Có những buổi dưới bầu trời lồng lộng
Kéo ngang hàng, khuấy động dãy tầng xa
Đường thênh thang xé gió, chuyển lời ca
Lay trái đỏ, ngân nga từng điệp khúc!
Có những lúc cuồng phong gieo thảm khốc
Giạt ánh hồng, thoáng chốc phả mờ đen
Từ xa xa áng xám kéo về thêm
Rồi trút đổ, ướt mềm đôi viễn xứ
Không tán loạn, cùng nhau xoay tìm chỗ
Cạnh bên vườn, qua đỡ phút tang thương
Dưới vũ giông thao thức cánh ngàn phương
Tìm khuây khỏa, quên buồn trong khoảnh khắc
Những trưa hè, không gian đầy nắng gắt
Mượn thổi lùa, dịu mát nỗi hanh hao
Quên oi ả, khép đôi khoé nhẹ vào
Xa thăm thẳm, vẫn nào thôi vỗ nhịp!…
Một ngày kia khiến chim sầu vạn kiếp
Trúng đạn rồi, liên tiếp lộn không trung
Cánh bị gãy dưới u ám mịt mùng
Niềm khóc hận vẫy vùng không còn nữa
Rớt xuống đất, sau bờ đê vắng nhỏ
Giữa tối sầm muôn thuở của sầu ai
Ôm thân tàn đau nhói dạ hồn bay
Lê từng bước, héo gầy muôn nỗi nhớ…
Rời xa đàn suốt đời mang trăn trở
Chỉ âm thầm than thở với ta thôi
Không làm chim trải bóng tận trùng khơi
Thì gà nhỏ, tự bươi tìm lẽ sống!...
Đâu nỡ hững hờ với bóng thương
Để em chốn đó dạ u buồn
Bởi luôn canh cánh tình thâm trọng
Đành phải lên đường, lệ nhỏ sương
Gác buồn em nhé! Hỡi hồn yêu
Vương vấn lòng anh mãi thật nhiều
Kỷ niệm nghìn năm nơi cõi chết
Nằm trong nỗi nhớ biết bao nhiêu!...
NTS
ĐƠN PHƯƠNG
Ngoài trời lác đác mưa bay
Lung linh ánh nến dáng gầy trong đêm
Mưa buông trên mảnh vai mềm
Xót xa gối chiếc bên rèm tái tê
Canh khuya trở giấc não nề
Cung thương réo rắt lê thê đoạn trường
Giọt buồn giọt đắng vấn vương
Dư âm khắc khoải đơn phương tình sầu....
TM
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (3)
KẺ TÌNH SI
Có kẻ si tình ngất ngưởng say
Có đêm thổn thức lệ vơi đầy
Có yêu mới biết sầu vương gió
Có hận suy ra khổ vấn nầy
Có ghét chi chăng mà lạnh nhạt
Có hờn cũng chớ để tình phai
Có đau mới thấm tình si dại
Có kẻ si tình ngất ngưởng say...
T.M
Kẻ Si Tình
Không em lẽ sống hết còn say
Không điệp du dương trổi nhớ đầy
Không những chiều tà reo ngọn gió
Không mừng ánh tỏ phả vầng mây
Không hờn dỗi trách…Tình trôi nhạt?
Không vuốt ve thương…Ai bảo phai?
Không thể qua đi thời tuổi dại
Không em lẽ sống hết còn say……
NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (4)
Kẻ Si Tình
Không em lẽ sống hết còn say
Không điệp du dương trổi nhớ đầy
Không những chiều tà reo ngọn gió
Không mừng ánh tỏ phả vầng mây
Không hờn dỗi trách…Tình trôi nhạt?
Không vuốt ve thương…Ai bảo phai?
Không thể qua đi thời tuổi dại
Không em lẽ sống hết còn say……
NTS
LỠ DUYÊN
Đêm tĩnh mịch ngoại ô hoang vắng
Tiếng tiêu sầu nghe đắng tâm can
Lầu hiên nguyệt rũ úa tàn
Duyên tan lỗi nhịp cung đàn đứt dây
Sương khuya lạnh dáng gầy cô lẻ
Nửa mảnh hồn quạnh quẽ canh thâu
Tình buồn mi rướm giọt châu
Thương anh em mãi ôm sầu vào thơ.....
T.M
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (5)
ĐƠN PHƯƠNG
Ngoài trời lác đác mưa bay
Lung linh ánh nến dáng gầy trong đêm
Mưa buông trên mảnh vai mềm
Xót xa gối chiếc bên rèm tái tê
Canh khuya trở giấc não nề
Cung thương réo rắt lê thê đoạn trường
Giọt buồn giọt đắng vấn vương
Dư âm khắc khoải đơn phương tình sầu....
T.M
Đàn Cò
Người ta đã bước qua cầu
Dư hương kỷ niệm để sầu cho ai
Chiều chiều nhìn lá vàng bay
Niềm thương nỗi nhớ đoạn đoài ruột gan
Giờ đây duyên thắm lỡ làng
Dòng sông lặng lẽ, con thuyền mù khơi
Cô đơn, héo hắt, chơi vơi
Đàn cò bóng tối từng hồi ngân nga…
NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (6)
LỠ DUYÊN
Đêm tĩnh mịch ngoại ô hoang vắng
Tiếng tiêu sầu nghe đắng tâm can
Lầu hiên nguyệt rũ úa tàn
Duyên tan lỗi nhịp cung đàn đứt dây
Sương khuya lạnh dáng gầy cô lẻ
Nửa mảnh hồn quạnh quẽ canh thâu
Tình buồn mi rướm giọt châu
Thương anh em mãi ôm sầu vào thơ.....
T.M
Chơi Vơi
Em chốn ấy chơ vơ gối chiếc
Ôm khối buồn da diết, tái tê
Âm thầm dưới bóng canh khuya
Lan man nỗi nhớ hướng về mù khơi
Còn ở đây trong tôi cũng quặn
Thắt thẻo lòng hụt hẫng niềm mơ
Đêm đêm trải bút vào thơ
Vơi đi khắc khoải thẫn thờ gió trăng…
Giờ đây cách biệt nhau rồi
Suy tư thổn thức từng hồi trong tim
Anh ơi có thấu nỗi niềm
Tơ tình ray rứt đêm đêm lặng thầm....
T.M
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (8)
Chơi Vơi
Em chốn ấy chơ vơ gối chiếc
Ôm khối buồn da diết, tái tê
Âm thầm dưới bóng canh khuya
Lan man nỗi nhớ hướng về mù khơi
Còn ở đây trong tôi cũng quặn
Thắt thẻo lòng hụt hẫng niềm mơ
Đêm đêm trải bút vào thơ
Vơi đi khắc khoải thẫn thờ gió trăng…
NTS
PHẬN BÈO MÂY
Vi vu gió quyện giọt sương lay
Tuyết lạnh đơm sầu phảng phất bay
Tối đến phòng không hờn số kiếp
Đêm về gác vắng tủi bèo mây
Đường tình lận đận duyên rời rạc
Lối ái long đong nợ nhạt phai
Nửa mảnh trăng khuya đà khép lại
Hồn thơ lạc bước lệ ta cay.....
Giờ đây cách biệt nhau rồi
Suy tư thổn thức từng hồi trong tim
Anh ơi có thấu nỗi niềm
Tơ tình ray rứt đêm đêm lặng thầm....
T.M
Lặng Thầm
Lặng thầm vương vấn, bâng khuâng
Nhớ nhung kỷ niệm, ngập tràn nỗi đau
Đậm đà, mật ngọt trao nhau
Bao nhiêu gửi tặng, bao sầu tái tê
Em đường bên ấy em đi
Còn tôi nẻo vắng, tôi về bên đây
Trưa hè ngắm lá me bay
Thả hồn diệu vợi tìm ai để mà…
NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (10)
PHẬN BÈO MÂY
Vi vu gió quyện giọt sương lay
Tuyết lạnh đơm sầu phảng phất bay
Tối đến phòng không hờn số kiếp
Đêm về gác vắng tủi bèo mây
Đường tình lận đận duyên rời rạc
Lối ái long đong nợ nhạt phai
Nửa mảnh trăng khuya đà khép lại
Hồn thơ lạc bước lệ ta cay.....
T.M
Lặng Thầm
Lặng thầm vương vấn, bâng khuâng
Nhớ nhung kỷ niệm, ngập tràn nỗi đau
Đậm đà, mật ngọt trao nhau
Bao nhiêu gửi tặng, bao sầu tái tê
Em đường bên ấy em đi
Còn tôi nẻo vắng, tôi về bên đây
Trưa hè ngắm lá me bay
Thả hồn diệu vợi tìm ai để mà…
NTS
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (11)
PHẬN BÈO MÂY
Vi vu gió quyện giọt sương lay
Tuyết lạnh đơm sầu phảng phất bay
Tối đến phòng không hờn số kiếp
Đêm về gác vắng tủi bèo mây
Đường tình lận đận duyên rời rạc
Lối ái long đong nợ nhạt phai
Nửa mảnh trăng khuya đà khép lại
Hồn thơ lạc bước lệ ta cay.....
T.M
Nỗi Chơi Vơi
Vi vút cánh ngàn ghị lắc lay
Tuyết sương lất phất tả tơi bay
Tối thầm lặng lẽ chờ duyên kiếp
Đêm vắng thẫn thờ vọng áng mây
Đường đến chơi vơi niềm héo rạc
Lối về khấp khểnh nỗi mờ phai
Nửa vầng lóng lánh đành thu lại
Hồn nhớ âm thầm nhỏ lệ cay…