À À! ngày xữa ngày xưa, ở một vùng đất xa xôi nọ, thôi nói ngắn gọn xúc tích vào đề ngay :v19:
tại một vương quốc sứ mù sương sung sướng, tất cả mọi người cùng sống trong một bầu không khí yên lặng và tràn đầy hạnh phúc bổng 1 cái bùmg, ông vua băng hà (chắc do ăn chơi quá chết). Con trai ông con trưở̀ng của ông lên nắm quyền, tay này chuyên chơi thuốc lag, cần xa nên nói chung có vấn đề về nảo. Hắn ra một cái luật cho vương quốc như sau:
Hởi quốc dân đồng bào khoác dưới màu áo của nước ta, ta là đức vua mới, là con trai của cha ta, nay cha ta băng hà ta xinh thay cha ta, có một số thay đổi về bộ luật như sau (nó đang chơi thuốc nên đừng trách).
Mổi ngày sẽ có 1 người đứng ra kể 1 câu chuyện vui cho mọi người cùng nghe, niếu 1 trong số thần dân của ta có ai ko cười thì kẽ đó sẽ bị :07: đài ra biên ải. Tái bút có hiệu lực từ ngày mai.
Ngày đầu tiên là anh thợ may, anh kể 1 câu chuyện về muôn thú ai củng cười trong vui vẻ, thằng hại nảo củng cười nhưng duy chỉ có tay đánh giày là ko cười. Mọi người hỏi tại sau anh ko cười, hắn đáp chuyện này ông nội tui ngày xưa kể rồi. Sô phận ko mỉm cười với anh thợ mai trẻ òi. :n12:
Sáng thứ 2, đến lượt tay làm bánh, tay này nổi tiếng dỡ hơi nên hắn kể nữa buổi mà chả có con ruồi nào buồn ngáp nói chi đến cười, thế mà tay đánh giày cười như điên. :n03:, mọi người :n15: hỏi hắn sau chú mày cười cái mô tê chi mà cười vui thế, bọn này có thấy nó đáng cười chổ nào đâu. :n13:
Hắn đáp tỉnh queo, chuyện thằng làm bánh thì chả có gì đáng nói, tui có cười cho nó đầu! :n04:. mọi người laị hỏi :n07: thế chú cười cái gì. Hắn kéo 1 ngao thuốc hạ giọng nói :n04: à tau cười cái chuyện thằng thợ may kể thì ra nó khác 1 tý với chuyện ông nội tau kể lúc tau còn nhỏ. :n10:
tại một vương quốc sứ mù sương sung sướng, tất cả mọi người cùng sống trong một bầu không khí yên lặng và tràn đầy hạnh phúc bổng 1 cái bùmg, ông vua băng hà (chắc do ăn chơi quá chết). Con trai ông con trưở̀ng của ông lên nắm quyền, tay này chuyên chơi thuốc lag, cần xa nên nói chung có vấn đề về nảo. Hắn ra một cái luật cho vương quốc như sau:
Hởi quốc dân đồng bào khoác dưới màu áo của nước ta, ta là đức vua mới, là con trai của cha ta, nay cha ta băng hà ta xinh thay cha ta, có một số thay đổi về bộ luật như sau (nó đang chơi thuốc nên đừng trách).
Mổi ngày sẽ có 1 người đứng ra kể 1 câu chuyện vui cho mọi người cùng nghe, niếu 1 trong số thần dân của ta có ai ko cười thì kẽ đó sẽ bị :07: đài ra biên ải. Tái bút có hiệu lực từ ngày mai.
Ngày đầu tiên là anh thợ may, anh kể 1 câu chuyện về muôn thú ai củng cười trong vui vẻ, thằng hại nảo củng cười nhưng duy chỉ có tay đánh giày là ko cười. Mọi người hỏi tại sau anh ko cười, hắn đáp chuyện này ông nội tui ngày xưa kể rồi. Sô phận ko mỉm cười với anh thợ mai trẻ òi. :n12:
Sáng thứ 2, đến lượt tay làm bánh, tay này nổi tiếng dỡ hơi nên hắn kể nữa buổi mà chả có con ruồi nào buồn ngáp nói chi đến cười, thế mà tay đánh giày cười như điên. :n03:, mọi người :n15: hỏi hắn sau chú mày cười cái mô tê chi mà cười vui thế, bọn này có thấy nó đáng cười chổ nào đâu. :n13:
Hắn đáp tỉnh queo, chuyện thằng làm bánh thì chả có gì đáng nói, tui có cười cho nó đầu! :n04:. mọi người laị hỏi :n07: thế chú cười cái gì. Hắn kéo 1 ngao thuốc hạ giọng nói :n04: à tau cười cái chuyện thằng thợ may kể thì ra nó khác 1 tý với chuyện ông nội tau kể lúc tau còn nhỏ. :n10: