Tuyển tập truyện cười ngắn ( update thường xuyên)

The King

New member
mình chơi ở đây cũng lâu rồi , mình rất thích đọc những câu truyện cười nhưng lười làm nick toàn đi đọc free của mọi người .....
Nay mình lập cái toppic này mình sẽ tổng hợp nhưng câu truyện cười mà mình đã được đọc và mình sẽ sưu tầm nhưng câu truyện ở những nơi khác vào . Trong toppic sẽ có nhiều bài của các thành viên đã post rồi mong các bạn bỏ qua , mình chỉ có lòng mang niềm vui đến mọi người chứ không có ý cướp công của các bạn , có gì sai mong các bạn bỏ qua...

Chúc Mọi Người Vui Vẻ , Có Nhiều Niềm Vui Trong Cuộc Sống Nâng Cao Tuổi Thọ . Thân !!



cuộc hẹn ấn tượng
Nàng thủ thỉ với chàng rằng : "Tối mai, anh tới trước cửa sổ nhà em nhé, nếu em thả tờ 5 ngàn xuống thì bố mẹ không có nhà, anh leo lên fòng em nhé." - Chàng : "Uhm, em iu của anh, hi hi". Tối đó chàng trai đến dưới cửa sổ nhà cô gái, và cô thả tờ 5 ngàn xuống như dự tính. Cô đợi thật lâu cũng không thấy chàng trai bò lên, cô bèn nhìn ra cửa và hỏi: "Anh ơi, sao không lên?" - Chàng trai: "Anh đang tìm tờ 5 ngàn kẻo phí!" - Cô gái : "Thôi lên đi ông ơi, tui cột dây kéo lên rồi!"...


Hết cách
Một người đi xe máy va phải chú chim sẻ bay ngược chiều. Anh ta dừng xe, thấy chưa chết bèn nhặt về đắp thuốc rồi thả vào lồng. Tỉnh lại, thấy mình bên song sắt, chú chim sẻ thở dài: - Bỏ mẹ. Mình đâm chết thằng đi xe máy rồi. Chắc tù mọt gông đây.

Con của hiệu trưởng

Cô giáo hỏi học sinh: - Trong chuyện Thánh Gióng ai cưỡi ngựa sắt bay lên trời? - Em chịu thôi!

Không thể chịu nổi vì sự kém cỏi của học sinh cô giáo nói:
- Đừng tưởng cứ là con của hiệu trưởng thì muốn học hành thế nào cũng được. Cầm cuốn sách giáo khoa này lên gặp bố cậu đi!
Trên phòng hiệu trưởng, ông bố nói với con: - Dốt! Người cưỡi ngựa sắt bay lên trời là ông BÈN. Đây này, sách viết rất rõ ràng: “Sau khi cúi đầu chào tạm biệt quê hương, ông bèn bay lên trời”. Chả chịu đọc gì cả!

Anh em sinh đôi

Một anh chàng tâm sự với bạn: - Tôi có một thằng em sinh đôi giống tôi như đúc, đến nỗi người ta luôn nhầm chúng tôi với nhau và tôi luôn phải trả giá cho những hành động sai trái của nó. Hồi nhỏ, tôi luôn bị đánh đòn khi nó gây lộn ở bên ngoài…
Anh kia nói: - Khổ thân anh! - Chưa nhằm nhò gì! Tôi còn bị ngồi tù thay nó mấy năm chỉ vì nó say rượu quấy rối. Người yêu của tôi cũng bị nó cưới làm vợ! Nhưng giờ thì tôi trả thù được nó rồi…
- Bằng cách nào?
- Tuần trước, tôi giả vờ chết và thế là người ta chôn nó khi nó đang ngủ! .

LÀO và VIỆT NAM
Ai cũng biết là Việt Nam, Lào là anh em. Nhưng một sự thật phũ phàng là : Cái gì tệ ở Việt Nam cũng gán cho cái mác Lào. Đôi dép mang gớm nhất, rẻ nhất là đôi dép Lào (15k 2 đôi). Bệnh thì có bệnh lang ben, hắc Lào. Cái thứ thuốc hút gớm nhất cũng là thuốc Lào. Cơn gió khắc nghiệt nhất cũng gọi là gió Lào. Và …. có một ông doanh nhân nọ người Lào sang Việt Nam làm việc cũng đã lâu. Trong một chuyến đi công tác Hà Lội, trên xe buýt, ông ta ngồi chung với 1 người Hà Lội. Sau khi đến trạm dừng, người Hà Lội kia phát hiện là đôi dép mình không cánh mà bay. Ông ta la lên: ”thằng LÀO, thằng LÀO lấy \”

Cách chữa bệnh của Bác sỹ
Một người không nói được do bị nhiểm trùng nặng trong cuống họng .Tìm đến Bác sỉ Tai , mủi , họng để tìm đủ mọi cách tập nói , nhưng không kết quả . Nghe đồn , đến tai có một Bác sỉ chửa bệnh như vậy rất hay , anh ta mới tìm đến vị Bác sỉ đó . Bước phòng khám , Bác sỉ bảo anh ta :
- Cởi hết quần áo ra …..!
Anh ta cởi bỏ quần áo ra hết một cách rụt rè , khi đã hoàn toàn khỏa thân , anh nghe Bác sỉ bảo :
- Anh quay lưng về phía sau và dạng rộng hai chân ra .
Anh bệnh nhân làm đúng như lời Bác sỉ . Bất ngờ bệnh nhân cảm thấy có vật gì thật to đút vào hậu môn khiến anh phải la thật lớn :
- A.a.a.a…a..a…. a…………..!
- Tốt lắm ! Bác sỉ nói - Anh có thể mặc quần áo lại , rồi ngày mai đến đây để học chử B …

Hết nói
Ở tiệm bán thuốc tây, lúc này dang có rất đông khách xếp hàng chờ đến lượt mình mua thuốc. Bổng từ xa có một anh thanh niên khoảng chừng 30 tuổi chạy vào, vẻ mặt hớt hơ hớt hải kêu lên :
- Bác sỹ ơi, làm ơn bán cho tôi trước, nhà tôi đang có người nằm chờ tôi ở nhà.
- Bây giờ anh ra ngoài chờ đến lượt anh mới được mua.
Nhưng nhìn mặt anh này đang có vẻ rất vội, vị Bác sỹ nghĩ là nhà anh ta đang có người bệnh ở nhà cần được cấp cứu liền nói :
- Thôi được, tôi ưu tiên anh mua trước, bây giờ anh mua thuốc gì.
- Dạ……không ạ, Bác sỹ bán cho tôi 2 cái Bao cao su, đang có người nằm chờ tôi ở nhà.

Sao cô lại không tắm

Cảnh 1:


Khám bịnh xong bác sĩ nói với cô bệnh nhân trẻ:
- Cô cho tôi xin số điện thoại của cô để khi nào có kết quả khám sức khoẻ thì tôi sẽ gọi điện báo cô hay.
Cô gái trẻ trả lời:
- Dợ, hai ba bửa tém một bửa !
Bác sĩ lắc đầu:
- Không! chuyện tắm rửa của cô thì tôi không cần biết. Số điện thoại của cô á !
Cô gái trẻ trả lời:
- Dợ, hai ba bửa tém một bửa!
Bác sĩ lắc đầu mạnh hơn:
- Cô tắm mỗi ngày 2, 3 bận hay là 2,3 tuần cô tắm một lần thì tôi không cần biết…..Số điện thoại của cô kìa..
Cô gái trẻ tức tối trả

Cảnh 2:

Vài ngày sau, cũng trong phòng mạch bác sĩ hỏi nữ bệnh nhân tái khám:
- Tại seo tui kiu cho cô wài hỏng được? Cô đổi số điện thọi rồi sao?
Cô gái:
- Dợ, em đã đủi gùi, Bi giờ là năm séo bửa, không tém, không tém! (567-0808)!
Bác sĩ:
- Trời đét !!!

Cảnh 3 :

Bs: Vẫn không gọi được, thế là thế nào ?
Cg: Dợ, tại thèng chồn em nớ kiu đổi. Bs thông cẻm, lèn nì là lèn đổi cuối rồi: là tém chín bửa một năm không tắm ( 897-1508)
Bs: Ẹc ! 1 năm không tắm thì cô đi ra dùm tui !



Gặp ma

Một chàng trai trên đường về nhà đi ngang qua 1 nghĩa địa. Bỗng anh ta nghe tiếng gõ lốc cốc từ trong nghĩa địa vang ra. Anh ta hoảng hốt, tưởng là có ma, nhìn vào nghĩa địa anh ta mới thấy một ông già đang đục khoét cái gì đó trên một bia mộ. Anh bảo:

- Lạy chúa, ông làm tôi tưởng là ma! Ông đang làm gì ở đây vậy?

Ông già trả lời:

- Khỉ thật, đứa nào khắc sai tên tao.

Chàng trai:…


Tại một quán nhậu, một hôm có 3 người Mĩ bước vào.1 người dõng dạc hô :”cho 3 chai bia, ko cần cái mở nút ”
3 chai bia được mang lên. Người Mĩ rút súng pằng pằng pằng, bay 3 cái nút chai, cả quán xanh mặt!

Bỗng 3 người Nhật bước vào, ” 3 chai bia, ko cần cái mở nút chai”.
1 người rút kiếm : xẹt xẹt xẹt , 3 cái nút chai bay mất tiêu! Người Nhật vênh mặt, người Mĩ gườm gườm.

Bấy giờ 3 người Việt Nam ngồi trong góc quán mới kêu lên : ”cho 3 chai bia, lấy dùm cái mở nút luôn ”. Thằng Mĩ và Nhật đều cười lớn . Việt Nam nói tiếp :”ko cần đá (ice)” .
1 người rót Bia ra 3 cốc rồi lấy 3 trái lựu đạn rút chốt thả vào ! Mĩ tái mặt ,Nhật chui xuống gầm bàn .

P/S:Đọc thư giãn, đùng nghĩ xấu về người VN nhé


Bố và nhà sư

Một thằng bé trèo tường vào chùa nghịch ngợm và hái trộm hoa quả, bị sư trụ trì tóm được và thọi cho cu cậu 1 trận tơi tả. Nó chạy về nhà khóc và gọi bố nó đến.

Ông bố vốn là 1 đầu gấu có tiếng ở vùng này vội đến gặp nhà sư và hầm hầm nói: - Này, sao mày chửi con tao? - Thiện tai, thiện tai, bần tăng chưa chửi ai bao giờ. - Thế tại sao mày đánh con tao? - Thiện tai, thiện tai, bần tăng chưa đánh ai bao giờ. - Cái thằng này, đã đánh con tao tại sao lại không nhận. Có giỏi thì đánh nhau với tao nhé. - Thiện tai, thiện tai, xin mời thí chủ, bần tăng chưa ngán ai bao giờ. - ……???

rong một chuyến bay gồm có 3 người ! 1 người VN ,một người Pháp và 1 người Mỹ . Đang du lịch trên bầu trời Việt Nam

Người Pháp ngứa miệng nói bj h` tôi mà thả 5 đôla xuống Hà Nội cả Hà Nội láo động ,Người Mỹ cười khjnh bỉ ăn thua gì , bj h` mà tôi thả cái Ví của tôi xuống cả VN chấn động không riêng chỉ H Nội

Người Việt Nam nghe bực tức:Tao mà đạp hai thằng bay xuống không chỉ Hà Nội ,Việt Nam mà cả "Thế Giới "chấn động

Nửa đêm mất bao cao su

Nửa đêm, chuông điện thoại để bàn của ông bác sĩ nọ reo ầm ĩ. Nhấc máy lên, ông nghe giọng nói hốt hoảng của một khách hàng quen:

- Alô, bác sĩ ơi! Ông đến ngay nhà tôi đi, thằng con trai 3 tuổi của tôi lỡ nuốt cái bao cao su vào bụng rồi.

- Được rồi, tôi đến ngay.

Bác sĩ vơ vội hộp y cụ và chuẩn bị ra khỏi cửa nhà, đột nhiên chuông điện thoại lại vang lên. Vẫn giọng nói khi nãy:

- Thôi không cần nữa bác sĩ ạ.

- Tình hình ổn rồi phải không?

- Vâng! Tôi đã... kiếm được cái khác rồi.


98 hay 100 trứng???(18+)

Âu Cơ sau khi sinh xong mệt quá nằm trên giường. Lạc Long Quân vui sướng ngồi đếm trứng. 1..2...98..99..100. Ôi vui quá, tận 100 trứng cơ!. Âu Cơ thấy chồng ngồi đếm cũng xuống ham vui, kêu Lạc Long Quân đứng dậy.
Âu Cơ đếm: 1..2....97..98, hết. Tại sao thế nhỉ? Thế là Lạc Long Quân và Âu Cơ cãi nhau, người cho là 100, người cho là 98, không ai nhường ai, cuối cùng quyết định ly dị, chia trứng. Đố bạn tại sao Lạc Long Quân ngồi thì đếm đủ 100 mà khi Âu Cơ ngồi đếm chỉ có 98????


Xem mặt nó dài thế nào (18+)

Trong đêm tân hôn người vợ trẻ tâm sự:" Anh yêu em phải thú nhận với anh trước khi cưới anh em đã yêu một người, và săm mặt anh ta lên ngực trái."

Chồng: Sau một hồi tươi cười nói:" quá khứ mà em, anh bỏ qua hết"

Vợ: "Nhưng sau khi bỏ người đó em lại yêu một người khác và lại săm mặt anh ta lên ngực phải"

Người chồng ngồi thần mặt ra lúc rồi phá lên cười

Vợ ngạc nhiên hỏi sao lại cười?

Anh đang hình dung xem 10 năm nữa mặt chúng nó sẽ dài như thế nào

Đọc thư giãn, đùng nghĩ xấu


Điệp đến thăm Lan một chiều mưa..., khi đến Chùa, Điệp dựng xe ngay trước cổng để vào chùa thăm Lan....vô đến trong....Điệp bỏ đôi dép ở ngoài.

Gặp lại Lan, Điệp bật khóc vì nhớ nhung ngút ngàn...,thế là 2 người thủ thỉ tâm sự .... cho đến giờ Điệp phải về.

Khi ra tới ngoài, Lan thấy Điệp khóc bèn hỏi:

- Sao mà anh khóc nửa đây??

- ....lúc vô chùa, anh bỏ dép ở ngoài, hông biết ai ăn cắp đôi dép của anh rồi...

Thế là Điệp đi chân không ra tới cổng, vừa ra tới cổng thì Điệp lại khóc oà ...

- Trời ơi tại sao mà Điệp khóc hoài vậy? anh có bình thường không vậy??...Mô Phật !!

- . .. xe đạp anh cũng bị ăn cắp rồi ....

- "mất dép, mất xe đạp ... rồi làm sao mà về........hic hic hic" Điệp nức nở.

- "tội nghiệp anh quá !" Lan thương hại và an ủi Điệp.

Bất chợt, Điệp ngưng khóc và hỏi:

- Vậy tối nay anh ngủ lại đây với em nhé?

Lan chớp chớp đôi hàng mi cong vuốt và mỉm cười....

Thế là đêm đó em Lan để anh Điệp ở lại chùa...

Sáng hôm sau, Lan khóc hu hu! Điệp hỏi sao hôm nay em khóc. Lan mới thúc thít, nức nở nói rằng:
- Nếu biết lấy chồng sướng như vậy thì em đâu có đi tu đâu
 
UPdate thường xuyên nhé bạn, Tiêu đề mỗi truyện nên in đậm cho dễ nhìn :D
 
Còn May


Cô gái đi khám bệnh về kể cho mẹ nghe:
- Eo ơi, con sợ cái ông bác sĩ, khám tim cho con, cứ bảo là quên ống nghe ở nhà nên cứ áp tai vào ngực con, mẹ ạ.

- Vẫn còn may đấy. May là thằng ấy nó mới quên ống nghe ở nhà chứ nó bảo quên ống tiêm ở nhà thì hỏng cả một đời con gái đấy con ạ. - Bà mẹ từ tốn giải thích.



Kết Thúc (END)


Mua


Một anh thanh niên vào tiệm thuốc tây muốn mua "cái áo mưa" mà không biết cỡ nào cho vừa với cái khổ của anh.
Cô bán thuốc mới nói:

"Đưa cho tui coi, rồi tui lấy đúng cỡ cho"

Cô ta cầm cái "nợ đời" của anh kia, coi tới coi lui rồi, quay vào trong nói lớn với người Dược tá khác:

"Lấy giùm 1 hộp áo mưa size large cho anh này nghen!"

Lát sau có anh tập tạ cao lớn bước vô, và cũng muốn mua "áo mưa". Cô bán thuốc cũng làm y như hồi nãy vậy, xem qua xem lại và nói vào trong với cô Dược tá ( pharmacy assistant):

"Lấy size X-large cho anh này giùm luôn nghen".

Khi anh này bước ra, thì có một cậu bé đứng ngoài cửa kiếng nãy giờ trông thấy như vậy, khoái quá! Cậu liền bước vào ngay, và cũng muốn mua "áo mưa" để thử cho biết. Và lần này cũng như lần trước, cô bán thuốc cầm "của quý" lên, lật qua lật lại một lúc và quay vào nhà nói nhanh:

"Lấy giùm cái khăn lau lẹ lên, lẹ lên!!!".



Kết Thúc (END)

Sợ Lắm

Cô bán hàng quảng cáo với một phụ nữ về một loại áo ngủ mới:
Mịn màng này, mát mẻ này, khêu gợi này! Em mặc thứ này ngủ thì dù chồng em có ốm liệt giường cũng phải.

Ông chồng ốm yếu nãy giờ đứng ngoài đợi vợ, hoảng hồn giục:

Thôi đừng mua nữa em! Áo quần kiểu đó có nước anh biến thành que tăm mất.



Kết Thúc (END)

Phải Trả Tiền Dùng Lúc Nào Chả Được
Hai vợ chồng vào một cửa hàng thời trang, khi người vợ đang thử quần áo, anh chồng quay ra ngắm một cô khác cũng đang thử đồ. Bắt gặp chồng đang nhìn "như ăn vã" người ta, cô vợ hờn dỗi đay nghiến:
- Cô ấy đẹp hơn tôi nhiều lắm hay sao mà anh cứ há hốc mồm ra thế?

- Ờ cũng khá, nhưng vấn đề là ở chỗ anh ngắm cô ta không mất tiền, tội gì! Còn với em thì khác, anh sẽ phải trả tiền rồi về nhà ngắm bao nhiêu cũng được.



Kết Thúc (END)

Tuyệt


Vợ chồng già trò chuyện với nhau:
- Bà nó ạ, đêm qua tôi thấy một giấc mơ thật tuyệt. Tôi còn là trai tân và đến cầu hôn bà.

- Vậy có gì mà ông cho là tuyệt?

- Vì trong mơ, bà đã từ chối lời cầu hôn của tôi.



Kết Thúc (END)

Cuộc Sống Của Các Tài Tử Điện Ảnh
Hai nam tài tử điện ảnh tán chuyện gẫu. Chàng thứ nhất nói:
Rõ khỉ, vợ tôi đã đi triệt sản rồi mà sao vẫn có chửa, bác sỹ làm ăn chán thật. Đúng là tiền mất tật mang.

Chàng kia phụ họa:

Đúng đấy! Bọn bác sỹ bây giờ làm ăn chẳng ra sao cả, đã triệt sản tôi rồi mà vợ tôi vẫn có chửa.



Kết Thúc (END)

Tình 20 Năm
Nửa đêm, người vợ thức giấc. Không thấy chồng nằm bên cạnh, nàng liền khoác váy ngủ lên người, đi xuống tầng dưới và thấy chồng đang ngồi bên ly cà phê, vẻ mặt trầm tư, ánh mắt hướng về nơi vô định, thỉnh thoảng lại lặng lẽ lau nước mắt.
Nàng hỏi:

- Có chuyện gì không ổn hả mình?

- Sao mình lại xuống đây ngồi giữa đêm hôm khuya khoắt thế này?

Chàng trả lời bằng một câu hỏi:

Em có nhớ cái ngày chúng mình hò hẹn nhau cách đây 20 năm không, ngày em tròn 16 tuổi ấy?

Nàng đáp:

Dạ, có!

Chàng hỏi tiếp:

Thế em có nhớ lúc ba em bắt quả tang chúng mình đang tình tự không?

Nàng thẽ thọt:

Có, em nhớ chứ!

Chàng nói tiếp:

Em có nhớ gương mặt ba khi chĩa súng vào mặt anh và gầm lên: "Mày chọn lấy con gái tao hay chọn ở tù 20 năm?"

Nàng trả lời:

Dạ, em vẫn nhớ!

Một lần nữa, chàng lau nước mắt trên gò má rồi cất giọng âu sầu:

Em biết không, lẽ ra hôm nay là ngày anh được ra tù đấy.



Kết Thúc (END)

Đêm Tân Hôn 2
Ðêm tân hôn, chàng hỏi nàng:
- Em à, trước khi đám cưới, mẹ có dạy em chuyện gì không?

- Có chớ. Nhưng anh đừng lo. Em không nghe lời mẹ đâu. Thời buổi này, không còn như xưa nữa!



Kết Thúc (END)

Quên Tháo Ba Lô
Đơn vị hành quân ngang qua làng. Trung sĩ tranh thủ lúc chờ phà tót ngay về nhà, gặp vợ ở cổng vội kéo tuột vào buồng:
Nhanh lên bu nó, đơn vị sắp sang sông rồi!

Tới giữa cơn "vần vũ", vợ thì thào:

- Sao bảo ở đơn vị đói ăn lắm mà em thấy mình vẫn... nặng như xưa?

- Thôi chết! Tớ quên chưa tháo ba lô.

Thời Tiết Xấu

Một anh chàng thường xuyên đi câu cá vào các sáng chủ nhật. Anh ta dậy sớm, bị bữa trưa, buộc thuyền lên xe và đi câu cả ngày.
Một buổi sáng chủ nhật như thường lệ, anh chàng dậy sớm, lặng lẽ mặc quần áo, bị bữa ăn, mang theo cần câu và lái xe đi. Khi ôtô ra khỏi garage, trời đổ mưa như trút, gió thổi ầm ầm. Anh chàng đành quyết định quay về. Cất đồ nghề đi, chàng lặng lẽ cởi quần áo rồi leo lên giường.

Tại đó, cô vợ vẫn đang thiu thiu ngủ, anh chàng vuốt ve lưng vợ và thì thầm nói:

Thời tiết hôm nay thật kinh khủng.

Cô vợ ngái ngủ đáp:

Anh có tin được không, giờ này mà gã chồng em vẫn đi câu!.



Kết Thúc (END)
 
Móng Tay Nhọn
Buổi tối hôm ấy, Xuân Quỳnh rủ anh bạn "ruột" đi xem phim "TITANIC", lần đầu tiên chiếu tại rạp Paramount ở Sydney này. Câu trao đổi đầu tiên chắc ai cũng đã biết, Nàng hỏi:
Em ngồi ở bên nào?

Chàng trả lời đầy vẻ hóm hỉnh, trêu chọc:

Bên nào cũng được.

Xuân Quỳnh trả đũa (dĩ nhiên, nàng đầy bản lĩnh, trong mọi tình huống)

Oh vậy à, Quỳnh cũng thuận cả hai tay... và ngưng một tí, như chờ "thuốc ngấm":

-Tay phải em tựa của... Mike Tyson, còn tay kia... là của Clint Eastwood...

Và chàng thật... ngoan ơi là ngoan, đến tận lúc... chia tay.



Kết Thúc (END)

Hành Hạ

Bố hỏi con gái:
Thế anh ta có giàu không?

Cô con gái trả lời:

Không ạ, anh ấy không có nhà riêng, không xe máy, cha mẹ già yếu, nhưng con vẫn quyết định lấy làm chồng.

- Con rất yêu anh ta, phải không?

- Vâng ạ.

- Thế thì đừng hành hạ người ta thêm nữa.



Kết Thúc (END)

Không Dám

Nàng (sau một giờ nghe chàng tán tỉnh):
Anh có muốn đi chơi không?

Chàng mừng rỡ đáp:

Muốn... anh muốn lắm chứ!

Nàng:

Vậy thì anh cứ tự nhiên đi đi, em không dám giữ...



Kết Thúc (END)

Mánh Khóe

Hai thầy lang ngồi nói chuyện với nhau. Thầy nọ hỏi thầy kia:
- Bác đi thăm bệnh, sao bất cứ bệnh nào bác cũng hỏi bệnh nhân thường ăn những gì, như vậy là nghĩa làm sao?

Thầy kia cười đáp:

- Có gì đâu, chẳng qua hỏi xem họ ăn uống có sang trọng hay không để sau định tiền thuốc nhiều hay ít cho nó

Kết Thúc (END)

Maketing Tại Chổ

Cổ áo khoét sâu để lộ gần nửa bộ ngực nõn nà, kỳ cục hơn nữa là chiếc quần jeans cô mặc có chiếc cạp thưa như lưới nhện và trễ sâu dễ đến 15 phân làm cho các chi tiết cơ thể cô cứ lồ lộ. Hai tay hai điện thoại di động cô bước vào quán trước những con mắt sững sờ đầy ngưỡng mộ của cánh đàn ông bên trong. Họ quan sát cô không chớp mắt và không bỏ sót hành động nào của cô.
Như không quan tâm đến những người xung quanh cô lần lượt rút từng cái điện thoại và xổ ra hàng tràng xủng xoẻng những câu ngoại ngữ bồi, rồi lại í ới tiếng ta chêm nhiều từ lóng. Một lát sau hai cô gái khác ăn mặc táo bạo không kém, tóc nhuộm xanh đỏ tím vàng xuất hiện, sau vài ngụm cà phê họ kéo nhau lên ô tô cười hinh híc và lướt đi. Chiếc biển số xe có hai chữ LD.

Lúc này trong quán không khí mới bỗng trở lại ồn ào, sôi nổi như vốn có của nó. Các vị khách bắt đầu trao đổi, bàn tán, nhận xét:

- Trông các cô này như người mẫu, nhìn thích thật đấy!

- Ôi trời, nhìn các em ấy xong chán hẳn… mụ vợ ở nhà!

- Vừa giầu có, vừa xinh đẹp, đàn ông ai mà không mê kia chứ!

Chợt một cụ đầy vẻ thám tử buông lời nhận xét:

- Thứ nhất: Xinh và ăn mặc “lòi” hết nội thất ra như vậy chứng tỏ các cô này là con nhà thiếu sự kiểm soát của cha mẹ.

- Thứ hai: Trông các cô ấy rất nhiều tiền, ăn diện ngút trời chứng minh một điều các cô ấy làm những nghề hái ra tiền.

- Thứ ba: Liên tục gọi điện và nói hàng tràng ngoại ngữ bồi thể hiện rằng các cô ấy có đầu tư chút ít về tiếng nước ngoài và đang nói chuyện với người nước ngoài.

- Thứ tư: Các cô ấy đi xe biển LD có nghĩa là liên doanh, như vậy kết luận chiếc xe ấy mượn của một người ngoại quốc làm ở công ty liên doanh.

- Thứ năm: Hai cô gái được gọi thêm đến về sau chứng tỏ rằng ban đầu họ thiếu người.

- Thứ sáu: Các cô gái đến sau cười hinh híc khi lên ô tô thể hiện rằng các cô này bị kiếm được một “hợp đồng” béo bở. Cả sáu chi tiết trên tôi kết luận: Các cô gái này là cave cao cấp!

Tất cả mọi người trong quán đều ồ lên ngưỡng mộ sự nhận xét xác đáng của cụ “thám tử”.

- Làm sao cụ có khả năng quan sát tinh tường đến vậy?

- Ôi dào, đơn giản - Cụ già đáp - Mấy đứa ấy là nhân viên gội đầu thư giãn do tôi quản lý. Đây là cardvisit của chúng nó, xin gửi các anh mỗi người một cái.



Kết Thúc (END)

Lý Do Thất Bại Của Cuộc Khảo Sát

Một cuộc thăm dò ý kiến do Liên hợp quốc tổ chức trên quy mô toàn cầu gần đây đưa ra câu hỏi sau:




"Xin vui lòng cho biết ý kiến của bạn về tình hình thiếu thốn lương thực tại phần còn lại của thế giới!". Đó là một câu hỏi hết sức bình thường, tuy nhiên cuộc khảo sát đã thất bại thảm hại với lý do cụ thể như sau:

- Ở châu Phi, người ta không biết "lương thực" là gì.

- Ở Tây Âu, dân chúng không hiểu khái niệm về "thiếu thốn".

- Trong ngôn ngữ của dân Đông Âu không có từ "ý kiến".

- Người dân Nam Mỹ thì không hiểu "xin vui lòng" có ý nghĩa ra sao.

- Còn ở Mỹ, người ta chẳng biết "phần còn lại của thế giới" là cái quái gì cả.





Kết Thúc (END)

Bi Xanh

“Thôi thì trăm sự nhờ bác sĩ” – chúng ta thường nói vậy khi có việc phải nhờ cậy đến bàn tay chuyên môn của các vị bác sĩ.




Một người đến gặp bác sĩ của mình.

- Thưa, tôi đang có vấn đề đây - người bệnh nói - Một hòn bi của tôi chuyển sang màu xanh.

Ông bác sĩ khám qua và kết luận bệnh nhân sẽ chết nếu không cắt bỏ tinh hoàn đi.

- Ông có điên không đấy? - người kia la lên - Làm sao tôi có thể cho phép ông làm một cái việc như thế đối với tôi?

- Thế ông có muốn chết không? - Bác sĩ hỏi.

Người bệnh phải cắt bỏ cái đó đi. Nhưng hai tuần sau cuộc phẫu thuật, anh ta trở lại:

- Bác sĩ - Tôi không biết phải nói như thế nào, nhưng hòn bi thứ hai cũng chuyển sang màu xanh rồi.

Một lần nữa, bác sĩ nói với anh ta rằng nếu anh ta muốn sống, hòn thứ hai cũng phải bị cắt bỏ. Bệnh nhân rất miễn cưỡng.

- Này anh, có muốn chết không? - Bác sĩ lại hỏi, và anh ta phải chấp nhận cuộc phẫu thuật.

Thế nhưng, sau hai tuần thiếu bi, anh ta quay lại.

- Tôi nghĩ tôi đang có một vấn đề rất lớn. “Chờ im” của tôi hoàn toàn có màu xanh rồi.

Sau khi khám qua ông bác sĩ đưa ra một tin xấu. Nếu anh ta muốn sống, “cái ấy” của anh ta phải ra đi. Tất nhiên, người kia không muốn nghe điều đó.

- Anh thực sự muốn chết à?

- Nhưng... tôi đi tiểu thế nào bây giờ?

- Chúng tôi sẽ gắn một cái ống nhựa, và sẽ không có vấn đề gì.

Và thế là cái “chờ im” ra đi luôn để thay vào đó bằng cái ống nhựa. Một thời gian sau người kém may mắn kia lại quay lại. Anh ta rất giận dữ:

- Bác sĩ, cái ống nhựa đã chuyển sang màu xanh rồi.

- Cái gì?

- Ông có thể nói cho tôi biết cái quái quỷ gì đang diễn ra vậy?

Ông bác sĩ lần này khám kỹ lưỡng và nói:

- Hmm, tôi nghĩ cái quần jeans màu xanh của anh...

- !!?





Kết Thúc (END)

Khi Có Tội

Bạn biết luật im lặng – Omerta của Mafia chứ? Anh chàng trong truyện này áp dụng nó mà kiếm được ối thứ hay đó.




- Cha hãy ban phúc cho con, vì con có tội. Đã sáu tháng rồi con không thú tội. Con đã ở với một người phụ nữ phóng đãng.

Linh mục thở dài:

- Có phải con đó không, Tommy?

- Vâng thưa cha, là con.

- Và ai là người phụ nữ đã ở với con?

- Con sẽ không nói đâu thưa cha. Điều đó sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của cô ấy.

- Tommy, sớm hay muộn gì ta cũng sẽ tìm ra, nên tốt nhất là con hãy nói cho ta biết. Có phải là Brenda O'Malley?

- Con không thể nói được.

- Có phải là Patricia Fitzgerald không?

- Con sẽ không bao giờ nói.

- Có phải là Bridget O'Shanter?

- Con xin lỗi, nhưng con sẽ không nói tên cô ấy.

- Thế có phải Cathy O'Dell?

- Miệng con đã gắn chặt rồi.

- Vậy thì Fiona Mallory chăng?

- Xin cha, con sẽ không nói đâu.

Linh mục thở dài đầy thất vọng:

- Con thật là một anh chàng kiên định, Tommy, ta phải khâm phục. Nhưng vì con đã có tội, con cần phải chuộc lỗi. Bây giờ thì con đi đi.

Tommy quay trở lại dãy ghế. Bạn của anh ta, Sean, quay lại thì thào:

- Cậu có được gì rồi?

- Năm mối ngon lành khác!





Kết Thúc (END)

Bớ Kẻ Lấy Sách Của Bà

Chị học khối D , năm nay chị thi đại học. Chị mới mua một quyển sách văn rất hay. Chị vừa để nó trên bàn , thế mà nhoáng một cái nó đã biến mất. Chị đi hỏi khắp bàn dân thiên hạ rồi mà không ai có ý kiến ý cò gì cả. Tiếc của , bực mình , chị bèn soạn một bài chửi để mỗi giờ ra chơi chị bèn lôi nó ra rên.
Bài chửi của chị như sau:

Bớ bàn trên bàn dưới , bớ láng hành láng tỏi , Bớ con Thị Mầu Thị Nở , Bớ thằng Chí Phổi , Chí Phèo , bớ cả họ cả hàng đứa nào " cầm nhầm " sách của bà ! Hãy bành cái mắt, vành cái tai mà nhìn mà nghe bà chửi đây này. Bà mới vừa mua được một cuốn " cẩm nang văn chương " hay ơi là hay , quí ơi là quí. Bà phải bóp bụng , nhịn ăn sáng vài hôm , nhịn uống tối mấy bữa , ki cóp mãi mới đủ tiền mua nó. Bà nâng như " éc " , Hứng như hứng " phờ lau ơ ". Hôm nay , bà mang nó đến lớp , để nó trên bàn làm việc. Ấy thế mà nhoắng một cái , bà vừa quay sang Đông buôn chuyện một lúc , ngó sang Tây đàm luận vài câu , lúc quay trở về thì ôi thôi sách đã biến mất tự bao giờ , chỉ còn mập mờ hình ảnh. Bà đã bấm đốt ngón chân đi , bấm đốt ngón tay lại , và khẳng định có kẻ đã to gan nâng tay trên , phỗng chân dưới cuốn sách của bà. Này! Mày đừng có bảo là bà ăn có nói không nhé. Chứ bà hỏi mày rằng có quyển sách nào tự dưng biến mất nếu không có tác động của ngoại cảnh? Bà biết cái ông gỉ ông gi ở nước nảo nước nao đã phát biểu rằng " Một vật không tự nhiên sinh ra và cũng không tự nhiên mất đi ".

Mày học đến lớp thập nhị (12) ròi mà không biết điều này thì quả thật là hổ thẹn với con cháu mai sau lắm.

Quyển sách nó ở với bà thì nó là kim sách , ngọc sách , chú nó ở với mày thì nó chỉ là một tập giấy bản.

Bà đút sách vào bị cói , bị cói sáng trưng.Bà cầm sách trên tay , tay bà là tay ngọc tay ngà , nõn nà trắng trẻo. Bà đọc sách , khuôn mặt bà rạng ngời ( như Thuý Kiều Thuý Vân ) , mắt bà tinh hơn mắt cú , kính cận 2 điốp mua là thừa. Còn mày đút sách vào cặp , cặp mày rách toạc , mày cầm sách trên tay , tai mày là tay ghẻ tay sài , lở loét bẩn thỉu , mày đọc sách , khuôn mặt mày nửa đen nửa đỏ ( như Chung Vô Diệm ) , mắt mày bị cận sẽ cận thêm , mắT mày bị viễn sẽ viễn nặng mà mắt mày bình thường sẽ thành loạn thị. Những chữ bà đọc là chữ rồng chữ phượng , những trang hoa tờ hoa. Những chữ mày đọc là chữ gà chữ vịt , những trang hẩm tờ đen. Bà thi văn trường nào , điểm thủ khoa , á khoa trường đó. Mày thi văn trường nào , điểm binh nhất binh nhì , thấp như cây rau má , bì bà bì bẹt.

Đấy là bà chỉ có vài lời vàng ngọc thốt ra với mày thế thôi. Nếu mày là nhân , ắT sẽ cung kính mang sách trả bà. Bằng không , mày đích thị là loài ưng giống khuyển. Vì mày mà bà không được nghỉ giải lao 10 phút. Vì mày mà miệng bà rộng thêm... Phù... mệt quá , có đứa nào rảnh tay rảnh chân quạt cho bà vài cái. Khi nào đòi được sách bà sẽ cho đọc ké vài trang !



Kết Thúc (END)

» Nó Lại \"Mọc Mầm\"

Có một chàng nhà nghèo đi hỏi vợ gặp phải nhà gái đòi thách rất nhiều thứ. Cha mẹ buồn lắm, vì cho rằng cả đời mình chẳng bao giờ có và nếu đi vay thì bao giờ mới trả hết nợ. Anh ta bảo cha mẹ rằng:


- Cha mẹ cứ đi vay cho con. Cưới xong một tuần con sẽ trả lại.

Cưới vợ xong, đêm đầu tiên anh chàng âu yếm vợ cuồng nhiệt, nhưng chỉ âu yếm xong rồi lăn ra ngủ.

Đêm hôm sau và mấy đêm tiếp theo cũng vẫn thế. Thấy lạ, chị vợ tò mò nhân lúc chồng ngủ sờ vào chỗ kín của chồng thì thấy nhẵn lỳ chẳng có gì cả. Buồn quá chị hu hu. Sáng dậy chị về nhà bố mẹ đẻ lóc và nói:

- Đàn bà lấy chồng đâu cần của này, của nọ. Nay ở với nó chẳng có cái của đàn ông, vậy mong cha mẹ trả lại đồ cưới để xin cho con về nhà với cha mẹ còn hơn.

Bố mẹ tin lời con gái, mang đồ thách cưới sang trả để xin cho con gái về. Sau khi nhận lại đồ dẫn cưới, anh chồng nói lại:

- Vợ chồng sống được với nhau hay không âu cũng là cái số giời, xin nàng hãy ở lại cùng ta một đêm nữa để ngày mai về cũng chưa muộn.

Chị vợ nghe bùi tai, đồng ý.

Đêm ấy, anh chàng tháo chiếc mo cau mà mình đã bịt vào chỗ kín đi. Đêm đó... !@#$%^&* (biên tập một đoạn). Sáng hôm sau, chị ta một mực không trở về nhà nữa. Bố mẹ đẻ sang đón mấy lượt cũng không về, gặng hỏi mãi lý do, cuối cùng bí quá, đỏ mặt ngượng ngùng chị ta nói:

- Vì... “nó” lại mọc ra rồi ạ!

Kết Thúc (END)
 
Phương Pháp Nhớ Logic

Một cặp vợ chồng già mắc chứng suy giảm trí nhớ. Vì vậy, họ rủ nhau tham gia một khóa học luyện khả năng ghi nhớ của não bộ. Khi trở về nhà, họ khoe với họ hàng, làng xóm rằng kết quả thật là tuyệt vời.
Vài tháng sau, khi ông già đang làm vườn, một người hàng xóm sang chơi và hỏi:

- Ông bạn già này, tên giảng viên lớp luyện trí nhớ mà ông cứ khen ngợi mãi là gì ấy nhỉ? Tôi cũng muốn đi học xem sao.

Ông già đáp:

- Hừm! Để tôi nghĩ một phút đã... Tên của loại hoa kia... loại có mùi thơm nhẹ nhàng cánh trắng mỏng manh ấy... là gì nhỉ?

- Ông định nói tới hoa nhài hả? - Người hàng xóm hỏi lại.

Ông già đáp:

- Phải rồi! Đúng thế đấy! - Rồi ông quay vào nhà, gọi to. Nhài ơi! Bà có nhớ giảng viên lớp học luyện trí nhớ tên là gì không?

Kết Thúc (END)


nguyên Nhân Là Như Vậy

Một cô gái xinh đẹp lái xe đi về miền Tây. Xe của cô ta hết xăng, và một anh chàng da đỏ phi ngựa tới, cho cô ta đi nhờ tới trạm xăng.
Cứ vài phút anh da đỏ lại kêu lên những tiếng hú hoang dại.

Cuối cùng anh ta đưa cô gái đến nơi cần đến. Rồi anh tạm biệt và quất ngựa phi nước đại ra đi, để lại sau lưng tiếng hú dài vang lừng không trung.

- Lạy Chúa tôi! Người bán xăng ở trạm nói.

- Cô đã làm gì với anh chàng da đỏ để đến nỗi anh ta la hét ầm lên như vậy?

- Làm gì ư? Chả có gì cả! Cô gái nói.

- Tôi chỉ ngồi sau, quàng tay quanh anh ta và nắm lấy mấu ở đầu yên ngựa thôi.

- Thưa quý cô thân mến! Anh chàng bán xăng nói.



- Những người da đỏ không dùng yên ngựa đâu.



Kết Thúc (END)

Nhỏ Mà Khôn


Già Bảy có 3 cô con gái chưa chồng! Một hôm lão gọi ba cô đến rồi hỏi cô gái lớn nhất:
- Con Hai, con muốn chồng con là người như thế nào!?

- Chồng con phải là người đô con và trên ngực phải có xâm 3 con rồng!

- Còn con Ba thì sao hả!?

- Con cũng giống như chị Hai! Chồng con cũng phải đô và có hai con rồng trên ngực!

- Con Út thì thế nào hả!?

- Tía à, con thì không cầu kỳ đòi rồng như hai chị đâu! Con chỉ cần chồng con có một con "rắn" dài phía dưới là đủ rồi!



Kết Thúc (END)

Nói Thẳng Nhưng Vẫn Xa

Trong quân y viện, anh thương binh bị bó bột cả hai chân hai tay đang khẩn khoản nhờ cô y tá:
- Trời ơi ngứa... "ấy" quá, cô gãi giùm tôi!

- Ôi tội nghiệp, anh ngứa ở đâu?

- Chỗ... không tiện nói.

- Anh cứ nói thẳng, đừng ngại.

- Vâng, ở giữa... hai ngón chân cái!



Kết Thúc (END)

Sợ Là Đúng

Lần đầu tiên, ông bố dẫn con trai nhỏ đi săn. Vào đến rừng, ông bố dặn dò cậu bé:
Con hãy chờ ở đây, và thật im lặng nhé. Bố sẽ quay lại ngay.

Sau vài phút, ông bố nghe tiếng thét thất thanh của cậu con trai. Ông ta vội vàng phóng về hướng cũ và hỏi cậu bé:

Có chuyện gì vậy? Bố đã chẳng dặn con là phải thật yên lặng sao?

Cậu bé sụt sịt:

Con đã nín thở khi một con rắn bò ngang qua đầu con. Con cũng cắn răng im lặng khi một con gấu thở phì phò vào gáy của con. Nhưng con chỉ thật sự hoảng hốt khi hai con sóc nhỏ trèo lên chân của con và hỏi nhau:

"Chúng mình nên ăn hai trái này ở đây hay là hái về nhà nhỉ?"
 
Dai, Chắt Nhưng Hơi Lạc


Một tuyên truyền viên dân số, đến một buôn làng của một xã vùng cao vùng đồng bào Dân tộc thiểu số, tổ chức Hội nghị tuyên truyền về chính sách dân số kế hoạch hóa gia đình.
Sau khi thao thao tuyên truyền về công tác dân số, anh ta cấp mỗi người đã có vợ tham dự cuộc họp 10 hộp bao cao su.

Một năm sau anh ta đến buôn làng trên để tiếp tục cấp bao cao su, trước khi cấp bao cao su đợt thứ II anh ta hỏi nhân dân tham gia cuộc họp:

Các bác thấy hiệu quả thế nào về bao cao su tôi đã cấp hôm trước?

Một Bác nông dân đứng tuổi đứng dậy thưa:

Thưa cán bộ bao cao su hôm trước cán bộ cấp tôi dùng thấy dai, chắc, dẻo được nhưng hơi lạc....



Kết Thúc (END)

Vô Chưa Em ?


- Vô chưa em?
- Aaaaa....aaa! gần vào trọn rồi.

- Em cần nông thêm một chút không?

- Aaaa....aaa Vô hết rồi!

- Em thấy thích không?

- Ohhhh, cũng được.

- Có chật chội không em?

- Lúc đầu vô hơi chật. Nhưng bây giờ ôm vừa khít rồi.

- Có đau gì không Em?

- Không! Êm ái lắm... Em thích mê tơi rồi.

- Vậy chị gói đôi giày lại cho em nhé.

- Vâng chị gói lại giùm em.
 
Gia Tài Của Công Chúa
gười ta nghe đồn tại 1 nước nọ có một nàng công chúa rất là dâm đảng, bữa kia người ta nghe dăng bảng tuyển ai đó có thể làm công chúa sung sướng trên giường thì sẽ đựơc công chúa chia gia tài và lấy làm chồng, dân trong làng mới đổ xô tới, trai tráng đep trai, tướng tá bảnh bao và cái thằng nhỏ cũng bảnh nữa, nhưng cũng không ai làm công chúa sướng được, công chúa khi làm tình mà còn buồn ngủ nữa chứ, ngáp ngắn ngáp dài thậm chí đôi lúc ngồi đọc báo.
Đang lúc bối rối thì bổng nhiên có 1 anh chàng tướng tá ốm nhom, mặt mầy bơ phờ đến xin thừa hưởng gia tài của công chúa. Mọi người nhìn anh ta cười chế nhạo, 10 phút trôi qua mọi người chờ đợi xem thế nào rồi 5 phút nữa trôi qua bỗng nghe tiếng la khủng khiếp phát ra từ phòng của công chúa. Cuối cùng anh ta bước ra rất mệt mỏi, người ta mới xúm lại, có 1 người trong đám hỏi: Ủa sao kì vậy, nhìn mầy ốm nhom như vầy, thằng nhóc chắc cũng chút xíu à, sao làm công chúa rên ghê vây??

Anh ta trả lời:

Bộ tụi bây hổng thấy cái đầu của tao ướt nhẹp sao?



Kết Thúc (END)

Có Công Dụng Cả
Một người lái xe băng qua sa mạc Sahara trông thấy có kẻ lữ hành tay cầm ổ bánh, chai sữa và một cánh cửa xe hơi thì hết sức ngạc nhiên dừng lại hỏi:
"Anh đem theo bánh mì để làm gì?"

- Để khi nào đói sẽ ăn.

- Thế còn chai sữa?

- Khi nào khát thì uống.

- Thế cái cửa xe?

- Khi nào nóng quá hạ cửa kính xuống cho mát.



Kết Thúc (END)

Đứa Cứng Đầu
Người phụ nữ nói với người giúp việc mới:
Tôi đi rồi đừng quên cho bọn trẻ ngủ lúc 9 giờ.

Khi về nhà, người chủ hỏi người giúp việc xem chị ta cho lũ trẻ ngủ ra sao.

Người giúp việc trả lời:

Rất tốt, thưa bà, tất cả bọn trẻ đều ngủ, chỉ trừ thằng lớn nhà chị, cái thằng mặt đỏ hung hung là không chịu nghe lời. Nó cứ chống cự lại tôi thế này này!

Mặt đỏ hung hung Bà chủ kêu lên:

Trời ơi! Đấy là chồng tôi!



Kết Thúc (END)

Ai Đúng Vậy


Ba cô gái ở trọ chung một nhà! Đêm thứ Bảy cả ba đều đi chơi với bồ và cùng về nhà chừng 2 giờ sáng! Cả ba nói chuyện về việc hẹn hò!
Cô thứ nhất:

Cuộc hẹn hè được coi là tuyệt vời khi mình về nhà với đầu tóc rối bù!

Cô thứ hai:

Với em cuộc hẹn chỉ tuyệt vời khi về nhà thấy phấn son trên mặt mình nhoè nhoẹt tèm lem!

Cô thứ ba chẳng nói gì chỉ thò tay xuống cởi sì líp ra và ném mạnh lên tường nhà! Cái quần sì dính luôn trên tường! Cô ta dõng dạc nói:

Đó mới là cuộc hẹn tuyệt vời!!!



Kết Thúc (END)
 
Ai Đang Kể

Một chị gái đang kể chuyện cho mọi người nghe, bắt đầu kể:
lần 1: là nói về hai vợ chồng nọ, người vợ đi chợ về nấu cơm, trong bữa ăn ông chồng toàn chê ngững món của vợ mình nấu cô vợ tức mình liền tát cho ông chồng 1 tát và nói "cơm này tui nấu hay anh nấu". Người chồng uất ức liền nghĩ kế chơi lại, ngay hôm sau chồng dắt chiếc xe đi vá, khi vá về ngườivợ thấy bánh xe còn lũng bánh liền nói với chồng bánh xe còn lũng kìa, ông chồng quay lại tát 1 tát vào mặt vợ rồi nói " xe này tui vá hay bà vá"

Vừa kể xong câu chuyện của đôi vợ chồng nọ, chị ấy liền nói lần 3 thì có 1 bạn nhanh nhẩu trả lời mới lần 2 thôi chị ơi thế là sau lời nói đó là 1 cái tát vào mặt bạn ấy và chị hỏi " chị kể hay em kể"?



Kết Thúc (END)

Ai Đấy

Bố kiểm tra sổ liên lạc của con và thấy tấm ảnh của mình kẹp trong đó. Bố liền hỏi:
- Cái gì thế này?

- Ảnh bố chứ còn ai nữa! - Con trả lời

- Sao nó lại ở đây?

- Vì cô giáo bảo cô ấy muốn biết "thằng ngu nào" đã làm bài hộ con



Kết Thúc (END)

Ánh Sáng Và Âm Thanh

Thí sinh đầu đi vô. Ông thầy hỏi:
- "Cái nào nhanh hơn, ánh sáng hoặc âm thanh?"

Đáp: "Tất nhiên là âm thanh !"

Hỏi: "Căn cứ vào đâu?"

Đáp: "Khi em bật ti-vi lên... trước tiên em nghe được tiếng... sau đó mới thấy hình."

Thầy: "Rớt. Mời thí sinh kế tiếp."

Thí sinh kế đi vô và cũng bị hỏi y chang như vậy.

Đáp: "Dĩ nhiên là ánh sáng !"

Thầy (cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe câu trả lời): "Em có thể giải thích tại sao không?"

Đáp: "Khi em bật rađdi-ô... em thấy cái đèn đi-ốt cháy sáng lên trước... sau đó mới nghe âm thanh."

Thầy: "ĐI RA! Rớt ! Kêu thí sinh cuối vô !"

Lần này thầy giáo moi ra đèn pin và cái còị Trước mặt học trò ông ta bật đèn và bấm còi cùng một lúc.

Hỏi: "Em nhận được cái gì trước: ánh sáng hoặc âm thanh?"

Đáp: "Ánh sáng."

Hỏi: "Tại sao?"

Đáp:"Dễ ợt ! Đôi mắt con người nằm trước hai lỗ tai"



Kết Thúc (END)
 
Ăn Thịt Sinh Viên

Một thổ dân bộ lạc ăn thịt người đang lôi ai đó về. Bạn anh ta trông thấy, hỏi: "Cậu kiếm được ai về thế này?"
- À, một sinh viên.

- Cái gì? Lại một sinh viên à? Thôi, bỏ hắn đi!

- Tại sao?

- Hôm qua, tớ cũng bắt được một sinh viên. Thế mà khi đem nấu, nước chưa kịp sôi hắn đã ăn hết cả khoai tây trong nồi.



Kết Thúc (END)

Họ Không Chịu Chích

Thanh niên nọ có tinh thần yêu nước cao độ, tới tuổi thi hành nghĩa vụ quân sự, anh ta đi trình diện liền.
Sau đó người ta đưa anh vào trại nhập ngũ số 3 để lập thủ tục và khám sức khỏe. Vị bác sĩ quân y cho biết tim phổi và chân tay anh ta đều tốt hết, duy chỉ có bộ phận sinh dục của anh là bị ông chê và cho anh được hoãn dịch sáu tháng để về nhà chữa bịnh. Thấy anh ta có vẻ buồn rầu, vị đại uý bác sĩ liền vổ vai an ủi:

- Thôi anh rán về nhà nghỉ ngơi và chữa bệnh trong sáu tháng rồi trở lại đây; đừng có đi chơi bời trác ráng nữa. Tôi khuyên anh nên thích loại thuốc Peniciline 1500000 thì sẽ mau khỏi hơn.

Sáu tháng sau, anh ta lại đi trình diện và sau khi được tái khám, anh thấy vị đại uý bác sĩ vẫn chán nản:

- Bệnh của anh càng ngày càng tội tệ hơn, chắc anh không chịu chích loại thuốc Peniciline mà tôi đã dặn phải không?

Anh ta đáp:

- Thưa bác sĩ, em vẫn chích nó đều đều cho đến nay, nhưng có lẽ bệnh không thuyên giảm là tại vì mấy cô hàng xóm của em họ không chịu chích đó mà.

Kết Thúc (END)

Không Có Súng Lẻ

Sau khi nhậu nhẹt say sưa hai tên anh chị Cầu Muối đứng dậy tỉnh bơ bước ra khỏi quán. Ông chủ quán người Tầu vội chạy theo đòi:
- Hầy, các nị phải trả tiền nước cho ngộ chứ!

Một trong hai tên anh chị nhìn chủ quán trừng trừng, rồi rút từ trong cạp quần một khẩu Colt 45 quăng xuống cái bàn gần đó.

- Tiền hả? Đây, cầm lấy.

Ông chủ ngươì Tầu run cầm cập van xin:

- Thôi xin nị cứ giữ nó đi, ngộ không dám lấy đâu, vì ngộ không có súng lẻ để thối lại cho nị mà.

Kết Thúc (END)

Khóc Thương

Một nhà tỷ phú độc thân vừa bị tử nạn máy bay. Trước cửa nhà ông có một người không biết từ đâu tới, cứ đứng lóc thảm thiết. Một người khách qua đường thấy thế bèn hỏi:
- Chắc ông bạn là người bà con họ hàng với nhà tỷ phú quá cố thì phải?

- Không đâu! Tôi chẳng có họ hàng gì với ông ta cả.

- Thế sao ông bạn thương ông ta quá xá vậy?

Người vô danh kia bèn lấy khăn lau đôi dòng lệ cá sấu rồi đáp:

- Thì có gì đâu. Tôi là con nợ hạng nặng của ông ta, mà bây giờ ông thác đi rồi thì tôi biết tìm ai để vay nợ nữa đây.



Kết Thúc (END)

Chuyện Đêm Qua

Đôi trai gái nọ sẽ cưới nhau vào chúa nhật tới, thì chàng tìm đến vị hôn thê và nói:
- Em ạ! Chỉ còn hai ngày nữa là chúng mình sẽ làm lễ thành hôn, nên anh thấy cần phải thú thực với em về một vài mối tình vụng trộm lăng nhăng của anh.

Vị hôn thê của chàng vội cười:

- Ồ! Sao anh khéo vẽ vời đến thế. Anh quên rằng anh đã kể tất cả và xin lỗi em ngày hôm kia rồi hay sao.

Chàng bèn nhăn mặt:

- Phải, anh nhớ đã kể hết cho em, thế nhưng còn chuyện đêm hôm qua nữa chứ!

Kết Thúc (END)
Chúc các bạn vui vẻ

Họ “Tôn Thất”

Trong một cuộc họp Hội đồng Bộ trưởng, có vị lên tiếng: “Nước ta có nhà bác học lừng danh thế giới là giáo sư Tôn Thất Tùng. Vậy để thế giới khâm phục cơ quan hành pháp ta có lắm nhà bác học, tôi đề nghị tất cả các đồng chí bộ trưởng nhất loạt mang họ Tôn Thất”.
Mọi người vỗ tay rần rần và tranh nhau đặt tên mới.

Bộ trưởng Tài chính hí hửng giành tên “Tôn Thất Thu”. Bộ trưởng Nông nghiệp khoái tên “Tôn Thất Bát”. Bộ trưởng Nội vụ [6] và Bộ trưởng Y tế cùng đòi cho được cái tên “Tôn Thất Đức”, cuối cùng ông Nội vụ có tên “Tôn Thất Đức A” và ông Y tế có tên “Tôn Thất Đức B”. Bộ trưởng Lao động được đặt tên “Tôn Thất Nghiệp”. Bộ trưởng Giáo dục hài lòng với cái tên “Tôn Thất Học”, v.v...

Đến lượt Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng [7] , ông đứng dậy nói:

“Tôi xin lãnh cái tên Tôn Thất Bại.”



Kết Thúc (END)

“Bảng Đỏ, Sao Vàng\"

“Bảng đỏ, sao vàng"
Có một đảng viên chuyên hoạt động bí mật ở Sài Gòn trước năm 1975, được quần chúng lao động tin yêu, che chở. Sau ngày giải phóng, đảng viên nọ trở thành một lãnh đạo cấp cao. Ông ta không còn phải lẩn quất trong khu nhà ổ chuột của dân nghèo nữa, mà được ở trong toà biệt thự nguy nga của một “đại gia” đã di tản. Ông còn được cấp xe hơi bóng lộn và có hẳn tài xế riêng. Bà con lối xóm thấy ông mỗi ngày một đổi thay. Người đảng viên gần dân và cần dân năm xưa đã biến thành một “ông lớn” thực thụ.

Cho tới một hôm, giữa bữa cơm chiều thịnh soạn, bé gái út 8 tuổi rụt rè hỏi ông:

"Ba nè, sao tụi bạn con toàn kêu ba là ông ‘Bảng đỏ, sao vàng’? Con hỏi, tụi nó chỉ nhe răng cười. Con từng nghe mấy chú trong hẻm cũng kêu ba như thế. Vậy là sao hả ba?"

Đang mải gặm đùi gà, ông bố đáp cho qua chuyện:

"Con không thấy các trụ sở cơ quan cách mạng đều treo bảng sơn đỏ, chữ vàng đó sao? Bà con kêu vậy, ý muốn nói ba là người cách mạng..."

Nhưng đến đêm, nằm vắt tay lên trán, ông đảng viên lâu năm nọ bỗng giật mình. Thì ra bốn chữ “Bảng đỏ, sao vàng” nói lái theo giọng Sài Gòn có nghĩa là... “Bỏ Đảng, sang giàu”.



Kết Thúc (END)
 
Back
Top