp cung đàn
Mênh mang kỷ niệm, võ vàng hồn thương.


10/11/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 

images
images


NỐT TRẦM CẢM XÚC

Thấm thoắt giờ đây quá nửa chừng
Phong sương mấy độ phủ thanh xuân
Đêm nay lặng ngắm vầng mây bạc
Lững thững dần trôi cuối dãy tầng...

Hoa nở hôm nào nay xế trưa
Ngàn hương theo gió rã bay đưa
Cánh dần khô tái sầu trong nắng
Một thuở đắm say chuyển vật vờ

Còn đâu những sáng vầng dương rạng
Ong bướm đâu đây lượn bóng vàng
Lởn vởn, đong đưa vờn sắc đượm
Tới lui lảy nhịp khúc mơ màng

Những đêm ủ nụ dưới trăng thanh
Bốn phía sương pha đọng lá cành
Cảm xúc dâng tràn theo tiếng nhạc
Này hoa! Yêu ái của khung xanh!

Rồi chợt hôm nào chuyển giá đông
Tái tê, buốt rét trải giăng đồng
Biết bao sương muối trùm lên đoá
Bỗng thấy lạnh rồi ai biết không?...

Thì ra hoa nở để rồi tàn
Lửa rực năm nào cũng nguội tan
Chầm chậm mây trôi về tít mãi
Đến đây rồi khuất nẻo phương ngàn

Còn gì để nhớ với mà thương
Chiếc bóng cô đơn giữa quạnh trường
Vương vấn, ngân nga hồn dĩ ảnh
Một thời rạng rỡ dưới mây sương

Tôi buồn, tôi nhớ, với tôi vui
Vì chỉ một thời lại sớm trôi
Và bởi được lần khoe ửng sắc
Muôn đời kết tụ cũng bay hơi.


27/11/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
[/COLOR]​
 

images


ĐỂ LẶNG LẼ TỪ TỪ TRẢ LẠI EM


Đã mất nhau rồi, mất thật rồi
Dòng sông hai ngả rẽ chia đôi
Bao nhiêu yêu dấu, bao nhiêu mộng
Chỉ một mà thôi, đốt hoặc vùi...

Chớ giữ làm gì để vấn vương
Cho khuya canh cánh ngắm hàn sương
Nhìn xem kết tụ dần rơi rụng
Gợi giống tình tan khiến mãi buồn

Em về bên ấy cứ vui đi
Vì có hoài đâu sắc ảnh thề
Tạo hóa an bày luân chuyển mãi
Bèo mây tan hợp lẽ phân ly

Rồi đây ngày tháng em làm vợ
Sớm tối xoay tròn nghĩa sống chung
Ấm lạnh vui buồn hay sướng khổ
Còn đâu khoảng trống chạnh mông lung

Lối cũ đường xưa thời dĩ vãng
Rong rêu, cát bụi phủ lên dần
Bước chân điểm dấu phần duyên bạc
Sẽ tự âm thầm khoả lấp tan…

Tôi muốn kêu trời! Một tiếng thôi
Sao cho mật ngọt đọng bờ môi
Thoát bay thoát sạch không còn nữa
Để khỏi dư hương quyện bóng người

Cho kể từ nay giữa trái tim
Cô đơn héo hắt được im lìm
Ấp ôm phủ kín cung đàn cũ
Lặng lẽ từ từ trả lại em.



27/11/2017

Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
[FONT=&quot]

[/FONT]​
 

images


LANG THANG TÌM KHUÂY LÃNG

Chiều bước chân dài trên xóm quê
Ngắm nhìn đồng ruộng trải lê thê
Trên cao một sợi màu trăng trắng
Tận tít xa xôi hướng nẻo về...

Lác đác bên sông mấy dãy nhà
Khói lam ai thổi cuộn bay ra
Hòa theo mây loãng vào thăm thẳm
Tiễn nắng hoàng hôn sắp lặn tà

Trên đường nhè nhẹ gió đưa hương
Lúa cắt, đồng khô nét đoạn trường
Uất nghẹn hay hờn thoang thoảng tỏa
Gợi lòng lữ khách chạnh sầu vương

Cầu gòn ngã sấp níu hai bờ
Thả giấc ngủ dài suốt tuổi mơ
Đổ chết mà không đành thật chết
Đầu kia ráng bật chút xanh lơ

Tôi chậm đi qua, ngoảnh lại nhìn
Nghe niềm cảm xúc bức tranh xinh
Nơi đây êm ả đàn ru ngủ
Còn ở nơi tôi quá xập xình

Dòng sông trước mặt vẫn âm thầm
Xuôi ngược quay vòng mãi tháng năm
Như đã cam tâm phần định mệnh
Tối nay rút cạn để mai dâng…

Gửi lại nơi này thoáng lắt lay
Giúp phôi nhạt bớt nỗi heo may
Trở về tiếp tục hồn trên giấy
Thả mộng mơ ngàn cánh gió bay.


8/12/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
 
Back
Top