Mắt em trong suốt lệ sầu bi
Da diết lòng anh nỗi nhớ ghì
Sớm tối thẫn thờ thao thức nghĩ
Tháng ngày lặng lẽ vấn vương ghi
Non thề, biển hẹn trông chờ chỉ
Bút nắn thơ say ấp ủ thì
Chìm giấc canh trường vào mộng mị
Nguyệt lầu quyện cánh xoải hồn phi...
Một thoáng giận thầm, một thoáng thương Khuya lơ thao thức nhểu hàn sương Từ nơi thăm thẳm ngân âm hưởng Tận đỉnh chơi vơi nhớ ảnh hường Đẩy phút vô tình thêm nghịch hướng Khiến lòng canh cánh nghẹn sầu phương Tin yêu chia sẻ dòng tâm tưởng Đón nhận, bình tâm để tỏ tường
7/3/2019 Nguyễn Thành Sáng
Tình Em Trong Suối Biếc
(Nhất vận)
Mắt em trong suốt lệ sầu bi
Da diết lòng anh nỗi nhớ ghì
Sớm tối thẫn thờ thao thức nghĩ
Tháng ngày lặng lẽ vấn vương ghi
Non thề, biển hẹn trông chờ chỉ
Bút nắn thơ say ấp ủ thì
Chìm giấc canh trường vào mộng mị
Nguyệt lầu quyện cánh xoải hồn phi...
23/8/2019
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Nhớ
Tà buông vạt nắng rụng sau hè
Lưng lửng xong rồi lẹ dắt xe
Lộ nhựa thênh thang chân đạp khoẻ
Võ đường man mát chí hừng mê
Chiều nay lặng lẽ trầm dâu bể
Tấc dạ lâng lâng nhớ thuở thề
Kỷ niệm xuân thời bao thứ để
Hoàng hôn thao thức nỗi lê thê.
8/9/2019
Nguyễn Thành Sáng
Anh Xe Ôm
Tờ mờ ánh ló tận xa xăm
Mệt mỏi còn đây, ghị kéo nằm
Chạnh nhớ tiền nhà còn nợ tháng
Lại lo vợ bệnh dưỡng bồi thân
Lẹ làng dọn dẹp, chèo đôi cẳng
Nhanh nhẩu ngược xuôi rảo mắt quầng
Cảnh sống cơ hàn gian khổ lắm
Sớm hôm bươn chải suốt quanh năm.
Lãng tử trời đông mặc áo hàn
Đó đây thả gót, mộng mơ đan
Bạc tiền rủng rỉnh tiêu xài cạn
Cảnh trí xa gần thưởng ngoạn khan
Hụt hẫng quay về đâu chán nản
Chơi vơi dừng lại chẳng buồn than
Lan man ngẫm nghĩ xem thời hạn
Đợi lúc xuân vườn nở rộ nhan...
Ai nỡ an bày cảnh trái ngang
Để nay dang dở một cung đàn
Bài ca thắm thiết ươm ngày tháng
Giây phút âm thầm gửi gió trăng
Chốn ấy em buồn bên vạt nắng
Phương nầy anh lạnh dưới khung xanh
Niềm yêu ôi hỡi! Ngàn sâu nặng
Ai nỡ an bày cảnh trái ngang.
30/09/2020
Nguyễn Thành Sáng
Tình Đồng Điệu
Phút giây tao ngộ bến sông trăng
Cảm xúc giao thoa quyện khúc đàn
Dào dạt cõi lòng dâng lộng ánh
Lâng lâng tấc dạ trải không gian
Bài ca êm ả, bầu thanh vắng
Tiếng nhạc thâm trầm, nẻo lạnh tanh
Theo gió mây đưa về tít tận
Du dương dỗ giấc điệp mơ màng.
Những gì em trả lại cho tôi Sẽ được gom chung một góc đời Đôi ngả, thời gian trôi lặng lẽ Ảnh hình, kỷ niệm lạc chơi vơi Đêm đà rụng vỡ vầng trăng mộng Nẻo quạnh lang thang chiếc bóng người Bất chợt vấn vương thời dĩ vãng Chỉ còn lởn vởn, vọng xa xôi.
06/10/2020 Nguyễn Thành Sáng
Từng Cơn Vẳng Vọng
Vi vu man mát giữa khung chiều Đôi bóng cận kề đượm dấu yêu Thắm thiết, ngọt ngào trao ước hẹn Nhẹ nhàng, êm ả trải phiêu diêu Trên mây lững thững đùa tia dạ Dưới điệp du dương thoảng ngọn khều Thỉnh thoảng đâu đây bờ cỏ lá Âm vang chíp chíp tiếng chim kêu...
Biển hẹn trăm năm, khắc chữ tình
Đậm vào giữa trái, trọn lòng tin
Dẫu đường thăm thẳm, mờ lam khói
Nhưng nghĩa keo sơn, chặt bóng hình
Sớm tối, trưa chiều, bao luyến nhớ
Tâm tư, cảnh sống, những rung rinh
Niềm đau cách trở đành khuây khoả
Gửi gắm trăng thơ nhạc của mình.
07/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Giấc Mơ Tình
Lững thững bay bay giữa lộng ngàn
Lâng lâng dào dạt thoảng mơ màng
Bên tai êm ả đưa làn gió
Trên cõi thênh thang trải ánh vàng
Bất chợt xa xa hình dáng ngọc
Dịu dàng tha thướt dưới đêm trăng
Nụ hồng thắm thiết, tình trong mắt
Lướt nhẹ gần nhau, thiếp với chàng...
Rỉ rả mưa phùn rải tiết đông Trên giăng giá rét, dưới tê lòng Hoà chung một khối thành run rẩy Quấn lại nỗi niềm chạnh nhớ mong Cho phút giây buồn treo suối biếc Hướng màn tuyết lạnh phủ tầng không Lờ mờ trắng xoá trùm quanh nẻo Bất chợt tim tình nhoi nhói trong.
08/10/2020 Nguyễn Thành Sáng
Khuây Khoả
Tửu hồng thơm ngát vị men hương Cạn chén cùng nhau dưới thoảng luồng Ấm áp duyên nồng non biển hẹn Đậm đà mật ngọt, nỗi niềm thương Đàn tranh nắn nót chàng lay nhịp Khúc nhạc ngân nga thiếp trải vườn Khuây khoả sông trăng, đò lỡ chuyến Để chờ lạnh khách, tím hồi chuông.
08/10/2020 Nguyễn Thành Sáng
Những Áng Thơ Ghi
Dòng đời lắm nẻo bước chân đi
Thi Sĩ rồi đây được những gì
Khi chuyến xe chiều chầm chậm bến
Chút hàng tia nắng chập chờn mi
Bình tâm chấp nhận bao còn mất
Gác bỏ dây dưa chuỗi níu ghì
Hoặc vấn vương lòng không thể nói
Tháng ngày lẳng lặng, áng thơ ghi.
09/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Tặng Vợ
Bến nước sông xa chuỗi tháng ngày
Con thuyền hai đứa mạnh chèo tay
Mặc cho gió giật, dòng lư lắc
Lởn vởn mây đưa bóng quấy rầy
Phía trước em ngồi bơi tới thẳng
Đằng sau anh lái hướng về ngay
Cảm sâu nghĩa nặng, nhiều gian khổ
Thương tặng tình chung ánh nguyệt đầy.
09/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Bền Duyên
Sông dài lặng lẽ cánh thuyền bơi
Bến đổ dừng chân ước định rồi
Thong thả tay chèo theo thẳng hướng
Nhẹ nhàng thuyền lái vượt xuôi nơi
Dẫu nhiều sóng vỗ, mờ sương trắng
Và lắm mưa giăng, tối bóng trời
Một tấm chung tình sâu ấp ủ
Xá gì mệt mỏi dưới mây trôi.
Ước hẹn thuở nào quyện cánh bay
Uyên ương lờ lững giữa trời mây
Thưởng bầu lồng lộng vơi niềm nhớ
Ngắm cảnh thênh thang thoả mộng cài
Bất chợt xe đời luân chuyển bánh
Lỡ làng bến nước đợi chờ Ai
Giờ đây dưới bóng hoàng hôn đổ
Kỷ niệm ngày xưa, lởn vởn đầy.
10/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Phút Giây Man Mác
Sỏi đá chân đời dẫm sớm trưa
Biết bao vất vả nói sao vừa
Niềm mơ dang dở từ xuân trẻ
Cảnh sống thăng trầm tận nắng thưa
Chỉ biết vững vàng trên nẻo bước
Lần nhìn lặng lẽ gió mây đưa
Chiều nay chạnh nhớ hình xưa cũ
Man mác, bâng khuâng giữa ngọn lùa.
11/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Tiếng Tơ Lòng
Đêm ấy lang thang dưới bóng trời
Buồn buồn lặng lẽ ngắm mây trôi
Mênh mang khoảnh khắc hình thay đổi
Lững thững không gian cảnh rã rời
Giữa độ màu thu còn lởn vởn
Nỗi niềm dĩ vãng cố phai phôi
Hồn ta bất chợt lâng lâng cảm
Thấy ảnh thuyền quyên nở nụ cười...
11/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Muốn Nhưng Mà
Giận Nàng, ta giận biết bao nhiêu
Muốn vói bàn tay bứt sợi diều
Cho mỗi hoàng hôn thôi chạnh nhớ
Gợi niềm mộng ước trải phiêu diêu
Nhưng lo bên ấy ngày ba buổi
Và sợ nơi đây sớm tối chiều
Những lúc thẫn thờ khung quạnh quẽ
Cõi lòng da diết bởi tim kêu...
12/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Trống Vắng
Giận dỗi nhau rồi đã mấy hôm
Chiều buồn thao thức vọng đầu non
Chập chờn kỷ niệm dài năm tháng
Tê tái tâm can tím mảnh hồn
Tiếp bước âm thầm theo ngõ lối
Lắng nghe da diết gợn từng cơn
Bâng khuâng, vương vấn hình trăng mộng
Rỉ rả trong tim nhịp tiếng đờn...
Nhìn bạn gầy gò, thân quá khổ
Gia đình tan nát, cảnh sầu lơ
Ly hôn chồng vợ niềm đau đớn
Bỏ đám con thơ tuổi dại khờ
Thui thủi lạnh lùng ôm trĩu nặng
Đìu hiu vất vả quấn chơ vơ
Yêu đương khô cạn dòng rung cảm
Buộc trói làm chi để hiện giờ...
14/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Đem Lòng Nhớ Thương
Nam nữ ảnh hình đâu giống thể
Cửa nhà quê quán chẳng gần nhau
Vậy mà lởn vởn lời trao ấy
Như thể thân quen kiếp hẹn nào
Để những độ chiều nhìn bảng lảng
Nghe vườn cây lá trỗi lao xao
Bước chân lặng lẽ, bầu thanh vắng
Man mác tâm tư, nỗi nhớ trào...
15/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Tình Lỡ
Cách bến, đò ngang lỡ nhịp chèo
Nỗi niềm vương vấn mãi hoài theo
Để buồn khuya vắng hàn sương nhễu
Cho thoáng cành khô ngọn gió khều
Lặng lẽ nắng tà tia nhạt chiếu
Đìu hiu vườn lạnh dế sầu kêu
Tơ duyên trắc trở đàn đơn điệu
Rỉ rả âm vang dưới bóng chiều.
15/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Thương Thầm
Dáng em thanh tú, tính em hiền
Ăn nói ngọt ngào đượm nét duyên
Sở thích đam mê nuôi cá kiểng
Tối ngày luẩn quẩn ở ngoài hiên
Hai nhà kề cận xài chung giếng
Mỗi độ âm u trải lạnh miền
Nước ít có dùng nàng trụ bển
Để người lặng lẽ nỗi buồn tênh...
Lặng ngắm đoàn xe những ngả đường
Thầm đưa ảnh bóng dưới hoàng hôn
Lẹ làng thẳng hướng quay về tổ
Thoải mái nhanh chân để gửi hồn
Thế sự thăng trầm, người khốn khổ
Cảnh đời chìm nổi, kẻ thong dong
Ngày xưa còn bé vô tư lự
Nay tuổi tà huy bỗng chạnh lòng...
16/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Cánh Gió Vô Tình
Một sớm đồng quê, cánh lững lờ
Cảm vườn mộc mạc ẩn niềm thơ
Chậm bay nhè nhẹ rung cành lá
Thoảng trải du dương đụng gốc bờ
Êm ả vô tình gieo thổn thức
Xạc xào bất chợt gợi đan mơ
Để rồi giây phút về xa vợi
Bỏ lại quanh đây những thẫn thờ...
17/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Biển Sóng Tay Chèo
Bát ngát trùng dương sóng dập dồn
Cánh thuyền rong ruổi sớm chiều hôm
Biết bao nhấp nhố, gieo nghiêng ngả
Quá lắm đong đưa đẩy chập chờn
Chẳng vững tay chèo, run sợ gió
Không bền sức chịu vượt qua cơn
Làm sao bến đổ rồi đây sẽ
Neo đậu, dừng chân ấm cõi lòng...
Dang dở hẹn hò, lỡ bến duyên
Thì thôi, bãi vắng đậu con thuyền
Chiều vui êm ả nhìn mây lững
Tối cảm du dương thoảng ngọn hiền
Chớ bận lòng chi thêm vướng víu
Sẽ làm nỗi ấy phải chao nghiêng
Để bầu sương lạnh dài năm tháng
Lảo đảo, vật vờ dưới bóng đen...
18/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Ấp Ủ Con Tim
Huyền bí linh thiêng chuyển bất ngờ Khiến đây bỗng chốc biết làm thơ Cho kia chập chững thành lai láng Để bấy mênh mang tím thẫn thờ Lởn vởn, hình xưa trong nỗi nhớ Vật vờ, kỷ niệm giữa trăng mơ Trần gian lạc bước, đành vui mộng Ấp ủ con tim tiếng hẹn chờ...
22/10/2020 Nguyễn Thành Sáng
Niềm Duyên
Có phải ngàn xưa nghĩa vợ chồng Mà sao vương vấn cứ từng cơn Bóng hình ai đó dường quen thuộc Sớm tối đâu đây mãi chập chờn Để luyến lưu đầy nơi tấc dạ Cho thao thức nặng gót chân đơn Bao điều hy hữu, bao nhiêu chuyện Đan kết niềm tin, dẫn mảnh hồn...
22/10/2020 Nguyễn Thành Sáng
Hoà Cung Điệu
Gió Mây tên gọi dẫu là hai
Lại giống như nhau những điểm nầy
Phận kiếp lững lờ trôi nổi tới
Cuối đời chầm chậm rã tan phai
Hôm qua bên ấy Nàng ngân khẽ
Bất chợt tim Ta nhịp trỗi dài
Đây đó thì ra cùng ước vọng
Thênh thang, bát ngát kể từ nay...
23/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Vọng Chốn Xưa
Thấm thoắt qua rồi mấy chục năm
Trăng trôi chạnh khuyết tự bao lần
Chốn xưa phiêu bạt, ngàn thân ái
Thế sự đổi thay, bóng nhạt tàn
Mãi đọng tim nầy trăm ảnh nhớ
Cũng nghe ngần ấy nỗi niềm mang
Thời gian chầm chậm, dòng luân chuyển
Lặng lẽ vườn thu ngắm lá vàng...
23/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Lạc Lõng Chơi Vơi
Lững thững hàng mây kéo ngập tầng
Phủ màn u ám cả không gian
Để niềm héo hắt sầu cô tịch
Đẩy khúc nỉ non nghẹn lỡ làng
Nhưng có biết đâu nguyền vạn kỷ
Nên xui cứ mãi lạc cung đàn
Cho khuya giá lạnh, hồn thơ thẩn
Lạc lõng chơi vơi giữa tối sầm.
24/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Kết Trọn Nghĩa Yêu
Tha thiết ngàn xưa nỗi dấu yêu
Éo le định mệnh khổ đau nhiều
Đêm đêm thả bước hồn vào mộng
Xế xế đong đưa ngọn đẩy diều
Sớm tối âm thầm bên vắng lặng
Bốn mùa quạnh quẽ bóng cô liêu
Từng cơn da diết đau nàng ạ
Cố đợi chờ nhau một buổi chiều.
24/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Phải Thế Không Em
Anh hỏi em nè! Phải thể KHÔNG
Biển nào mà chẳng bị cuồng PHONG
Những khi vùi dập gây muôn SÓNG
Mặt nước ngả nghiêng giạt ánh NỒNG
Tiếp diễn bao mùa thường gặp TỐ
Đẩy đưa cảnh vật lại vào ĐÔNG
Loanh quanh mãi vậy dòng năm THÁNG
Nếu chẳng bình tâm chắc khổ LÒNG.
25/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Chi Bằng Cố Gắng
Lỡ chân lạc bước nẻo sơn lâm
Thỉnh thoảng đâu đây tiếng hú gầm
Ghê rợn âm vang kèm đói, khát
Lo âu tính mạng khiến hoang mang
Nếu như sợ hãi, mất bình tĩnh
Không những làm cho thêm tối sầm
Dễ đẩy đưa vào gần khổ nạn
Chi bằng cố gắng, vững vàng tâm..
25/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Man Mác Thời Qua
Giây phút trầm ngâm ngắm ảnh MÌNH
Mặn mà duyên dáng, thật là XINH
Thu huyền đôi ánh gom làn NƯỚC
Chín mọng bờ môi chứa chữ TÌNH
Bất chợt lòng ta dâng nỗi NHỚ
Bâng khuâng thuở ấy quyện hồn LINH
Giờ đây như thể niềm thui THỦI
Lặng lẽ canh khuya tưởng bóng HÌNH.
26/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Sẽ Một Mai Kia
Ấp ủ cõi lòng ước hẹn duyên
Đường xa diệu vợi, hướng con thuyền
Chập chờn kỷ niệm, ngàn xao xuyến
Lởn vởn tâm tư, nỗi gắn liền
Dẫu cánh trùng dương thường biến chuyển
Nhưng hồn xưa cũ chẳng chao nghiêng
Âm thầm lặng lẽ xuôi dòng biển
Sẽ một mai kia đến tận miền.
26/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Giờ Đây Chỉ Ngậm Ngùi
Em đã lấy chồng, để lại tôi
Dở dang mộng ước, lạc chơi vơi
Xót xa kỷ niệm thời hai đứa
Khắng khít bên nhau dưới bóng trời
Những lúc êm đềm nghe gió thổi
Bao đêm thắm thiết ngắm trăng soi
Lời thương, tiếng hẹn, niềm mong đợi
Tất cả giờ đây chỉ ngậm ngùi.
27/10/2020
Nguyễn Thành Sáng
Chỉ Bốn Bề...
Lặng lẽ thu đi đông lại về
Nỗi niềm vương vấn vẫn lê thê
Cố quên kỷ niệm xưa là để
Che dấu tâm tư nỗi nghẹn thề
Ngả vắng âm thầm treo bóng xế
Nắng tà chầm chậm trải chân lê
Mênh mang, nghĩ ngợi dòng dâu bể
Thỉnh thoảng nhìn quanh chỉ bốn bề...