Mây gió cùng nhau kết mảnh tình
Dưới bầu thoáng đãng toả lung linh
Dần theo ngày tháng niềm lai láng
Lững thững trời xa cuộn bóng hình
Dẫu cho tít tận chốn phương nào
Tan hợp đẩy đưa bởi lộng nhào
Gió vẫn cùng mây tình gắn bó
Ngàn năm, vạn kỷ mãi gần nhau!
Nguyễn Thành Sáng
VĨNH CỬU
Thế là đủ chẳng cần gì thêm nữa
Dẫu có xa kí ức vẫn dội về
Không mơ mộng như cái thời tuổi trẻ
Định mệnh rồi đang gắn kết hai ta
Rất yêu nhau dù có thể rất xa
Lời hò hẹn bắt đầu từ khi ấy
Những câu thơ bắt đầu lên trang giấy
Là bắt đầu cho nỗi nhớ toả lan
Ngày mai rồi sẽ còn lắm gian nan
Xuân hạ thu đông bốn mùa luân chuyển
Nhưng tình yêu ta vẫn luôn quyến luyến
Vạn kỉ tình này hồn gặp hồn yêu
Kỉ niệm nhắc ta những sớm những chiều
Khoảng trống nào để hai ta khắc khoải
Đừng trách chi những phút giờ mê mải
Hãy chắt chiu thương nhớ thật ngọt ngào
Đừng vẩn vơ để tình phải hư hao
Sự chân thật ta ướp tình trong đó
Dẫu đôi ngả chia mây cùng với gió
Vẫn tinh khôi nồng đượm một chữ tình.
Mấy đêm rồi, gió vờn trên lá
Làm lắc lư, tơi tả sương buồn
Rụng rơi, tan loãng bên đường
Lặng mang thắt thẻo, canh trường sầu ai!
Dưới hoàng hôn, hồn bay gặp gỡ
Hai nẻo đời trăn trở giống nhau
Trăng thơ, sóng nước nhịp cầu
Bờ sông hai bến, vọng câu chân tình
Em cuối mây, ánh xinh trôi hạ
Tôi chốn này kéo đoá mộng về
Dòng xanh hứng bóng trăng thề
Lững lờ ngày tháng lê thê nỗi niềm
Từng đêm sâu. bên thềm trải mộng
Đẩy gió sầu khuấy động dang xa
Ửng dần khung ảnh ngọc ngà
Luyến lưu, thương nhớ, ngân nga tấc lòng!
Sông sắc biếc phơi dòng nhẹ chảy
Con đò mơ đậu đấy chờ đưa
Thời gian cho đến bao giờ
Hương lòng thắm đượm thôi chờ, thôi tan…
Trời đêm nay, trăng vàng sáng quá
Vậy mà sao chẳng có lộng khua
Cánh bay vạn kỷ ngàn xưa
Đi đâu xa vắng giữa mùa long lanh
Để tình ai trong xanh quạnh quẽ
Trơ trọi mình lặng lẽ chìm sâu
Nhịp hoài điệp khúc ở đâu?
Hỡi tình! Hỡi Mộng! Hỡi câu hẹn thề!
Nguyễn Thành Sáng
GỬI NGƯỜI XƯA
Ta thầm ước chút bình yên
Của ngày lịch rớt xuống thềm cuối năm
Của cơn mơ chợt mơ lầm
Trái tim lạc lối âm thầm bơ vơ
Quên đi mắt tím đợi chờ
Góc chiều phố cũ lu mờ lá bay
Dìu thương yêu những tháng ngày
Nhạt nhoà phía ấy áng mây nhạt nhoà
Rồi người mãi mãi đi xa
Dấu niềm riêng những mong qua một thời
Về đi chếnh choáng đang trôi
Khúc mưa ngày cũ trắng trời...còn không?
Thi Hoàng
Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (69)
HẾT CẢ MỘT MÙA MONG ĐỢI
Ta là một hạt mưa sa
Lạc vào đồng cát để qua đồng mầu
Ta là những giọt mưa ngâu
Tí ta tí tách để sầu mắt ai
Ta nào đâu phải sương mai
Long lanh trên mái tóc dài của em
Ta là một mảng đêm đen
Phủ vào đôi mắt mượt êm ngày nào
Quầng thâm từ chối ánh sao
Ta là tiếng gió rít gào mùa đông...
Thi Hoàng
PHÔI PHAI NỖI NHỚ
Mình yêu ơi! Em phương đó, anh đây
Đường diệu vợi, hồn bay về nẻo ấy
Từ không gian ảo mờ soi bóng thấy
Một sắc hồng thắm mãi của con tim!
Cả khung mơ như bất chuyển… lặng im
Nhìn sông buồn lững lờ lay ánh lệ
Như héo hon, như khúc trầm kiệt quệ
Bởi ngàn thương rồi để vấn vương thêm
Vọng mây ngàn, thổn thức lại… lặng im
Nghe lai láng phủ chìm trong nỗi nhớ
Dưới trăng sương thu mình ôm trăn trở
Vạn cung sầu cũng chỉ cứ… lặng im
Ngóng thời gian, phôi phai niềm thổn thức
Trước tác tan, bi cực chốn cuộc đời
Dẫu cuộc tình đang biển sóng chơi vơi
Hơn nước chảy đẩy trôi về héo hắt!....
Mưa chiều Hà Nội vẫn bay
Để cho chiếc lá hao gầy rụng rơi
Để cho đường phố chơi vơi
Để lòng ai những bồi hồi ngày đông
Để ta bối rối cõi lòng
Gỡ làm sao mối tơ hồng đã vương…
Thi Hoàng
NỖI NIỀM CHIỀU MƯA
MƯA chiều lất phất hạt bay
ĐỂ niềm tâm sự ai hoài nhẹ rơi
ĐỂ thương, để nhớ đầy vơi
ĐỂ mong ngày tháng hết rồi giá đông
ĐỂ cho ấm áp cõi lòng
GỠ bao khắc khoải tơ hồng vấn vương...
Nguyễn Thành Sáng
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng Và Thi Hoàng (71)
Người Trong Mộng
Em đã nghe rồi tình của anh
cũng nhiều trăn trở cũng vòng quanh
rất vui khi nhận bao trìu mến
yêu một trái tim rất nhiệt thành
anh luôn trăn trở bởi vì em
thành thật gửi trao những nỗi niềm
sáng mãi mối tình dầu cách biệt
ơi người trong mộng đợi từng đêm.
TH
Vui Sống Mình Ạ
Hai cõi ngàn phương một cánh hồn
nẻo đời biển sóng gợn từng cơn
cách ngăn dâu bể, hoàng hôn nhạt
xa quá mà sao mãi vọng đàn!
đừng lảy cung nầy, nhạc khúc tan
buồn tơi, kéo đến, lệ đôi hàng
mình ai gối chiếc, sầu tê tái
hỡi bạn tâm lòng hiểu thấu chăng
hãy trả cho tôi nửa bóng mình
thả về xưa cũ thuở mơ sinh
tâm tư gói trọn lời đoan thệ
hồn thắm ngàn năm giấc mộng tình!
để thôi quạnh quẽ với niềm đau
mà chuỗi cuộc đời mãi khát khao
vui ánh trăng vàng treo bến nước
sống bầu êm ả, chẳng hồn chao
em có thấy sông đẩy ánh thuyền
nhé người thương lắm chốn trời duyên!...
Anh ở nơi nầy vọng chốn xa
rất nhiều giây phút nhớ người ta
yêu đương nén lại vào trong dạ
em có nghe lòng thấu hiểu qua
hoàng hôn mỗi độ thấy mong chờ
thị giác thả về cõi mộng mơ
sơn thắm tô vào trang giấy vẽ
ạ à cảnh sắc một hồn thơ
em ngoài phương ấy cách đò sông
có thấy nỗi niềm chẳng giá đông
vui mượn không gian bầu ảo ảnh
không sầu mờ mịt cảnh mây giông
đừng vì vắng lặng với cô đơn
buồn bã âm thầm để héo hon
bởi cuộc dương trần nhiều khổ lụy
xa xăm cách trở mãi vuông tròn
em ơi! Anh nhớ biết bao nhiêu
nhé bạn tình chung vạn thắm yêu!....
NTS
TRAO LỜI
Lời ngọt ngào anh gửi tới cho em
Như mưa đêm thấm vào từng thớ đất
Tiếng nói của anh tiếng lòng chân thật
Dịu mát hồn em bớt chai sạn khô cằn.
Lời ngọt ngào ta gửi tới cho nhau
Như cơn gió xua nắng hè ngột ngạt
Lời dịu nhẹ như tiếng dòng suối hát
Xoá bớt cơn đau âm ỉ trong lòng.
TH
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng Và Thi Hoàng (73)
MƯỢN MỘT BỜ VAI
Bờ vai em đây
Anh ơi hãy tựa
Dẫu yếu mềm vẫn đủ nóng tim anh
Và đường kim mũi chỉ mỏng manh
Vẫn đủ vá cho lành
Trái tim đang bị rách
Hãy yên tâm
Ngả đầu vào anh nhé
Cho hồn anh
Thoáng nhẹ với yên bình...
TH
NGƯỢC LẠI EM ƠI
Thôi em ơi! vai của em quá nhỏ!
Nỡ lòng nào để đó phải "sầu đau"
Vì một khi anh tựa, tựa thật lâu
Sao chịu nỗi! nỗi sầu em tê mỏi!
Em tê mỏi! tim tình anh nhức nhối!
Thì làm sao anh tới ngã vào em!
Chỉ thế nầy! nầy em! em hỡi em!
Quay ngược lại, em xem anh... mà tựa!...
Rủ nhau về với bến mơ
Ngắm vầng trăng khuyết lửng lơ cuối trời
Trải hồn đi khắp muôn nơi
Nương vầng mây trắng ru đời thênh thang.
Sớm mai chờ giọt nắng vàng
Rót vào giấc mộng mơ màng mình ta
Nuôi tình thơ mãi mặn mà
Sông sâu nước cả đừng xa bến lòng. .
TH
CHO MÌNH
Bên bờ ngắm nước theo dòng
Thuyền thơ đôi bóng tâm đồng trôi xuôi
Đắp bồi, san sẻ niềm vui
Xuân hương quyện kết một đời bến trăng
Trải hồn cảm xúc lâng lâng
Về theo tiếng gọi nghìn năm mộng tình
Từ nay ta đã là "mình"
Cho yêu, cho nhớ, cho "mình" ngàn thương!
NTS
Thơ Họa Của Nguyễn Thành Sáng Và Thi Hoàng (87)
CÓ CHI
Đa sầu nhạy cảm ai ơi
Vướng trần một chút thế rồi cũng đau
Băn khoăn trằn trọc canh thâu
Để cho con chữ nhuốm màu tương tư
Trót lòng yêu những vần thơ
Khi đằng ấy vắng thẫn thờ vào ra
Ơ hay! Cứ nhắc người ta
Nôn nao một chút thôi mà có chi.
TH
CÓ HAY
Một đêm đứng mỏi cả chân
Nao nao nỗi nhớ, lâng lâng nỗi niềm
Phải chăng ai đã xích xiềng?
Con tim ta cuốn về miền xa xôi!...
Để giờ trông đứng, trông ngồi
Đợi hoài không thấy, bồi hồi ruột gan
Để rồi cảm thấy "sùng nàng"
Vừa về, vừa tức, hỡi nàng có hay?
Buồn buồn tìm rượu lai rai...