Nguyễn Thành Sáng
Active member

Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (201)
Chôn Mối Tình Buồn
Anh nỡ tặng em một nỗi buồn
Với dòng mạch lạc, giọt sầu tuôn
Bao lời cay đắng trong thư gửi
Xé nát tâm can tợ bão cuồng
Ngày tháng yêu đương thắm ngọt ngào
Văn thơ xướng hoạ tình đem trao
Đành tâm anh hỡi ngàn tha thiết
Vội đoạn nghĩa tình thệ ước giao
Nỡ bóp mạnh tay xát vết thương
Thấm nhuần rỉ máu đọng hàn sương
Gió lay vụn nát rơi từng mảnh
Mơ vỡ mộng tan luống chán chường
Phiêu bồng lãng tử thoả vần thi
Gom gió tụ mây trải bước đi
Hương phấn lả lơi gieo mật ngọt
Chẳng màng kẻ ở lệ hoen mi
Đắm tửu say yêu dưới ánh ngà
Cuộc đời phiêu lãng thú trăng hoa
Múa văn hoạ bút lời ong bướm
Có biết riêng em tim vỡ oà
Trái mọng tình yêu nhuốm tái tê
Khi xưa hoà nhịp nghĩa phu thê
Tơ vương thắm thiết ngân tròn điệp
Nay khéo gây chi cảnh não nề
Thôi hết từ nay khỏi ngóng trông
Còn gì thơ mộng trải tầng không
Đêm thương ngày nhớ sầu giăng mắt
Lỗi nhịp trầm vang mãi bập bồng
Lặng lẽ chiều nay tim nhói đau
Miên man gió thổi dạ ưu sầu
Thẫn thờ nức nở bên khung cửa
Nửa mảnh hồn tan mộng nát nhàu
Ân ái ngọt ngào gửi lại anh
Từ nay cô độc dưới vòm xanh
Mảnh tình ngang trái niêm phong lại
Gói ghém hành trang bước độc hành.
June 21, 2018
Tam Muội
Đỡ Lại Bức Mành
Anh tái tê lòng đọc cánh thơ
Em đan nét chữ dưới khung mờ
Lệ sầu nhỏ giọt nhiều lên giấy
Khắc khoải u hoài, nỗi xác xơ!
Ôm sầu than thở với riêng ta
Thơ thẩn hồn thu quyện bóng tà
Tha thiết thuở nào dâng ngập quả
Giờ đây thắt thẻo, nghẹn ngân nga
Ngày tháng nâng niu quấn lại tròn
Thả vào lam khói gửi hoàng hôn
Và rồi lặng lẽ lùi chân bước
Nẻo vắng đìu hiu, tím mảnh hồn
Trả lại cho anh tất cả gì
Để không còn bận bước người đi
Dòng sông tình mộng đành chia lối
Kẻ tiếp thênh thang, kẻ trở về!…
Em ơi! Đau đớn quặn tim anh
Chỉ phút hờn nhau lỡ sụp mành
Nỡ để trăng vàng treo trước ngõ
Chơi vơi khuất ánh rũ thâu canh
Thui thủi cô đơn giữa bốn tường
Lắng nghe sâu thẳm tiếng rung chuông
Biết bao kỷ niệm, bao yêu dấu
Phủ chụp châu thân cả khối buồn
Rồi đây chốn ấy những đêm khuya
Gối chiếc chăn đơn có não nề
Có chạnh bâng khuâng về dĩ vãng
Khiến lòng gợn sóng, đẫm bờ mi?
Rồi đây biết có kẻ bên đây
Vò võ héo hon chuỗi tháng ngày
Da diết bào mòn từng chút một
Chỉ còn quạnh quẽ cuốn heo may?
Thôi thì hãy xóa lỗi cho nhau
Cũng vẫn trên kia khỏi đỉnh đầu
Lóng lánh muôn đời loang tỏa sáng
Đỡ mành buộc lại có gì đâu!...
25/6/2018
Nguyễn Thành Sáng
Chôn Mối Tình Buồn
Anh nỡ tặng em một nỗi buồn
Với dòng mạch lạc, giọt sầu tuôn
Bao lời cay đắng trong thư gửi
Xé nát tâm can tợ bão cuồng
Ngày tháng yêu đương thắm ngọt ngào
Văn thơ xướng hoạ tình đem trao
Đành tâm anh hỡi ngàn tha thiết
Vội đoạn nghĩa tình thệ ước giao
Nỡ bóp mạnh tay xát vết thương
Thấm nhuần rỉ máu đọng hàn sương
Gió lay vụn nát rơi từng mảnh
Mơ vỡ mộng tan luống chán chường
Phiêu bồng lãng tử thoả vần thi
Gom gió tụ mây trải bước đi
Hương phấn lả lơi gieo mật ngọt
Chẳng màng kẻ ở lệ hoen mi
Đắm tửu say yêu dưới ánh ngà
Cuộc đời phiêu lãng thú trăng hoa
Múa văn hoạ bút lời ong bướm
Có biết riêng em tim vỡ oà
Trái mọng tình yêu nhuốm tái tê
Khi xưa hoà nhịp nghĩa phu thê
Tơ vương thắm thiết ngân tròn điệp
Nay khéo gây chi cảnh não nề
Thôi hết từ nay khỏi ngóng trông
Còn gì thơ mộng trải tầng không
Đêm thương ngày nhớ sầu giăng mắt
Lỗi nhịp trầm vang mãi bập bồng
Lặng lẽ chiều nay tim nhói đau
Miên man gió thổi dạ ưu sầu
Thẫn thờ nức nở bên khung cửa
Nửa mảnh hồn tan mộng nát nhàu
Ân ái ngọt ngào gửi lại anh
Từ nay cô độc dưới vòm xanh
Mảnh tình ngang trái niêm phong lại
Gói ghém hành trang bước độc hành.
June 21, 2018
Tam Muội
Đỡ Lại Bức Mành
Anh tái tê lòng đọc cánh thơ
Em đan nét chữ dưới khung mờ
Lệ sầu nhỏ giọt nhiều lên giấy
Khắc khoải u hoài, nỗi xác xơ!
Ôm sầu than thở với riêng ta
Thơ thẩn hồn thu quyện bóng tà
Tha thiết thuở nào dâng ngập quả
Giờ đây thắt thẻo, nghẹn ngân nga
Ngày tháng nâng niu quấn lại tròn
Thả vào lam khói gửi hoàng hôn
Và rồi lặng lẽ lùi chân bước
Nẻo vắng đìu hiu, tím mảnh hồn
Trả lại cho anh tất cả gì
Để không còn bận bước người đi
Dòng sông tình mộng đành chia lối
Kẻ tiếp thênh thang, kẻ trở về!…
Em ơi! Đau đớn quặn tim anh
Chỉ phút hờn nhau lỡ sụp mành
Nỡ để trăng vàng treo trước ngõ
Chơi vơi khuất ánh rũ thâu canh
Thui thủi cô đơn giữa bốn tường
Lắng nghe sâu thẳm tiếng rung chuông
Biết bao kỷ niệm, bao yêu dấu
Phủ chụp châu thân cả khối buồn
Rồi đây chốn ấy những đêm khuya
Gối chiếc chăn đơn có não nề
Có chạnh bâng khuâng về dĩ vãng
Khiến lòng gợn sóng, đẫm bờ mi?
Rồi đây biết có kẻ bên đây
Vò võ héo hon chuỗi tháng ngày
Da diết bào mòn từng chút một
Chỉ còn quạnh quẽ cuốn heo may?
Thôi thì hãy xóa lỗi cho nhau
Cũng vẫn trên kia khỏi đỉnh đầu
Lóng lánh muôn đời loang tỏa sáng
Đỡ mành buộc lại có gì đâu!...
25/6/2018
Nguyễn Thành Sáng
Thơ họa Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (202)
Mênh Mang
Sao bỗng chiều nay dạ thấy buồn
Phải chăng trời nhạt, tụ nhiều sương
Hay bầu đứng gió, mây lờ lững
U ám trùm lên khắp nẻo đường?
Lặng bước âm thầm giữa vắng tanh
Nhìn cây khô lá vắt ngang cành
Cận kề lác đác vàng co rúm
Chỉ đợi giông cuồng lả tả nhanh
Bên kia đám cỏ mọc um tùm
Rỉ rả từng hồi khúc nỉ non
Như thể oán hờn hay nức nở
Vì sao vội vã rải hoàng hôn?
Lấp lóa xa xa mấy ngọn đèn
Bởi giờ cũng sắp thả màn đêm
Hoặc mù mịt quá nên đành phải
Thắp sẵn ánh hồng để được yên
Vài cánh thênh thang lấm tấm trời
Mới vừa kiếm sống vượt trùng khơi
Giờ quay trở lại nơi yêu dấu
Sưởi ấm tình thương một kiếp đời…
Cảnh vật phơi bày trước mặt ta
Nghìn năm vẫn vậy! Vậy thôi mà!
Đổi thay khoảnh khắc, vòng luân chuyển
Sớm nở, tối tàn…Mãi chậm qua
Ta ngồi nhẹ xuống cận bờ sông
Dõi mắt nhìn xem sóng vỗ bồng
Chợt thấy chập chờn xa lấp ló
Thuyền vào cõi khuất dưới mênh mông…
26/6/2018
Nguyễn Thành Sáng
Đêm Chơi Vơi
Gió lùa đưa nhẹ nỗi miên man
U uẩn canh khuya nhạt sắc vàng
Cô tịch khối sầu dâng chất ngất
Vạc sành vọng lại xoáy không gian
Vật vờ vất vưởng quặn buồng tim
Khắc khoải tơ vương xót nỗi niềm
Réo rắt cung đàn thêm nức nở
Mịt mù loang lổ quyện màn đêm
Chơi vơi bên giọt rượu cay nồng
Chỉ rối buông dòng đem xuống hong
Tay gối mộng đan chìm ảo ảnh
Thuyền tình trôi nổi mãi long đong
Sương khói nhạt màu khơi bảng lảng
Tơ tình trắc trở khối sầu bi
Đêm thương ngày nhớ hoài trăn trở
Lạc bước duyên đời nghẹn ướt mi
Sao bỗng đêm nay ngập vấn vương
Chập chờn ẩn hiện bóng hồn thương
Cơn yêu đau đáu như giày xé
Quạnh quẽ bơ vơ trải bước đường
Thẫn thờ quay quắt dáng u hoài
Lại đứng ven sông trông ngóng ai
Trầm mặc suy tư nhìn sóng nước
Thân gầy thất thểu dưới mưa bay..
Sao mai lấp lánh toả hiên lầu
Trĩu nặng tấc lòng dạ để đâu
Quyện cánh hồn bay về cõi ấy
Cùng người yêu dấu! khoả khuây sầu.
June 26, 2018
Tam Muội